16

Sự bạc ngãi và bất trung của Giê-ru-sa-lem. – Giao ước mới giữa Đức Chúa Trời và dân Y-sơ-ra-ên

1 Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy: 2 Hỡi con người, hãy làm cho Giê-ru-sa-lem biết những sự gớm ghiếc của nó. 3 Ngươi khá nói rằng: Chúa Giê-hô-va phán cùng Giê-ru-sa-lem như vầy: Bởi cội rễ và sự sanh ra của mầy ở đất Ca-na-an; cha mầy là người A-mô-rít, mẹ là người Hê-tít. 4 Về sự mầy sanh ra, trong ngày mầy mới đẻ, rún mầy chưa cắt, chưa rửa mầy trong nước cho được thanh sạch, chưa xát bằng muối, chưa bọc bằng khăn. 5 Chẳng có mắt nào thương xót mầy, đặng làm một việc trong những việc đó cho mầy vì lòng thương xót mầy; song mầy đã bị quăng giữa đồng trống trong ngày mầy sanh ra, vì người ta gớm mầy.
6 Khi ta qua gần mầy, thấy mầy tắm trong máu mình, ta phán cùng mầy rằng: Dầu ở giữa máu mầy, hãy sống! Thật, ta phán cùng mầy rằng: Dầu ở giữa máu mầy, hãy sống! 7 Ta đã làm cho mầy thêm nhiều ra, như vật đồng ruộng mọc lên. Mầy đã nẩy nở, lớn lên, và trở nên đẹp đẽ lắm. Vú mầy dậy lên, tóc mầy dài ra, nhưng hãy còn ở lỗ và trần truồng. 8 Khi ta qua gần mầy, và nhìn mầy, nầy, tuổi mầy nầy, mầy đã đến tuổi yêu mến. Ta lấy áo ngoài ta trùm trên mầy, che sự trần truồng mầy. Phải, ta thề cùng mầy và kết giao ước với mầy, thì mầy trở nên của ta, Chúa Giê-hô-va phán vậy.
9 Ta rửa mầy trong nước, làm cho sạch máu vấy mình mầy, và xức dầu cho. 10 Ta mặc áo thêu cho mầy, cho mầy mang giày sắc lam, thắt lưng mầy bằng vải gai mịn, đắp cho mầy bằng hàng lụa. 11 Ta lấy đồ trang sức giồi cho mầy, xỏ vòng vào tay, mang kiềng vào cổ, 12 tra khoen nơi mũi, đeo hoa vào tai, và đội mão đẹp trên đầu mầy. 13 Như vậy, mầy được trang sức bằng vàng bằng bạc; áo xống của mầy bằng vải gai mịn, bằng hàng lụa, bằng đồ thêu; mầy nuôi mình bằng bột mì lọc, bằng mật ong và bằng dầu. Mầy đã trở nên cực đẹp, và thạnh vượng đến nỗi được ngôi hoàng hậu. 14 Danh tiếng mầy lừng lẫy trong các nước bởi sắc đẹp mầy vì sự đẹp là trọn vẹn bởi oai nghi của ta mà ta đã đặt trên mầy, Chúa Giê-hô-va phán vậy.
15 Nhưng mầy cậy sắc đẹp mình; cậy danh tiếng mình mà buông sự dâm dục, hành dâm cùng mọi kẻ trải qua, phó mình mầy cho nó. 16 Mầy dùng áo xống mình, và làm các nơi cao cho mình, trang sức nhiều mùi, và làm sự dâm loạn tại đó; điều ấy sẽ chẳng đến, cũng sẽ chẳng có bao giờ. 17 Mầy cũng đã lấy những đồ trang sức trọng thể, làm bằng vàng và bạc mà ta đã ban cho mầy; mầy dùng làm hình người nam, rồi hành dâm với nó. 18 Mầy lấy áo xống thêu của mình mà đắp cho chúng nó, lấy dầu và hương của ta bày ra trước mặt chúng. 19 Bánh mà ta đã ban cho mầy, bột mì lọc, dầu, và mật ong mà ta cho mầy ăn, thì mầy đem mà bày ra hết trước mặt chúng nó, để làm mùi thơm tho. Thật, có sự ấy, Chúa Giê-hô-va phán vậy!
20 Mầy đã bắt những con trai con gái mà mầy đã sanh ra cho ta, đem dâng cho chúng nó đặng nuốt đi. Những sự dâm ô đó há phải là nhỏ mọn sao? 21 Mầy đã giết con cái ta, và đã đưa qua trên lửa mà nộp cho chúng nó. 22 Giữa mọi sự gớm ghiếc và sự tà dâm mầy, mầy không nhớ lúc còn thơ trẻ, khi mầy hãy còn ở lỗ, truồng trần hết cả, tắm trong máu mình.
