12

Sự Sê-đê-kia bị bắt làm phu tù. – Sự sửa phạt dân

1 Có lời Đức Giê-hô-va lại phán cùng ta rằng: 2 Hỡi con người, ngươi ở giữa nhà bạn nghịch, chúng nó có mắt để thấy mà không thấy, có tai để nghe mà không nghe; vì ấy là nhà bạn nghịch. 3 Vậy, hỡi con người, ngươi khá sửa soạn đồ vật dời đi, và dời đi giữa ban ngày cho chúng nó xem. Trước mắt chúng nó hãy từ nơi ngươi ở mà dời đi chỗ khác; chúng nó dầu là nhà bạn nghịch có lẽ sẽ nghĩ lại chăng. 4 Ngươi khá đem đồ vật mình như đồ vật của kẻ dời đi, giữa ban ngày, trước mắt chúng nó; chính mình ngươi ra đi về buổi chiều, trước mắt chúng nó, như kẻ đi đày.
5 Cũng ở trước mắt chúng nó, ngươi khá xoi một cái lỗ qua tường, rồi từ lỗ đó đem đồ vật ra. 6 Trước mắt chúng nó, ngươi để đồ vật lên vai, và đem đi lúc trời tối. Ngươi khá che mặt, đặng không thấy đất nầy; vì ta đã đặt ngươi làm một dấu cho nhà Y-sơ-ra-ên.
7 Ta làm theo lời Chúa đã phán dặn: mang đồ vật đi giữa ban ngày như đồ vật kẻ dời đi, đến chiều ta lấy chính tay mình mà xoi tường. Ta đem đồ vật đi trong lúc tối, và vác trên vai ta trước mắt chúng nó.
8 Sớm mai có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 9 Hỡi con người, nhà Y-sơ-ra-ên, là nhà bạn nghịch ấy, há chẳng từng hỏi ngươi rằng: Ngươi làm gì? 10 Hãy trả lời cho chúng rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Gánh nặng nầy chỉ về vua trong Giê-ru-sa-lem, cùng cả nhà Y-sơ-ra-ên ở trong đó. 11 Ngươi khá nói rằng: Ta là điềm cho các ngươi. Chúng nó sẽ gặp điều như ta đã làm; sẽ đi đày, sẽ đi làm phu tù. 12 Vua giữa chúng nó sẽ vác trên vai mình mà đi ra trong lúc tối. Chúng nó sẽ đục lỗ qua tường để mang đồ ra; người sẽ che mặt, vì mắt người sẽ không thấy đất nầy. 13 Ta cũng sẽ giăng lưới ta trên người, người sẽ mắc vào bẫy ta; và ta sẽ đem người qua Ba-by-lôn, là đất của người Canh-đê. Nhưng người sẽ không thấy đất ấy, dầu chết tại đó. 14 Những kẻ ở xung quanh người để giúp người, và các đạo binh người, thì ta sẽ làm cho tan ra mọi gió, và ta sẽ tuốt gươm mà đuổi theo. 15 Khi ta làm tan tác chúng nó trong các dân tộc và rải ra trong các nước, chúng nó sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va. 16 Dầu vậy, ta sẽ chừa lại một số ít trong chúng nó thoát khỏi gươm dao, đói kém, ôn dịch; đặng chúng nó có thể thuật lại mọi sự gớm ghiếc của mình trong các dân mà chúng nó sẽ đến ở; và chúng nó sẽ biết rằng ta là Đức Giê-hô-va.
17 Đoạn, có lời Đức Giê-hô-va phán cho ta như vầy: 18 Hỡi con người, ngươi khá ăn bánh trong sự kinh khủng, uống nước với sự run rẩy và sợ hãi. 19 Ngươi khá nói cùng dân trong đất rằng: Nầy là điều mà Chúa Giê-hô-va phán về dân cư Giê-ru-sa-lem, về đất của Y-sơ-ra-ên: Chúng nó sẽ ăn bánh trong sự sợ hãi, và uống nước trong sự kinh khủng, đặng đất nầy bị hoang vu, mất hết của cải, bởi cớ sự cường bạo của cả dân cư đó. 20 Các thành đông dân sẽ trở nên gò đống, đất sẽ bị hoang vu; và các ngươi sẽ biết rằng ta là Đức Giê-hô-va.
21 Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cho ta rằng: 22 Hỡi con người, các ngươi có một lời tục ngữ trong đất của Y-sơ-ra-ên, rằng: Những ngày kéo dài, mọi sự hiện thấy chẳng ứng nghiệm! lời ấy nghĩa là gì? 23 Ấy vậy, hãy nói cùng chúng nó rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Ta sẽ làm cho lời tục ngữ ấy dứt đi, không ai dùng nó làm tục ngữ nữa trong Y-sơ-ra-ên. Song khá nói cùng chúng nó rằng: Những ngày gần đến, mọi sự hiện thấy hầu ứng nghiệm. 24 Thật, sẽ chẳng còn có một sự hiện thấy nào là giả dối, hoặc một sự bói khoa nào là giả dối, trong nhà Y-sơ-ra-ên. 25 Vì ta là Đức Giê-hô-va, ta sẽ nói, và lời ta nói sẽ làm thành, không hoãn lại nữa. Hỡi nhà bạn nghịch! Ấy là đương ngày các ngươi mà ta sẽ rao lời tiên tri và sẽ làm thành, Chúa Giê-hô-va phán vậy.
26 Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cho ta như vầy: 27 Hỡi con người, nầy, nhà Y-sơ-ra-ên có kẻ nói rằng: Sự hiện thấy của người nầy thấy là chỉ về lâu ngày về sau, và người nói tiên tri về thời còn xa. 28 Vậy nên, hãy nói cùng chúng nó: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: chẳng có lời nào của ta sẽ hoãn lại nữa, song lời ta nói sẽ làm thành, Chúa Giê-hô-va phán vậy.

