11

Dân sự lằm bằm. – Chọn bảy mươi người trưởng lão

1 Vả, dân sự bèn lằm bằm, và điều đó chẳng đẹp tai Đức Giê-hô-va. Đức Giê-hô-va nghe, cơn thạnh nộ Ngài nổi lên, lửa của Đức Giê-hô-va cháy phừng phừng giữa dân sự và thiêu hóa đầu cùng trại quân. 2 Dân sự bèn kêu la cùng Môi-se; Môi-se cầu xin Đức Giê-hô-va, thì lửa ngừng lại. 3 Người ta đặt tên chỗ nầy là Tha-bê-ra, vì lửa của Đức Giê-hô-va đã cháy giữa dân sự.
4 Bọn dân tạp ở trong dân Y-sơ-ra-ên sanh lòng tham muốn, đến đỗi dân Y-sơ-ra-ên lại khóc nữa mà rằng: Ai sẽ cho chúng tôi ăn thịt? 5 Chúng tôi nhớ những cá chúng tôi ăn nhưng không tại xứ Ê-díp-tô, những dưa chuột, dưa gang, củ kiệu, hành, và tỏi. 6 Bây giờ, linh hồn chúng tôi bị khô héo, không có chi hết! Mắt chỉ thấy ma-na mà thôi.
7 Vả, Ma-na hình như hột ngò, sắc như trân châu. 8 Dân sự đi tản ra và hốt lấy, rồi nghiền bằng cối xay, hay là giã bằng cối giã, nấu trong một cái nồi và làm bánh; nếm giống như bánh nhỏ có pha dầu. 9 Khi ban tối mù sương xuống trên trại quân, thì Ma-na cũng xuống nữa. 10 Vậy, Môi-se nghe dân sự khóc, mỗi người ở trong nhà mình tại nơi cửa trại mình; cơn thạnh nộ của Đức Giê-hô-va nổi lên phừng phừng, 11 và Môi-se lấy làm buồn bực về điều đó. Môi-se bèn thưa cùng Đức Giê-hô-va rằng: Sao Ngài làm cho tôi tớ Ngài buồn? Sao tôi chẳng được ơn trước mặt Ngài, và sao Ngài lại chất gánh nặng của hết thảy dân sự nầy trên mình tôi? 12 Tôi há có thọ thai dân nầy sao? há có sanh đẻ nó sao? mà Ngài lại phán biểu tôi rằng: Hãy ẵm dân nầy trong lòng ngươi, như người cha nuôi bồng đứa trẻ bú, cho đến xứ mà Ngài có thề hứa ban cho tổ phụ của chúng nó. 13 Tôi sẽ có thịt ở đâu đặng phát cho cả dân sự nầy? bởi vì họ khóc về tôi mà rằng: Hãy cho chúng tôi thịt ăn. 14 Tôi không thế một mình gánh hết dân sự nầy, vì thật là rất nặng nề cho tôi quá! 15 Nếu Chúa đãi tôi như vậy và nếu tôi được ơn trước mặt Chúa, xin thà giết tôi đi, để tôi không thấy sự khốn nạn tôi!