23 Chúa Giê-hô-va phán: Khốn nạn, Khốn nạn cho mầy! sau khi mầy làm mọi sự dữ ấy, 24 lại xây vòng khung cho mình, dựng nơi cao cho mình trên mọi đường phố. 25 Nơi lối vào các đường phố, mầy xây nơi cao mình, và đã làm cho sự đẹp đẽ mầy nên gớm ghiếc, mầy đã nộp mình cho mọi người đi qua, và thêm nhiều sự tà dâm mầy. 26 Mầy đã hành dâm với những người Ê-díp-tô, là người lận cận mầy có thân thể mạnh mẽ, mầy đã thêm nhiều sự tà dâm đặng chọc giận ta. 27 Vậy, ta đã dang tay ta trên mầy; bớt phần đã chỉ định cho mầy, và phó mầy cho ý muốn của kẻ ghét mầy, tức các con gái Phi-li-tin, chúng nó đã mắc cỡ về sự hành dâm của mầy.
28 Mầy cũng đã hành dâm cùng những người A-si-ri, vì mầy không no chán. Sau khi đã phạm tội tà dâm với chúng nó, mầy còn chưa no chán. 29 Vả, mầy đã thêm nhiều sự dâm dục với đất Ca-na-an cho đến Canh-đê, thế mà mầy cũng chưa no chán! 30 Chúa Giê-hô-va phán: Ôi! lòng mầy luốt lát là dường nào, mầy phạm mọi việc đó, là việc của đàn bà tà dâm không biết xấu. 31 Khi mầy xây vòng khung mình nơi lối vào mỗi đường, dựng nơi cao trên mỗi đường phố, mầy không giống như đứa điếm đĩ, bởi mầy khinh tiền công; 32 mầy là đàn bà ngoại tình, tiếp người lạ thay vì chồng mình. 33 Hễ là đứa điếm đĩ thì được tiền công; nhưng mầy thì dâng lễ vật cho hết thảy tình nhân mầy; mầy đã hối lộ cho chúng, để chúng đến tư bề mà hành dâm với mầy. 34 Mầy đã làm trái với đàn bà khác trong sự tà dâm mầy, vì người ta không tìm mầy; và mầy trả tiền công, còn người ta không cho mầy chi hết. Ấy là mầy trái với những kẻ khác!
35 Vậy nên, hỡi kẻ điếm đĩ, hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va. 36 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Vì cớ mầy đã đổ ra sự ô uế, tỏ ra sự trần truồng bởi sự hành dâm với tình nhân mầy; và vì cớ mọi thần tượng gớm ghiếc của mầy, cũng vì cớ máu con cái mầy đã dâng cho chúng nó, 37 cho nên, nầy, ta sẽ nhóm hết thảy tình nhân mầy, tức những kẻ mầy ưa thích, mọi kẻ mầy yêu, mọi kẻ mầy ghét; ta sẽ nhóm chúng nó từ mọi bề đến nghịch cùng mầy; ta sẽ lột truồng mầy cho chúng nó, chúng nó sẽ thấy hết. 38 Ta sẽ đoán phạt mầy như đoán phạt đàn bà bội chồng và làm đổ máu; ta sẽ lấy máu của sự giận dữ và ghen tuông mà đổ trên mầy. 39 Ta cũng sẽ phó mầy vào tay chúng nó: chúng nó sẽ phá vòng khung và đổ các nơi cao của mầy; lột áo xống mầy, cất lấy đồ trang sức đẹp đẽ mầy, để mầy ở lỗ và truồng trần. 40 Chúng nó sẽ khiến một lũ người lên nghịch cùng mầy, ném đá mầy, và đâm mầy bằng gươm. 41 Chúng nó sẽ lấy lửa đốt nhà mầy, đoán xét mầy trước mắt nhiều đàn bà; ta sẽ làm cho mầy hết hành dâm và mầy cũng không cho tiền công nữa. 42 Vậy thì cơn giận ta sẽ dứt, sự ghen tuông ta lìa khỏi mầy, và ta yên lặng, không giận nữa. 43 Vì mầy không nhớ lúc mình còn thơ bé, và đã nóng giận nghịch cùng ta trong mọi việc; cho nên, nầy, ta cũng sẽ làm cho đường lối mầy lại đổ trên đầu mầy, Chúa Giê-hô-va phán vậy; mầy sẽ không thêm sự hành dâm nầy vào mọi sự gớm ghiếc mầy nữa.
