59

Các trọng tội của Y-sơ-ra-ên. – Lời hứa về Đấng giải cứu

1 Nầy, tay Đức Giê-hô-va chẳng trở nên ngắn mà không cứu được; tai Ngài cũng chẳng nặng nề mà không nghe được đâu. 2 Nhưng ấy là sự gian ác các ngươi làm xa cách mình với Đức Chúa Trời; và tội lỗi các ngươi đã che khuất mặt Ngài khỏi các ngươi, đến nỗi Ngài không nghe các ngươi nữa. 3 Vì tay các ngươi đã ô uế bởi máu, ngón tay các ngươi đã ô uế bởi tội ác; môi các ngươi nói dối, lưỡi các ngươi lằm bằm sự xấu xa. 4 Trong các ngươi chẳng có ai lấy lẽ công bình mà kêu rêu; chẳng có ai lấy điều chân thật mà đối nại. Hết thảy đều cậy sự hư không, nói lời dối trá, cưu mang điều ác và đẻ ra tội trọng.
5 Họ ấp trứng hổ mang và dệt màng nhện; ai ăn những trứng đó sẽ chết, và nếu một cái trứng giập ra, sẽ nở thành rắn lục. 6 Những màng họ không dùng làm áo được, không thể mặc được hàng họ đã dệt ra; công việc họ là công việc đáng tội, tay họ làm những việc hung tàn. 7 Chân họ chạy đến điều ác, nôn nả làm đổ máu vô tội; tư tưởng họ là tư tưởng gian tà, sự phá hại diệt vong là ở trên đường lối họ. 8 Họ không biết đường bình an, trong đường họ đi không có sự công nghĩa. Họ tự làm những lối quanh quẹo: ai đi trong đó thì chẳng biết sự bình an!
9 Vậy nên sự công bình đã cách xa chúng ta, sự nhân nghĩa cũng không theo kịp chúng ta. Chúng ta trông mong sự sáng, mà sự tối tăm đây nầy, trông mong sự sáng láng, mà đi trong u ám. 10 Chúng ta đi dọc theo tường như người mù; rờ rẫm như người không có mắt; đúng trưa mà vấp chân như chạng vạng; giữa những kẻ mạnh mẽ mà mình như người chết. 11 Chúng ta cứ rên siết như con gấu, và rầm rì như chim bồ câu; trông sự công bình, mà nó không đến, đợi sự cứu rỗi, mà nó cách xa!
12 Phải, sự phạm phép chúng tôi đã thêm nhiều trước mặt Ngài, tội lỗi chúng tôi làm chứng nghịch cùng chúng tôi. Vì sự phạm phép chúng tôi ở cùng chúng tôi, và chúng tôi biết sự gian ác mình. 13 Chúng tôi đã bạn nghịch, chối Đức Giê-hô-va, và trở lòng chẳng theo Đức Chúa Trời mình. Chúng tôi nói sự bạo ngược và phản loạn, cưu mang những lời giả dối trong lòng và nói ra! 14 Cho nên sự công bình trở lui lại, sự nhân nghĩa đứng xa; vì lẽ thật vấp ngã giữa đường phố, và sự ngay thẳng chẳng được vào. 15 Lẽ thật đã không còn, ai lánh điều dữ thì phải cướp bắt. Đức Giê-hô-va thấy không có sự công bình thì chẳng đẹp lòng, 16 thấy không có người, chẳng ai cầu thay, thì lấy làm lạ lùng. Ngài bèn dùng chính cánh tay mình đem sự cứu rỗi đến; lấy sự công bình mình mà nâng đỡ. 17 Ngài mặc sự công bình làm giáp, đội sự cứu rỗi trên đầu làm mão trụ; lấy sự báo thù làm áo mà bận, lấy sự sốt sắng làm áo tơi mà choàng mình. 18 Ngài báo trả cho người ta tùy việc họ làm: sự thạnh nộ cho kẻ đối địch Ngài, sự báo oán cho kẻ thù nghịch; Ngài sẽ báo trả các cù lao. 19 Người ta sẽ kính sợ danh Đức Giê-hô-va từ phương tây, và sự vinh hiển Ngài từ phương mặt trời mọc lên; vì Ngài sẽ đến như sông tràn dẫy bởi hơi Đức Giê-hô-va thổi giục. 20 Đấng Cứu chuộc sẽ đến Si-ôn, đến cùng những kẻ thuộc về Gia-cốp, là kẻ bỏ tội lỗi, Đức Giê-hô-va phán vậy.
21 Đức Giê-hô-va phán: Về phần ta, nầy là giao ước ta đã lập với họ. Thần ta ở trên ngươi, cả đến những lời ta đã đặt nơi miệng ngươi, sẽ chẳng lìa khỏi miệng ngươi, miệng dòng dõi ngươi, và miệng dòng dõi của dòng dõi ngươi, từ bây giờ cho đến đời đời! Đức Giê-hô-va phán vậy.