16 Đức Giê-hô-va bèn phán cùng Môi-se rằng: Hãy nhóm hiệp cho ta bảy mươi người trong bực trưởng lão Y-sơ-ra-ên, tức là những kẻ ngươi biết là trưởng lão và cai quản dân sự; hãy dẫn các người ấy đến hội mạc, đứng tại đó với ngươi. 17 Đoạn, ta sẽ ngự xuống, nói chuyện tại đó với ngươi; ta sẽ lấy Thần cảm ngươi mà ban cho những người đó, để họ chịu gánh nặng về dân sự với ngươi, và ngươi không phải gánh một mình. 18 Ngươi phải truyền cho dân sự rằng: Ngày mai phải dọn mình ra thánh, thì các ngươi sẽ ăn thịt. Vì chưng lỗ tai Đức Giê-hô-va có nghe các ngươi khóc mà rằng: Ai sẽ cho chúng tôi ăn thịt, vì chúng tôi lấy làm sung sướng tại xứ Ê-díp-tô, --- bởi cớ đó, Đức Giê-hô-va sẽ ban thịt cho các ngươi, thì các ngươi sẽ ăn. 19 Chẳng phải các ngươi sẽ ăn thịt một ngày, hai ngày, năm ngày, mười ngày hay là hai mươi ngày đâu; 20 nhưng cho đến một tháng trọn, cho đến chừng nào thịt tràn ra lỗ mũi, và các ngươi ngán đi, vì các ngươi đã bỏ Đức Giê-hô-va ở giữa mình, và khóc trước mặt Ngài, mà rằng: Vì sao chúng tôi đã ra khỏi xứ Ê-díp-tô?
21 Môi-se thưa rằng: Trong dân sự tôi đương ở đây, có sáu trăm ngàn người đàn ông, mà Ngài có phán rằng: Ta sẽ phát thịt cho dân nầy ăn trong một tháng trọn. 22 Người ta há sẽ giết chiên và bò đến đỗi được đủ cho họ sao? hay là người ta há sẽ gom hết thảy cá dưới biển đến đỗi được đủ cho họ sao? 23 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Tay của Đức Giê-hô-va đã vắn lại sao? Ngươi sẽ xem thử điều ta đã phán cùng ngươi có xảy đến hay chăng.
24 Môi-se bèn đi ra, thuật lại các lời Đức Giê-hô-va cho dân sự, rồi nhóm hiệp bảy mươi người trong bực trưởng lão của dân sự, đặt để xung quanh Trại. 25 Đức Giê-hô-va bèn ngự xuống trong mây, phán cùng Môi-se; Ngài lấy Thần cảm người và ban cho bảy mươi người trưởng lão. Vừa khi Thần ở trên bảy mươi người trưởng lão, bèn được cảm động nói tiên tri, nhưng không cứ nói mãi.
26 Có hai người ở lại trong trại quân; một người tên là Ên-đát, một người tên là Mê-đát, được Thần cảm động, nói tiên tri tại trại quân. Hai người nầy thuộc về bọn được biên tên, nhưng không có đến hội mạc. 27 Một đứa trai trẻ chạy thuật lại cùng Môi-se rằng: Ên-đát và Mê-đát nói tiên tri trong trại quân. 28 Giô-suê, con trai của Nun, là người hầu việc Môi-se, đáp lại mà rằng: Hỡi Môi-se, chúa tôi, hãy cấm chúng nó! 29 Môi-se đáp rằng: Ngươi ganh cho ta chăng? Ôi! chớ chi cả dân sự của Đức Giê-hô-va đều là người tiên tri, và chớ chi Đức Giê-hô-va ban Thần của Ngài cho họ! 30 Môi-se và mấy người trưởng lão đều lui vào trại quân.