44 Phàm người hay dùng tục ngữ, sẽ lấy câu tục ngữ nầy mà nói về mầy; Mẹ thế nào, con gái thế ấy! 45 Mầy là con gái của mẹ mầy, mẹ mầy đã chán bỏ chồng con mình; mầy là em các chị mầy, các chị mầy đã chán bỏ chồng con mình; mẹ mầy là người Hê-tít, và cha mầy là người A-mô-rít. 46 Chị mầy là Sa-ma-ri cùng các con gái nó, ở bên tả mầy; em mầy là Sô-đôm cùng các con gái nó, ở bên hữu mầy. 47 Còn mầy không bước đi trong đường chúng nó, và không phạm những sự gớm ghiếc giống nhau; mầy cho điều đó là nhỏ mọn, nhưng mầy đã tự làm ra xấu hơn chúng nó trong mọi đường lối mầy nữa. 48 Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, Sô-đôm, em mầy, chính mình nó và con gái nó chưa từng làm sự mầy và con gái mầy đã làm.
49 Nầy, đây là sự gian ác của em gái mầy là Sô-đôm và các con gái nó: ở kiêu ngạo, ăn bánh no nê, và ở nể cách sung sướng; nó lại không bổ sức cho tay kẻ nghèo nàn và thiếu thốn. 50 Chúng nó đã trở nên kiêu ngạo, phạm những sự gớm ghiếc trước mặt ta; nên ta đã trừ chúng nó đi, vừa khi ta thấy mọi điều đó. 51 Sa-ma-ri chưa phạm đến phân nửa tội mà mầy đã phạm; mầy đã thêm nhiều sự gớm ghiếc hơn nó, và bởi những sự gớm ghiếc mầy đã phạm, thì chị em mầy còn được kể là công bình. 52 Mầy xét đoán chị em mầy, ấy là mầy chuốc lấy sự xấu hổ mình. Vì cớ tội lỗi mầy còn là đáng gớm hơn chúng nó, thì chúng nó là công bình hơn mầy. Vậy, mầy cũng hãy mang nhơ chịu hổ, vì mầy đã làm cho chị em mầy được kể là công bình!
53 Ta sẽ đem những phu tù của Sô-đôm và các con gái nó trở về, đem những phu tù của Sa-ma-ri và các con gái nó trở về, cũng đem các phu tù của mầy ở giữa chúng nó trở về nữa; 54 để mầy mang nhuốc mình, và chịu hổ về mọi điều mầy đã làm, vì đã làm cho chúng nó được yên ủi. 55 Chị em mầy, Sô-đôm và con gái nó, sẽ trở lại như khi xưa. Sa-ma-ri cùng con gái nó cũng trở lại như khi xưa. Mầy cùng con gái mầy cũng sẽ trở lại như khi xưa. 56 Trong ngày mầy kiêu ngạo, miệng mầy chẳng nhắc đến tên Sô-đôm, em mầy; 57 lúc đó sự dữ của mầy chưa lộ ra, mầy còn chưa bị những lời nhiếc móc của con gái Sy-ri và hết thảy các xứ lân cận, của các con gái Phi-li-tin nó khinh dể mầy tứ bề. 58 Mầy đã mang lấy sự hành dâm và sự gớm ghiếc của mầy, Đức Giê-hô-va phán vậy. 59 Vì Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Mầy đã khinh dể lời thề mà dứt bỏ giao ước ta, ta sẽ đối đãi mầy như mầy đã làm.
60 Dầu vậy, ta sẽ nhớ lại giao ước ta đã lập với mầy đương ngày mầy thơ bé, ta vì mầy sẽ lập một giao ước đời đời. 61 Khi mầy sẽ nhận lấy những chị em mầy, mầy sẽ nhớ lại đường lối mình mà hổ thẹn; bấy giờ ta sẽ trao chúng nó cho mầy làm con gái, nhưng không cứ theo giao ước mầy. 62 Ta sẽ lập giao ước ta với mầy, mầy sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va; 63 hầu cho mầy được nhớ lại và hổ ngươi; vì cớ sự xấu hổ mầy, mầy chẳng còn mở miệng nữa, khi ta đã tha thứ mọi điều mầy đã làm, Chúa Giê-hô-va phán vậy.

