5

Những người ô uế bị đuổi ra khỏi trại quân

1 Đoạn, Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: 2 Hãy biểu dân Y-sơ-ra-ên đuổi ra ngoài trại quân hết thảy người phung, người có bịnh bạch trược, và người vì cớ đụng đến một xác chết nào đã bị ô uế. 3 Bất luận nam hay nữ, các ngươi phải đuổi họ ra ngoài trại quân, hầu cho họ không làm cho trại quân bị ô uế, là nơi ta ngự ở trong. 4 Dân Y-sơ-ra-ên bèn làm như vậy, đuổi họ ra khỏi trại quân, y như Đức Giê-hô-va đã truyền lịnh cho Môi-se vậy.

Luật về sự bồi thường của hoạnh tài

5 Đức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se rằng: 6 Hãy nói cùng dân Y-sơ-ra-ên như vầy: Khi một người nam hay nữ phạm một trong những tội người ta thường phạm, cho đến can phạm cùng Đức Giê-hô-va, và vì cớ đó phải mắc tội, 7 thì người ấy phải xưng tội mình đã phạm ra, và trả tang vật lại đủ, và thêm một phần năm giá vật mà giao cho người mình đã mắc tội cùng. 8 Nếu người nầy không còn, và không bà con nào để lãnh tang vật đó lại, thì vật ấy sẽ về Đức Giê-hô-va, tức là về thầy tế lễ, ngoại trừ con chiên đực về lễ chuộc tội mà thầy tế lễ sẽ dùng đặng chuộc tội cho người mắc tội đó. 9 Phàm lễ vật chi biệt riêng ra thánh mà dân Y-sơ-ra-ên dâng cho thầy tế lễ, đều sẽ thuộc về người. 10 Những vật biệt riêng ra thánh mà mỗi người dâng sẽ thuộc về người; vật chi mỗi người ban cho thầy tế lễ, chắc sẽ thuộc về người vậy.

Luật lệ về sự ghen tương

11 Đức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se rằng: 12 Hãy nói cho dân Y-sơ-ra-ên rằng: Nếu một người đàn bà lỗi đạo và phạm tội bất chánh cùng chồng, 13 nếu có một người nam gian dâm cùng nàng mà việc nhẹm khuất mắt chồng; nếu nàng bị ô uế kín nhiệm, không có chứng cớ đối cùng nàng, và nàng không bị bắt tại trận; 14 nếu tánh ghen phát nơi người chồng ghen vợ mình, hoặc đã thật bị ô uế, hoặc không có bị ô uế, 15 thì người nầy phải dẫn vợ mình đến trước mặt thầy tế lễ, và vì nàng đem theo một phần mười ê-pha bột mạch nha dùng làm của tế lễ. Người chớ nên chế dầu vào, và cũng chẳng nên bỏ nhũ hương lên trên, vì là một của lễ chay về sự ghen tương, một của lễ chay kỷ niệm đặng nhắc tội gian ác. 16 Thầy tế lễ sẽ biểu người nữ đến gần, đứng trước mặt Đức Giê-hô-va. 17 Kế đó thầy tế lễ lấy nước thánh đổ vào chậu đất, hốt bụi ở trên đất của đền tạm mà bỏ trong nước. 18 Đoạn, thầy tế lễ phải biểu người nữ đứng trước mặt Đức Giê-hô-va, lột trần đầu nàng, để của lễ kỷ niệm trên lòng bàn tay nàng, nghĩa là của lễ chay về sự ghen tương; và thầy tế lễ phải có nước đắng giáng rủa sả trong tay mình.
19 Thầy tế lễ phải bắt người nữ thề, và nói cùng nàng rằng: Nếu chẳng một người nam nào nằm cùng ngươi, và nếu đương dưới quyền chồng ngươi không có lỗi đạo và không bị ô uế, thì chẳng phải mắc một điều hại nào của nước đắng giáng rủa sả nầy. 20 Còn nếu đương dưới quyền chồng, mà ngươi lỗi đạo; nếu ngươi bị ô uế, và nếu một người nào khác hơn chồng đã nằm cùng ngươi --- 21 … Bấy giờ thầy tế lễ phải bắt người nữ lấy một lời thề trù ẻo mà thề, và nói cùng nàng rằng: Cầu Đức Giê-hô-va khiến cho ngươi trở nên một mầm rủa sả và trù ẻo giữa vòng dân sự ngươi, làm cho ngươi ốm lòi hông và phình bụng lên; 22 Nước đắng giáng rủa sả nầy khá chun vào ruột gan làm cho bụng ngươi phình lên và ốm lòi hông. Người nữ sẽ nói rằng: A-men, a-men!
23 Kế đó, thầy tế lễ phải viết các lời trù ẻo nầy trong một cuốn sách, rồi lấy nước đắng bôi đi. 24 Thầy tế lễ sẽ biểu người nữ uống nước đắng giáng rủa sả, nước đắng giáng rủa sả sẽ vào trong mình nàng đặng làm cay đắng cho nàng. 25 Đoạn, thầy tế lễ sẽ lấy khỏi tay người nữ của lễ chay về sự ghen tương, đưa qua đưa lại trước mặt Đức Giê-hô-va và dâng lên trên bàn thờ. 26 Rồi lấy một nắm của lễ chay kỷ niệm và xông trên bàn thờ; kế biểu người nữ uống nước đắng. 27 Vả, khi nào thầy tế lễ biểu người uống nước đắng rồi, nếu quả người có bị ô uế và phạm tội bất chánh cùng chồng mình, thì nước đắng giáng rủa sả sẽ vào mình làm cay đắng cho nàng, bụng nàng sẽ phình lên, hông nàng ốm lòi, và người nữ nầy sẽ làm một mầm rủa sả giữa vòng dân sự mình. 28 Còn nếu người nữ không bị ô uế, vẫn thanh sạch, thì nàng sẽ chẳng bị một điều hại nào, và sẽ sanh con.
29 Đó là luật lệ về sự ghen tương khi một người đàn bà, ở dưới quyền chồng mình, lỗi đạo và bị ô uế; 30 hoặc khi nào tánh ghen phát sanh nơi người chồng mà ghen vợ mình: người phải đem vợ đến trước mặt Đức Giê-hô-va, và thầy tế lễ sẽ làm cho nàng hết thảy điều chi luật lệ nầy truyền dạy. 31 Người chồng sẽ vô tội, còn người đàn bà đó sẽ mang lấy tội mình.

