17

1 Thà một miếng bánh khô mà hòa thuận,
 Còn hơn là nhà đầy thịt tế lễ lại cãi lộn nhau.
2 Tôi tớ khôn sáng sẽ quản trị con trai làm xấu hổ,
 Và được hưởng phần cơ nghiệp giữa các anh em.
3 Nồi dót để luyện bạc, lò để luyện vàng;
 Nhưng Đức Giê-hô-va thử lòng của loài người.
4 Kẻ làm ác chăm chỉ về môi gian ác;
 Kẻ hay nói dối lắng tai nghe lưỡi độc hiểm.
5 Ai nhạo báng người bần cùng sỉ nhục Đấng tạo hóa mình;
 Ai vui mừng về tai họa sẽ chẳng được thoát khỏi bị phạt.
6 Mão triều thiên của ông già, ấy là con cháu;
 Còn vinh hiển của con cái, ấy là ông cha.
7 Lời tốt lành không xứng với kẻ ngu;
 Môi miệng giả dối lại càng ít xứng cho vua chúa thay.
8 Của hối lộ giống như viên ngọc quí trước mặt ai được nó;
 Dầu nó xây trở phía nào, cũng được may mắn.
9 Kẻ nào lấp giấu tội lỗi tìm cầu điều tình ái;
 Còn ai nhắc lập lại điều gì chia rẽ bạn bậu thiết cốt.
10 Lời quở trách thấm sâu vào người khôn ngoan,
 Hơn là trăm roi đánh vào kẻ ngu muội.
11 Kẻ gian ác chỉ tìm điều phản nghịch;
 Vì vậy sẽ sai một sứ giả dữ tợn đi hãm đánh nó.
12 Thà người ta gặp gấu cái bị cướp con,
 Hơn là gặp kẻ ngây dại theo điên cuồng nó.
13 Tai họa không hề lìa khỏi nhà
 Của kẻ lấy ác trả thiện.
14 Khởi đầu tranh cạnh, ấy như người ta mở đường nước chảy;
 Vậy, khá thôi cãi lẫy trước khi đánh lộn.
15 Ai xưng kẻ ác là công bình, và kẻ nào lên án cho người công bình,
 Cả hai đều lấy làm gớm ghiếc cho Đức Giê-hô-va.
16 Kẻ ngu muội thiếu trí hiểu,
 Thế thì bạc trong tay hắn mua khôn ngoan mà chi?
17 Bằng hữu thương mến nhau luôn luôn;
 Và anh em sanh ra để giúp đỡ trong lúc hoạn nạn.
18 Kẻ ngu muội giao tay,
 Chịu làm bảo lãnh trước mặt kẻ lân cận mình.
19 Ai ưa tranh cạnh ưa tội lỗi;
 Ai xây cất cửa mình cao kiếm điều hư sập.
20 Kẻ nào có lòng vạy vò không tìm được phước hạnh;
 Và ai có lưỡi gian tà sẽ sa vào tai hại.
21 Ai sanh con ngu muội ắt sẽ có buồn rầu;
 Còn cha của kẻ ngây dại chẳng được vui vẻ.
22 Lòng vui mừng vốn một phương thuốc hay;
 Còn trí nao sờn làm xương cốt khô héo.
23 Người gian ác lãnh nhẹm của hối lộ,
 Đặng làm sai lệch các lối xét đoán.
24 Có sự khôn ngoan trước mặt người thông sáng;
 Song con mắt kẻ ngu muội ở nơi địa cực.
25 Con ngu muội là một điều buồn rầu cho cha,
 Và một sự cay đắng cho mẹ đã sanh đẻ nó.
26 Lấy làm chẳng tốt mà phạt vạ người công bình,
 Hay là đánh người tước vị vì cớ lòng ngay thẳng của họ.
27 Người nào kiêng lời nói mình có tri thức;
 Còn người có tánh ôn hàn là một người thông sáng.
28 Khi nín lặng, dầu người ngu dại, cũng được cầm bằng khôn ngoan;
 Còn kẻ nào ngậm môi miệng mình lại được kể là thông sáng.

17

  1一块干饼,大家相安;
  胜过宴席满屋,大家相争。
  2明智的仆人必管辖蒙羞的儿子,
  并在兄弟中同分产业。
  3鼎为炼银,炉为炼金,
  惟有耶和华熬炼人心。
  4行恶的,留心听恶毒的嘴唇;
  说谎的,侧耳听邪恶的舌头。
  5讥笑穷乏人的,是蔑视造他的主;
  幸灾乐祸的,难免受罚。
  6子孙为老人的冠冕;
  父母是儿女的荣耀。
  7愚顽人说美言并不相宜,
  君子说谎言也不合宜。
  8贿赂在馈赠者的眼中看为玉石,
  随处运转都得顺利。
  9包容过错的,寻求友爱;
  喋喋不休的,离间密友。
  10一句责备的话深入聪明人的心,
  强如打愚昧人一百下。
  11恶人只寻求背叛,
  残忍的使者必奉差攻击他。
  12宁可遇见失丧小熊的母熊,
  也不愿遇见正行愚昧的愚昧人。
  13以恶报善的,
  祸患必不离他的家。
  14纷争掀起,如同缺口的水;
  因此,争端尚未爆发就当制止。
  15定恶人为义的,定义人为有罪的,
  都为耶和华所憎恶。
  16愚昧人既无知,
  为何手拿银钱去买智慧呢?
  17朋友时常亲爱,
  弟兄为患难而生。
  18在邻舍面前击掌担保的,
  是无知的人。
  19喜爱争吵的,是喜爱过犯;
  门盖得高的,自取败坏。
  20心中歪曲的,得不着福乐;
  舌头颠倒是非的,陷在祸患中。
  21生愚昧之子的,自己必愁苦;
  愚顽人的父亲毫无喜乐。
  22喜乐的心能治好疾病;
  忧伤的灵使骨头枯干。
  23恶人暗中受贿赂,
  以致弯曲公正的路。
  24聪明人面前有智慧;
  愚昧人眼望地的尽头。
  25愚昧的儿子使父亲愁烦,
  使那生他的母亲忧苦。
  26刑罚义人实为不善,
  责打正直的君子也不宜。
  27节制言语的,有见识;
  性情温良的人,有聪明。
  28愚妄人若静默不言,可算为智慧,
  闭上嘴唇也可算为聪明。