16

God’s Love for Jerusalem

1Again the word of the Lord came to me, saying, 2“Son of man, cause Jerusalem to know her abominations, 3and say, ‘Thus says the Lord God to Jerusalem: “Your birth and your nativity are from the land of Canaan; your father was an Amorite and your mother a Hittite. 4As for your nativity, on the day you were born your navel cord was not cut, nor were you washed in water to cleanse you; you were not rubbed with salt nor wrapped in swaddling cloths. 5No eye pitied you, to do any of these things for you, to have compassion on you; but you were thrown out into the open field, when you yourself were loathed on the day you were born.
6“And when I passed by you and saw you struggling in your own blood, I said to you in your blood, ‘Live!’ Yes, I said to you in your blood, ‘Live!’ 7I made you thrive like a plant in the field; and you grew, matured, and became very beautiful. Your breasts were formed, your hair grew, but you were naked and bare.
8“When I passed by you again and looked upon you, indeed your time was the time of love; so I spread My wing over you and covered your nakedness. Yes, I swore an oath to you and entered into a covenant with you, and you became Mine,” says the Lord God.
9“Then I washed you in water; yes, I thoroughly washed off your blood, and I anointed you with oil. 10I clothed you in embroidered cloth and gave you sandals of badger skin; I clothed you with fine linen and covered you with silk. 11I adorned you with ornaments, put bracelets on your wrists, and a chain on your neck. 12And I put a jewel in your nose, earrings in your ears, and a beautiful crown on your head. 13Thus you were adorned with gold and silver, and your clothing was of fine linen, silk, and embroidered cloth. You ate pastry of fine flour, honey, and oil. You were exceedingly beautiful, and succeeded to royalty. 14Your fame went out among the nations because of your beauty, for it was perfect through My splendor which I had bestowed on you,” says the Lord God.

Jerusalem’s Harlotry

15“But you trusted in your own beauty, played the harlot because of your fame, and poured out your harlotry on everyone passing by who would have it. 16You took some of your garments and adorned multicolored high places for yourself, and played the harlot on them. Such things should not happen, nor be. 17You have also taken your beautiful jewelry from My gold and My silver, which I had given you, and made for yourself male images and played the harlot with them. 18You took your embroidered garments and covered them, and you set My oil and My incense before them. 19Also My food which I gave you—the pastry of fine flour, oil, and honey which I fed you—you set it before them as sweet incense; and so it was,” says the Lord God.
20“Moreover you took your sons and your daughters, whom you bore to Me, and these you sacrificed to them to be devoured. Were your acts of harlotry a small matter, 21that you have slain My children and offered them up to them by causing them to pass through thefire? 22And in all your abominations and acts of harlotry you did not remember the days of your youth, when you were naked and bare, struggling in your blood.
23“Then it was so, after all your wickedness—‘Woe, woe to you!’ says the Lord God— 24thatyou also built for yourself a shrine, and made a high place for yourself in every street. 25You built your high places at the head of every road, and made your beauty to be abhorred. You offered yourself to everyone who passed by, and multiplied your acts of harlotry. 26You also committed harlotry with the Egyptians, your very fleshly neighbors, and increased your acts of harlotry to provoke Me to anger.
27“Behold, therefore, I stretched out My hand against you, diminished your allotment, and gave you up to the will of those who hate you, the daughters of the Philistines, who were ashamed of your lewd behavior. 28You also played the harlot with the Assyrians, because you were insatiable; indeed you played the harlot with them and still were not satisfied. 29Moreover you multiplied your acts of harlotry as far as the land of the trader, Chaldea; and even then you were not satisfied.
30“How degenerate is your heart!” says the Lord God, “seeing you do all these things, the deeds of a brazen harlot.

