1 Lời của Đức Giê-hô-va được phán cùng ta rằng:⚓2 Hỡi con người, hãy xây mặt hướng về núi Sê-i-rơ, và nói tiên tri nghịch cùng nó. 3 Hãy nói cùng nó rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Hỡi núi Sê-i-rơ, nầy, ta nghịch cùng mầy! Ta sẽ giá tay nghịch cùng mầy, làm cho mầy ra hoang vu và gở lạ. 4 Ta sẽ làm cho các thành của mầy ra đồng vắng, còn mầy sẽ trở nên hoang vu, bấy giờ mầy sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va. 5 Vì mầy cưu sự ghen ghét vô cùng, và đã phó con cái Y-sơ-ra-ên cho quyền gươm dao nơi ngày tai vạ chúng nó, trong kỳ gian ác về cuối cùng, 6 vì cớ đó, Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, ta sẽ sắm sẵn mầy cho phải huyết, và huyết sẽ đuổi theo mầy. Vì mầy đã chẳng ghét huyết, nên huyết sẽ đuổi theo mầy! 7 Vậy ta sẽ làm cho núi Sê-i-rơ ra gở lạ hoang vu, và hủy diệt cả người đi qua và người trở về. 8 Ta sẽ làm cho các núi nó đầy những kẻ bị giết của nó; những người bị gươm giết sẽ ngã xuống trên các đồi mầy, trong các trũng và giữa dòng mọi sông suối mầy. 9 Ta sẽ làm cho mầy ra hoang vu đời đời; các thành mầy sẽ không có dân ở nữa, và bay sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va. 10 Vì mầy có nói rằng: Hai dân tộc ấy và hai nước ấy sẽ thuộc về ta, và chúng ta sẽ được nó làm kỷ vật, dầu Đức Giê-hô-va đương ở đó; 11 nên Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, ta sẽ đãi mầy bằng cơn giận và sự ghét mà mầy đã bởi lòng ghen tương tỏ ra nghịch cùng chúng nó, và khi ta xét đoán mầy, ta sẽ tỏ mình ra giữa chúng nó. 12 Mầy sẽ biết ta, Đức Giê-hô-va, đã nghe những lời sỉ nhục mầy đã nói ra nghịch cùng các núi Y-sơ-ra-ên, mà rằng: Các núi ấy đã bị làm nên hoang vu; đã phó cho ta để nuốt. 13 Bay đã lấy miệng khoe mình nghịch cùng ta, và đã thêm những lời mình nghịch cùng ta. Thật, ta đã nghe điều đó! 14 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Khi cả đất vui mừng, ta sẽ làm cho mầy nên hoang vu. 15 Vì mầy đã lấy làm vui về sản nghiệp nhà Y-sơ-ra-ên bị hoang vu, nên ta đãi mầy cũng vậy. Hỡi núi Sê-i-rơ, mầy với cả Ê-đôm, tức cả xứ ấy, sẽ bị hoang vu, và chúng nó sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va.
35
Judgment on Mount Seir
1Moreover the word of the Lord came to me, saying, 2“Son of man, set your face against ⚓Mount Seir and ⚓prophesy against it, 3and say to it, ‘Thus says the Lord God: “Behold, O Mount Seir, I am against you; ⚓I will stretch out My hand against you, And make you most desolate; 4I shall lay your cities waste, And you shall be desolate. Then you shall know that I am the Lord. 5⚓“Because you have had an ancient hatred, and have shed thebloodof the children of Israel by the power of the sword at the time of their calamity, ⚓when their iniquity cametoan end, 6therefore, as I live,” says the Lord God, “I will prepare you for ⚓blood, and blood shall pursue you; ⚓since you have not hated blood, therefore blood shall pursue you. 7Thus I will make Mount Seir most desolate, and cut off from it the ⚓one who leaves and the one who returns. 8And I will fill its mountains with the slain; on your hills and in your valleys and in all your ravines those who are slain by the sword shall fall. 9⚓I will make you perpetually desolate, and your cities shall be uninhabited; ⚓then you shall know that I am the Lord. 10“Because you have said, ‘These two nations and these two countries shall be mine, and we will ⚓possess them,’ although ⚓the Lord was there, 11therefore, as I live,” says the Lord God, “I will do ⚓according to your anger and according to the envy which you showed in your hatred against them; and I will make Myself known among them when I judge you. 12⚓Then you shall know that I am the Lord. I have ⚓heard all your ⚓blasphemies which you have spoken against the mountains of Israel, saying, ‘They are desolate; they are given to us to consume.’ 13Thus ⚓with your mouth you have boasted against Me and multiplied your ⚓words against Me; I have heard them.” 14‘Thus says the Lord God: ⚓“The whole earth will rejoice when I make you desolate. 15⚓As you rejoiced because the inheritance of the house of Israel was desolate, ⚓so I will do to you; you shall be desolate, O Mount Seir, as well as all of Edom—all of it! Then they shall know that I am the Lord.” ’