5

Tơlơi Pơrơgoh Hĭ Anih Jưh

1Yahweh pơhiăp hăng Môseh, 2“Pơđar bĕ kơ ƀing Israel puh pơđuaĭ hĭ ƀing hlơi pô hơmâo tơlơi ruă phŭng ƀôdah hơmâo tơlơi ruă ƀlĕ, ƀôdah hlơi pô jing hĭ hơƀak drak yuakơ ñu tĕk djơ̆ atâo djai. 3Puh pơđuaĭ hĭ bĕ wơ̆t đah rơkơi hăng đah kơmơi hơmâo hrup hăng anŭn; brơi ƀing gơñu tơbiă dŏ gah rơngiao kơ anih jưh, tui anŭn ƀing gơñu ƀu či pơgrĭ hĭ anih jưh gơñu ôh, jing anih Kâo dŏ tŏng krah ƀing gơñu.” 4Ƀing Israel ngă tui anŭn mơtam. Ƀing gơñu puh pơđuaĭ hĭ ƀing mơnuih ruă nuă anŭn gah rơngiao kơ anih jưh. Ƀing gơñu ngă tui hăng Yahweh hơmâo pơtă laih kơ Môseh.

Kơđi Đŭ Kơ Hơdôm Tơlơi Ngă Soh

5Yahweh pơhiăp dơ̆ng hăng Môseh tui anai, 6“Pơtă bĕ kơ ƀing Israel tui anai, ‘Tơdang sa čô đah rơkơi ƀôdah đah kơmơi ngă soh ƀu tŏng ten ôh hăng Yahweh jing tơlơi ñu pơsoh hĭ arăng amăng bruă hơget tŭ mơ̆n, pô anŭn jing mơnuih soh laih yơh, 7laih anŭn ñu khŏm pơhaih hĭ tơlơi soh anŭn ñu hơmâo ngă laih. Ñu ăt khŏm kla glaĭ hlo̱m kơ tơlơi soh ñu, laih anŭn thim mŭt sa črăn amăng rơma kơ tơlơi kla anŭn laih anŭn brơi abih bang gơnam anŭn kơ pô ñu pơsoh laih. 8Samơ̆ tơdah pô ñu pơsoh anŭn ƀu hơdip tah, laih anŭn ƀu hơmâo kơnung djuai jĕ ôh jing pô či mă tŭ tơlơi kla glaĭ anŭn, gơnam kla glaĭ anŭn či lŏm kơ Yahweh yơh laih anŭn ñu khŏm brơi hĭ kơ khua ngă yang yơh, wơ̆t hăng sa drơi triu tơno kiăng kơ pơkra tơlơi pap brơi kơ ñu pô mơ̆n. 9Abih bang gơnam brơi rơgoh hiam ƀing gih ba nao kơ pô khua ngă yang, či lŏm kơ khua ngă yang yơh. 10Hơdôm gơnam brơi pơyơr rơgoh hiam ƀing gih hơmâo jing gơnam gih pô yơh, samơ̆ hơget gơnam ñu brơi kơ khua ngă yang či lŏm kơ khua ngă yang anŭn yơh.’ ”