12

Judah’s Captivity Portrayed

1Now the word of the Lord came to me, saying: 2“Son of man, you dwell in the midst of a rebellious house, which has eyes to see but does not see, and ears to hear but does not hear; for they are a rebellious house.
3“Therefore, son of man, prepare your belongings for captivity, and go into captivity by day in their sight. You shall go from your place into captivity to another place in their sight. It may be that they will consider, though they are a rebellious house. 4By day you shall bring out your belongings in their sight, as though going into captivity; and at evening you shall go in their sight, like those who go into captivity. 5Dig through the wall in their sight, and carry your belongings out through it. 6In their sight you shall bear them on your shoulders and carry them out at twilight; you shall cover your face, so that you cannot see the ground, for I have made you a sign to the house of Israel.”
7So I did as I was commanded. I brought out my belongings by day, as though going into captivity, and at evening I dug through the wall with my hand. I brought them out at twilight, and I bore them on my shoulder in their sight.
8And in the morning the word of the Lord came to me, saying, 9“Son of man, has not the house of Israel, the rebellious house, said to you, ‘What are you doing?’ 10Say to them, ‘Thus says the Lord God: “This burden concerns the prince in Jerusalem and all the house of Israel who are among them.” ’ 11Say, ‘I am a sign to you. As I have done, so shall it be done to them; they shall be carried away into captivity.’ 12And the prince who is among them shall bear his belongings on his shoulder at twilight and go out. They shall dig through the wall to carry them out through it. He shall cover his face, so that he cannot see the ground with his eyes. 13I will also spread My net over him, and he shall be caught in My snare. I will bring him to Babylon, to the land of the Chaldeans; yet he shall not see it, though he shall die there. 14I will scatter to every wind all who are around him to help him, and all his troops; and I will draw out the sword after them.
15“Then they shall know that I am the Lord, when I scatter them among the nations and disperse them throughout the countries. 16But I will spare a few of their men from the sword, from famine, and from pestilence, that they may declare all their abominations among the Gentiles wherever they go. Then they shall know that I am the Lord.”

Judgment Not Postponed

17Moreover the word of the Lord came to me, saying, 18“Son of man, eat your bread with quaking, and drink your water with trembling and anxiety. 19And say to the people of the land, ‘Thus says the Lord God to the inhabitants of Jerusalem and to the land of Israel: “They shall eat their bread with anxiety, and drink their water with dread, so that her land may be emptied of all who are in it, because of the violence of all those who dwell in it. 20Then the cities that are inhabited shall be laid waste, and the land shall become desolate; and you shall know that I am the Lord.” ’ ”
21And the word of the Lord came to me, saying, 22“Son of man, what is this proverb that you people have about the land of Israel, which says, ‘The days are prolonged, and every vision fails’? 23Tell them therefore, ‘Thus says the Lord God: “I will lay this proverb to rest, and they shall no more use it as a proverb in Israel.” ’ But say to them, ‘ “The days are at hand, and the fulfillment of every vision. 24For no more shall there be any false vision or flattering divination within the house of Israel. 25For I am the Lord. I speak, and the word which I speak will come to pass; it will no more be postponed; for in your days, O rebellious house, I will say the word and perform it,” says the Lord God.’ ”
26Again the word of the Lord came to me, saying, 27“Son of man, look, the house of Israel is saying, ‘The vision that he sees isfor many days from now, and he prophesies of times far off.’ 28Therefore say to them, ‘Thus says the Lord God: “None of My words will be postponed any more, but the word which I speak will be done,” says the Lord God.’ ”