23

Lời tiên tri về sự suy sụp của Ty-rơ

1 Gánh nặng về Ty-rơ. Hỡi tàu bè Ta-rê-si, hãy than khóc, vì nó đã bị hủy phá, đến nỗi chẳng còn nhà cửa nữa! chẳng còn lối vào nữa! Ấy là điều đã tỏ cho họ từ xứ Kít-tim. 2 Hỡi dân cư bờ biển, là nơi những lái buôn Si-đôn, là những kẻ vượt biển chở đồ hàng đến, hãy nín lặng! 3 Hột giống của Si-ho, mùa màng của sông Ni-lơ, theo đường biển trở đến, ấy là phần lợi nó; nó vốn là chợ buôn của các nước.
4 Hỡi Si-đôn, hãy hổ thẹn! Vì biển, nơi đồn lũy biển, có nói như vầy: Ta chưa ở cữ, chưa đẻ con, chưa nuôi trai trẻ, chưa nuôi gái bé. 5 Khi tin nầy đồn đến Ê-díp-tô, người ta nghe tin về Ty-rơ, chắc sẽ đau thương lắm.
6 Hãy dời qua Ta-rê-si; hỡi dân ở gần biển, hãy than khóc! 7 Đây há chẳng phải là thành vui vẻ của các ngươi sao? Là thành có từ đời thượng cổ, mà chân nó đã trải đến nơi xa đặng trú ngụ tại đó.
8 Vậy ai đã định sự ấy nghịch cùng Ty-rơ, là thành đã phân phát mão triều thiên, lái buôn nó vốn là hàng vương hầu, người mua bán nó vốn là tay quí hiển trong thiên hạ? 9 Ấy là Đức Giê-hô-va vạn quân đã định sự nầy, để làm dơ dáy sự kiêu ngạo mọi vinh hiển, và làm nhục mọi kẻ sang trọng trong thế gian.
10 Hỡi con gái Ta-rê-si, ngươi không còn bị trói buộc nữa, hãy đi qua khắp địa phận ngươi như sông Ni-lơ! 11 Đức Giê-hô-va đã dang tay Ngài trên biển, làm cho các nước rung động. Ngài đã ban mạng lịnh về Ca-na-an, mà phá đồn lũy nó. 12 Ngài có phán rằng: Hỡi con gái Si-đôn, là nữ đồng trinh bị ức hiếp kia, ngươi sẽ chẳng còn cứ vui mừng nữa! Vậy hãy chờ dậy, sang xứ Kít-tim, tại đó ngươi cũng sẽ không được an nghỉ đâu!
13 Hãy xem xứ của người Canh-đê, không có dân đó nữa; người A-si-ri lấy làm chỗ cho thú rừng; chúng nó dựng tháp, phá cung đền nó làm ra gò đống. 14 Hỡi tàu bè Ta-rê-si, hãy than khóc! Vì đồn lũy các ngươi hủy diệt rồi.
15 Trong lúc đó, thành Ty-rơ sẽ bị người ta quên đi trong bảy mươi năm, bằng một đời vua. Mãn bảy mươi năm rồi, Ty-rơ sẽ giống như bài ca của kỵ nữ hát. 16 Hỡi kỵ nữ đã bị quên kia, hãy lấy đàn cầm, dạo chơi thành phố! Gảy cho hay, ca đi ca lại, hầu cho người ta nhớ đến mầy!
17 Mãn bảy mươi năm rồi, Đức Giê-hô-va sẽ thăm viếng thành Ty-rơ, nó sẽ lại được lợi, sẽ hành dâm cùng mọi nước trong thế gian trên mặt đất. 18 Nhưng hàng hóa lời lãi của nó sẽ nên thánh cho Đức Giê-hô-va, mà không chứa, cũng không để dành lại. Vì lời lãi ấy sẽ phân phát cho những người ở trước mặt Đức Giê-hô-va, để họ được ăn sung mặc sướng.

23

Proclamation Against Tyre

1The burden against Tyre.
  Wail, you ships of Tarshish!
   For it is laid waste,
   So that there is no house, no harbor;
   From the land of Cyprus it is revealed to them.
  2Be still, you inhabitants of the coastland,
   You merchants of Sidon,
   Whom those who cross the sea have filled.
   3And on great waters the grain of Shihor,
   The harvest of the River, is her revenue;
   And she is a marketplace for the nations.
  4Be ashamed, O Sidon;
   For the sea has spoken,
   The strength of the sea, saying,
   “I do not labor, nor bring forth children;
   Neither do I rear young men,
   Nor bring up virgins.”
   5When the report reaches Egypt,
   They also will be in agony at the report of Tyre.
  6Cross over to Tarshish;
   Wail, you inhabitants of the coastland!
   7Is this your joyous city,
   Whose antiquity is from ancient days,
   Whose feet carried her far off to dwell?
   8Who has taken this counsel against Tyre, the crowning city,
   Whose merchants are princes,
   Whose traders are the honorable of the earth?
   9The Lord of hosts has purposed it,
   To bring to dishonor the pride of all glory,
   To bring into contempt all the honorable of the earth.
  10Overflow through your land like the River,
   O daughter of Tarshish;
   There is no more strength.
   11He stretched out His hand over the sea,
   He shook the kingdoms;
   The Lord has given a commandment against Canaan
   To destroy its strongholds.
   12And He said, “You will rejoice no more,
   O you oppressed virgin daughter of Sidon.
   Arise, cross over to Cyprus;
   There also you will have no rest.”
  13Behold, the land of the Chaldeans,
   This people which was not;
   Assyria founded it for wild beasts of the desert.
   They set up its towers,
   They raised up its palaces,
   And brought it to ruin.
  14Wail, you ships of Tarshish!
   For your strength is laid waste.
15Now it shall come to pass in that day that Tyre will be forgotten seventy years, according to the days of one king. At the end of seventy years it will happen to Tyre as in the song of the harlot:
  16“Take a harp, go about the city,
   You forgotten harlot;
   Make sweet melody, sing many songs,
   That you may be remembered.”
17And it shall be, at the end of seventy years, that the Lord will deal with Tyre. She will return to her hire, and commit fornication with all the kingdoms of the world on the face of the earth. 18Her gain and her pay will be set apart for the Lord; it will not be treasured nor laid up, for her gain will be for those who dwell before the Lord, to eat sufficiently, and for fine clothing.