Tơlơi Lông Lăng Kơ Sa Čô Bơnai Tŏng Ten Mơ̆n Thâo

11Giŏng anŭn, Yahweh pơhiăp dơ̆ng hăng Môseh, 12“Laĭ bĕ kơ ƀing Israel tui anai, ‘Năng ai bơnai sa čô đah rơkơi nao jrôk jơlan jing tơlơi ñu ƀu dŏ tŏng ten ôh hăng rơkơi ñu, 13năng ai ñu jing hĭ hơƀak drak yuakơ ñu đih hrŏm hăng đah rơkơi pơkŏn, laih anŭn tơlơi anai pơdŏp hơgŏm mơ̆ng rơkơi ñu yuakơ arăng ƀu hơmâo mă ñu ôh ƀơi mông anŭn, kŏn hơmâo hlơi pô ngă gơ̆ng jơlan pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ñu lơi. 14Tơdah rơkơi ñu ga̱r hăng đing đaŏ kơ bơnai ñu kơ tơlơi grĭ grañ anŭn, ƀôdah tơdah ñu ga̱r hăng đing đaŏ kơ bơnai ñu wơ̆t tơdah bơnai ñu ƀu ngă ôh tơlơi grĭ grañ anŭn; 15giŏng anŭn ñu či ba bơnai ñu nao pơ khua ngă yang. Ñu ăt khŏm djă̱ ba gơnam pơyơr jing sa črăn amăng pluh ephah tơpŭng pơdai kơtur pơala kơ bơnai ñu. Ñu ƀu či tuh mŭt ia rơmuă ƀôdah gơnam ƀâo mơngưi amăng tơpŭng anŭn ôh, yuakơ anŭn jing sa gơnam pơyơr pơdai kơ tơlơi ga̱r, jing sa tơlơi pơhơdơr pơmĭn nao kơ tơlơi soh yơh.
16“ ‘Khua ngă yang či ba đah kơmơi anŭn hăng brơi ñu dŏ dơ̆ng ƀơi anăp Ơi Adai. 17Giŏng anŭn, ñu či pioh mŭt ƀiă ia rơgoh hiam amăng ge̱t lŏn hăng pioh mŭt ƀiă ƀruih mơ̆ng atur sang yang amăng ia anŭn. 18Tơdơi kơ khua ngă yang brơi đah kơmơi anŭn dŏ dơ̆ng ƀơi anăp Yahweh, ñu či yaih hĭ ƀŭk gơ̆ laih anŭn pioh ƀơi dua gah tơngan gơ̆ gơnam pơyơr pơhơdơr hăng gơnam pơyơr ga̱r, tơdang pô khua ngă yang djă̱ ge̱t ia phĭ̱ jing ia ba rai tơlơi hơtŏm păh. 19Giŏng anŭn, khua ngă yang či brơi đah kơmơi anŭn ƀuăn rơ̆ng laih anŭn laĭ hăng gơ̆, “Tơdah ƀu hơmâo ôh đah rơkơi pơkŏn đih hrŏm hăng ih, laih anŭn ih ƀu nao jrôk jơlan jing hĭ hơƀak drak tơdang ih hlak dŏ kơ rơkơi ih, ia phĭ̱ anai jing ia ba rai tơlơi hơtŏm păh ƀu či pơruă hĭ ih ôh. 20Samơ̆ tơdah ih hơmâo nao jrôk jơlan jăng jai ăt dŏ kơ rơkơi ih anai, laih anŭn ih hơmâo pơgrĭ hĭ laih ih pô hăng tơlơi đih hrŏm hăng đah rơkơi pơkŏn rơngiao kơ rơkơi ih, 21rơkâo kơ Yahweh ngă brơi ƀing ană plei ih hơtŏm păh laih anŭn pơhiăp pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ih