Những chim cút

31 Đức Giê-hô-va bèn khiến một trận gió nổi từ biển, dẫn những chim cút đến vải trên trại quân và xung quanh, bên nầy trải ra dài chừng một ngày đường đi, và bên kia trải ra dài chừng một ngày đường đi, khỏi mặt đất chừng hai thước bề cao. 32 Dân sự đứng dậy lượm những cút trong ngày đó, đêm đó và trọn ngày sau; ai lượm ít hơn hết có mười ô-me; người ta căng nó ra khắp chung quanh trại quân. 33 Thịt vẫn còn nơi răng, chưa nhai, thì cơn giận của Đức Giê-hô-va nổi lên cùng dân sự, hành dân sự một tai vạ rất nặng. 34 Người ta đặt tên chỗ đó là Kíp-rốt-Ha-tha-va; vì tại đó người ta chôn dân sự sanh lòng tham muốn.
35 Từ Kíp-rốt-Ha-tha-va dân sự đi đến Hát-sê-rốt, rồi ngừng lại tại đó.

11

在曠野發怨言

1百姓發怨言,惡言傳達到耶和華的耳中。耶和華聽見了就怒氣發作,耶和華的火在他們中間焚燒,燒燬營的外圍。 2百姓向摩西哀求,摩西祈求耶和華,火就熄了。 3那地方就叫做他備拉,因為耶和華的火曾在他們中間焚燒。
4他們中間的閒雜人動了貪慾的心;以色列人又再哭着說:「誰給我們肉吃呢? 5我們記得在埃及的時候,不花錢就可以吃魚,還有黃瓜、西瓜、韭菜、蔥、蒜。 6現在我們的精力枯乾了。除了這嗎哪以外,在我們眼前甚麼都沒有。」
7嗎哪好像芫荽子,看上去如同樹脂的樣子。 8百姓四處走動撿取嗎哪,把它用磨磨碎或用臼搗成粉,在鍋中煮了做成餅,滋味好像油烤餅的滋味。 9夜間露水降在營中,嗎哪也隨着降下。
10摩西聽見百姓家家戶戶在帳棚門口哀哭。因此, 耶和華的怒氣大大發作,摩西看了也不高興。 11摩西對耶和華說:「你為何苦待僕人?我為何不在你眼前蒙恩,竟把這眾百姓的擔子加在我身上呢? 12這眾百姓豈是我懷的胎,豈是我生下來的呢?你竟對我說:『把他們抱在懷裏,如養育之父抱着吃奶的嬰孩,一直抱到你起誓應許給他們祖宗的土地去。』 13我從哪裏拿肉給這眾百姓吃呢?他們都向我哭着說:『給我們肉吃!』 14我不能獨自帶領這眾百姓,這對我太沉重了。 15如果你這樣待我,倒不如立刻把我殺了吧!我若在你眼前蒙恩,求你不要讓我再受這樣的苦。」

七十個長老

16耶和華對摩西說:「你要從以色列的長老中為我召集七十個人,就是你所認識,作百姓的長老和官長的,領他們到會幕,使他們和你一同站在那裏。 17我要在那裏降臨,與你說話,把降給你的靈分給他們。他們就和你分擔帶領百姓的擔子,免得你獨自承擔。 18你要對百姓說:『你們要為了明天使自己分別為聖,你們將有肉吃。因你們哭着說:誰給我們肉吃呢?我們在埃及多麼好!這聲音傳到了耶和華的耳中,所以他必給你們肉吃。 19你們不只吃一天、兩天、五天、十天、二十天, 20而是整整一個月,直到肉從你們的鼻孔噴出來,使你們厭惡。因為你們厭棄那住在你們中間的耶和華,在他面前哭着說:我們為何出埃及呢?』」
21摩西說:「跟我在一起的百姓,步行的男人就有六十萬,你還說:『我要把肉賜給他們,使他們可以整整吃一個月。』 22難道宰了羊羣牛羣,就夠給他們嗎?或者把海中所有的魚都捕來,就夠給他們嗎?」 23耶和華對摩西說:「耶和華的膀臂豈是縮短了嗎?現在你要看我的話向你應驗不應驗。」
24摩西出去,把耶和華的話告訴百姓,並從百姓的長老中召集七十個人來,叫他們站在會幕的四圍。 25耶和華在雲中降臨,對摩西說話,把降給他的靈分給那七十個長老。靈停在他們身上的時候,他們就說預言,以後卻沒有再說了。
26但有兩個人仍在營裏,一個名叫伊利達,一個名叫米達。他們本是在那些登記的人中,卻沒有到會幕那裏去。靈停在他們身上,他們就在營裏說預言。 27有一個年輕人跑來告訴摩西說:「伊利達米達在營裏說預言。」 28的兒子約書亞,年輕時就作摩西的助手,說:「請我主摩西禁止他們。」 29摩西對他說:「你為我的緣故嫉妒嗎?惟願耶和華的百姓都是先知,願耶和華把他的靈降在他們身上!」 30於是,摩西回到營裏去,以色列的長老也回去了。

鵪鶉

31有一陣風從耶和華那裏颳起,把鵪鶉從海上颳來,散落在營地和周圍;一邊約有一天的路程,另一邊也約有一天的路程,離地面約有二肘。 32百姓起來,整天整夜,甚至次日一整天,都在捕捉鵪鶉。每人至少捉到十賀梅珥,各自擺在營的四圍。 33但肉在他們牙間還未咀嚼時,耶和華的怒氣向百姓發作,用極重的災禍擊殺百姓。 34那地方就叫基博羅‧哈他瓦,因為他們在那裏埋葬了貪慾的百姓。 35百姓從基博羅‧哈他瓦起程,到哈洗錄,就住在哈洗錄