Bài ca thương của Ê-xê-chi-ên về các quan trưởng Y-sơ-ra-ên
1 Vậy ngươi hãy đọc bài ca thương về các quan trưởng Y-sơ-ra-ên, 2 mà rằng: Mẹ ngươi xưa kia là thế nào? Là sư tử cái nằm giữa những sư tử đực, nuôi nấng con nó giữa những sư tử con. 3 Nuôi nấng một con trong các con nó, trở nên một sư tử tơ; tập bắt mồi, và nuốt người ta. 4 Các dân nghe tiếng về nó; nó bị bắt trong hầm; sau khi đã đặt móc nơi hàm, các nước điệu nó sang đất Ê-díp-tô. 5 Khi sư tử cái đợi chờ đã lâu, và sự trông cậy mình đã mất, bèn lấy một con khác và nuôi nên một sư tử tơ. 6 Nó đi lại giữa những sư tử, trở nên một sư tử tơ; tập bắt mồi, và nuốt người ta. 7 Nó biết cung đền chúng nó, và hủy phá các thành; đất nầy cùng mọi vật trong nó đều bị hoang vu, vì tiếng gầm của nó. 8 Các nước ở mọi miền chung quanh bày hàng ra nghịch cùng nó, bủa lưới trên nó; nó bị bắt trong hầm. 9 Lấy móc móc hàm và nhốt nó vào cũi, rồi điệu đến nơi vua nước Ba-by-lôn; dắt nó vào nơi đồn lũy, hầu cho tiếng nó không vang ra nữa trên núi Y-sơ-ra-ên. 10 Mẹ ngươi như một cây nho, trong máu ngươi, trồng nơi mé nước. Trịu những trái và nhành, nhờ có nhiều nước. 11 Nó mang những nhành mạnh mẽ, trở nên gậy của kẻ cai trị. Thân nó cao quá các nhành sum sê: làm cho thấy được vì nó cao, và vì nó có nhiều nhánh. 12 Nhưng nó đã bị nhổ bởi cơn giận, và bị quăng nơi đất. Gió đông đã làm khô trái nó; những nhánh mạnh mẽ của nó đã bị bẻ ra và khô; lửa đã nuốt nó đi! 13 Bây giờ nó bị trồng nơi đồng vắng, trong đất khô và khát. 14 Lửa đã ra từ các nhành của nó, và đã nuốt trái nó, đến nỗi không còn có nhành mạnh mẽ nữa, để làm gậy mà cai trị. Ấy là bài ca thương, về sau sẽ lấy làm bài ca thương.
19
A Lament Over Israel’s Princes
1“Take up a lament concerning the princes of Israel 2and say: “ ‘What a lioness was your mother among the lions! She lay down among them and reared her cubs. 3She brought up one of her cubs, and he became a strong lion. He learned to tear the prey and he became a man-eater. 4The nations heard about him, and he was trapped in their pit. They led him with hooks to the land of Egypt.
5“ ‘When she saw her hope unfulfilled, her expectation gone, she took another of her cubs and made him a strong lion. 6He prowled among the lions, for he was now a strong lion. He learned to tear the prey and he became a man-eater. 7He broke down⚓ their strongholds and devastated their towns. The land and all who were in it were terrified by his roaring. 8Then the nations came against him, those from regions round about. They spread their net for him, and he was trapped in their pit. 9With hooks they pulled him into a cage and brought him to the king of Babylon. They put him in prison, so his roar was heard no longer on the mountains of Israel.
10“ ‘Your mother was like a vine in your vineyard⚓ planted by the water; it was fruitful and full of branches because of abundant water. 11Its branches were strong, fit for a ruler’s scepter. It towered high above the thick foliage, conspicuous for its height and for its many branches. 12But it was uprooted in fury and thrown to the ground. The east wind made it shrivel, it was stripped of its fruit; its strong branches withered and fire consumed them. 13Now it is planted in the desert, in a dry and thirsty land. 14Fire spread from one of its main⚓ branches and consumed its fruit. No strong branch is left on it fit for a ruler’s scepter.’ “This is a lament and is to be used as a lament.”