tơdang Ñu ngă brơi kơ kian ih pe hĭ hăng brăh đĭ.” Laih anŭn khua ngă yang anŭn pioh pô đah kơmơi anŭn gah yŭ tơlơi hơtŏm păh amăng tơlơi ƀuăn rơ̆ng tui anai, 22“Brơi ia ba rai tơlơi hơtŏm păh anai yơh či mŭt amăng drơi jan ih tui anŭn kian ih brăh đĭ laih anŭn sang ană ih pe hĭ yơh.”
 “ ‘Giŏng anŭn, đah kơmơi anŭn či laĭ, “Amen. Brơi jing bĕ tui hăng anŭn.”
23“ ‘Pô khua ngă yang anai či čih khul tơlơi hơtŏm păh anai ƀơi sa tơkŭl hră klĭ, giŏng anŭn rao rơgoh hĭ khul tơlơi čih anŭn amăng ia phĭ̱. 24Laih anŭn ñu či brơi đah kơmơi anŭn mơñum ia phĭ̱ jing ia ba rai tơlơi hơtŏm păh, tui anŭn ia anŭn či mŭt amăng gơ̆ hăng ngă brơi gơ̆ ruă phĭ̱ biă mă tơdah ñu jing soh. 25Pô khua ngă yang či mă pơđuaĭ mơ̆ng dua tơngan gơ̆ gơnam pơyơr pơdai kơ tơlơi ga̱r, pŭ̱ đĭ ƀơi anăp Yahweh hăng ba gơnam anŭn pơ kơnưl. 26Giŏng anŭn, khua ngă yang či mă sa kơpŏt gơnam pơyơr pơdai jing gơnam pơyơr pơhơdơr anŭn hăng čuh hĭ ƀơi ngŏ kơnưl anŭn; tơdơi kơ anŭn, ñu či brơi đah kơmơi anŭn mơñum ia anŭn yơh. 27Tơdah ñu hơmâo pơgrĭ hĭ ñu pô laih anŭn ƀu dŏ tŏng ten ôh hăng rơkơi ñu, giŏng anŭn tơdang khua ngă yang anŭn brơi gơ̆ mơñum ia ba rai tơlơi hơtŏm păh anŭn, ia anŭn či mŭt amăng gơ̆ hăng ngă kơ gơ̆ ruă nuă phĭ̱ biă mă; kian gơ̆ či brăh đĭ laih anŭn sang ană gơ̆ či pe hĭ, laih anŭn gơ̆ či jing hĭ tơlơi hơtŏm păh tŏng krah ană plei gơ̆ yơh. 28Samơ̆ tơdah đah kơmơi anŭn ƀu hơmâo pơgrĭ hĭ ôh ñu pô laih anŭn rơngai mơ̆ng tơlơi hơƀak drak, ñu či rơngai mơ̆ng tơlơi soh laih anŭn dưi hơmâo ană bă yơh.
29“ ‘Tui anŭn, anai yơh jing tơlơi phiăn kơ tơlơi ga̱r tơdah sa čô đah kơmơi nao jrôk jơlan hăng pơgrĭ hĭ ñu pô tơdang ñu hlak dŏ kơ rơkơi ñu, 30ƀôdah tơdah rơkơi ñu hơmâo tơlơi ga̱r yuakơ ñu đing kơ bơnai ñu. Khua ngă yang či brơi đah kơmơi anŭn dŏ dơ̆ng ƀơi anăp Ơi Adai laih anŭn či yua tơlơi phiăn anŭn yơh kơ gơ̆. 31Pô đah rơkơi anai či rơngai hĭ yơh mơ̆ng tơlơi soh; samơ̆ kơđai glaĭ kơ tơlơi anŭn, pô đah kơmơi anai či glăm mă tơlơi pơkơhma̱l kơ tơlơi soh ñu pô yơh.’ ”