Jerusalem’s Adultery

31“You erected your shrine at the head of every road, and built your high place in every street. Yet you were not like a harlot, because you scorned payment. 32You are an adulterous wife, who takes strangers instead of her husband. 33Men make payment to all harlots, but you made your payments to all your lovers, and hired them to come to you from all around for your harlotry. 34You are the opposite of other women in your harlotry, because no one solicited you to be a harlot. In that you gave payment but no payment was given you, therefore you are the opposite.”

Jerusalem’s Lovers Will Abuse Her

35‘Now then, O harlot, hear the word of the Lord! 36Thus says the Lord God: “Because your filthiness was poured out and your nakedness uncovered in your harlotry with your lovers, and with all your abominable idols, and because of the blood of your children which you gave to them, 37surely, therefore, I will gather all your lovers with whom you took pleasure, all those you loved, and all those you hated; I will gather them from all around against you and will uncover your nakedness to them, that they may see all your nakedness. 38And I will judge you as women who break wedlock or shed blood are judged; I will bring blood upon you in fury and jealousy. 39I will also give you into their hand, and they shall throw down your shrines and break down your high places. They shall also strip you of your clothes, take your beautiful jewelry, and leave you naked and bare.
40“They shall also bring up an assembly against you, and they shall stone you with stones and thrust you through with their swords. 41They shall burn your houses with fire, and execute judgments on you in the sight of many women; and I will make you cease playing the harlot, and you shall no longer hire lovers. 42So I will lay to rest My fury toward you, and My jealousy shall depart from you. I will be quiet, and be angry no more. 43Because you did not remember the days of your youth, but agitated Me with all these things, surely I will also recompense your deeds on your own head,” says the Lord God. “And you shall not commit lewdness in addition to all your abominations.

More Wicked than Samaria and Sodom

44“Indeed everyone who quotes proverbs will use this proverb against you: ‘Like mother, like daughter!’ 45You are your mother’s daughter, loathing husband and children; and you are the sister of your sisters, who loathed their husbands and children; your mother was a Hittite and your father an Amorite.
46“Your elder sister is Samaria, who dwells with her daughters to the north of you; and your younger sister, who dwells to the south of you, is Sodom and her daughters. 47You did not walk in their ways nor act according to their abominations; but, as if that were too little, you became more corrupt than they in all your ways.
48As I live,” says the Lord God, “neither your sister Sodom nor her daughters have done as you and your daughters have done. 49Look, this was the iniquity of your sister Sodom: She and her daughter had pride, fullness of food, and abundance of idleness; neither did she strengthen the hand of the poor and needy. 50And they were haughty and committed abomination before Me; therefore I took them away as I saw fit.
51“Samaria did not commit half of your sins; but you have multiplied your abominations more than they, and have justified your sisters by all the abominations which you have done. 52You who judged your sisters, bear your own shame also, because the sins which you committed were more abominable than theirs; they are more righteous than you. Yes, be disgraced also, and bear your own shame, because you justified your sisters.
53“When I bring back their captives, the captives of Sodom and her daughters, and the captives of Samaria and her daughters, then I will also bring backthe captives of your captivity among them, 54that you may bear your own shame and be disgraced by all that you did when you comforted them. 55When your sisters, Sodom and her daughters, return to their former state, and Samaria and her daughters return to their former state, then you and your daughters will return to your former state. 56For your sister Sodom was not a byword in your mouth in the days of your pride, 57before your wickedness was uncovered. It was like the time of the reproach of the daughters of Syria and all those around her, and of the daughters of the Philistines, who despise you everywhere. 58You have paid for your lewdness and your abominations,” says the Lord. 59For thus says the Lord God: “I will deal with you as you have done, who despised the oath by breaking the covenant.

An Everlasting Covenant

60“Nevertheless I will remember My covenant with you in the days of your youth, and I will establish an everlasting covenant with you. 61Then you will remember your ways and be ashamed, when you receive your older and your younger sisters; for I will give them to you for daughters, but not because of My covenant with you. 62And I will establish My covenant with you. Then you shall know that I am the Lord, 63that you may remember and be ashamed, and never open your mouth anymore because of your shame, when I provide you an atonement for all you have done,” says the Lord God.’ ”