59

Sin, Confession and Redemption

  1Surely the arm of the Lord is not too short to save,
   nor his ear too dull to hear.
  2But your iniquities have separated
   you from your God;
  your sins have hidden his face from you,
   so that he will not hear.
  3For your hands are stained with blood,
   your fingers with guilt.
  Your lips have spoken falsely,
   and your tongue mutters wicked things.
  4No one calls for justice;
   no one pleads a case with integrity.
  They rely on empty arguments, they utter lies;
   they conceive trouble and give birth to evil.
  5They hatch the eggs of vipers
   and spin a spider’s web.
  Whoever eats their eggs will die,
   and when one is broken, an adder is hatched.
  6Their cobwebs are useless for clothing;
   they cannot cover themselves with what they make.
  Their deeds are evil deeds,
   and acts of violence are in their hands.
  7Their feet rush into sin;
   they are swift to shed innocent blood.
  They pursue evil schemes;
   acts of violence mark their ways.
  8The way of peace they do not know;
   there is no justice in their paths.
  They have turned them into crooked roads;
   no one who walks along them will know peace.

  9So justice is far from us,
   and righteousness does not reach us.
  We look for light, but all is darkness;
   for brightness, but we walk in deep shadows.
  10Like the blind we grope along the wall,
   feeling our way like people without eyes.
  At midday we stumble as if it were twilight;
   among the strong, we are like the dead.
  11We all growl like bears;
   we moan mournfully like doves.
  We look for justice, but find none;
   for deliverance, but it is far away.

  12For our offenses are many in your sight,
   and our sins testify against us.
  Our offenses are ever with us,
   and we acknowledge our iniquities:
  13rebellion and treachery against the Lord,
   turning our backs on our God,
  inciting revolt and oppression,
   uttering lies our hearts have conceived.
  14So justice is driven back,
   and righteousness stands at a distance;
  truth has stumbled in the streets,
   honesty cannot enter.
  15Truth is nowhere to be found,
   and whoever shuns evil becomes a prey.

  The Lord looked and was displeased
   that there was no justice.
  16He saw that there was no one,
   he was appalled that there was no one to intervene;
  so his own arm achieved salvation for him,
   and his own righteousness sustained him.
  17He put on righteousness as his breastplate,
   and the helmet of salvation on his head;
  he put on the garments of vengeance
   and wrapped himself in zeal as in a cloak.
  18According to what they have done,
   so will he repay
  wrath to his enemies
   and retribution to his foes;
   he will repay the islands their due.
  19From the west, people will fear the name of the Lord,
   and from the rising of the sun, they will revere his glory.
  For he will come like a pent-up flood
   that the breath of the Lord drives along.

  20“The Redeemer will come to Zion,
   to those in Jacob who repent of their sins,”

21“As for me, this is my covenant with them,” says the Lord. “My Spirit, who is on you, will not depart from you, and my words that I have put in your mouth will always be on your lips, on the lips of your children and on the lips of their descendants—from this time on and forever,” says the Lord.