10

Các thần tượng và Đức Giê-hô-va. – Sự hủy diệt Giê-ru-sa-lem

1 Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, hãy nghe lời Đức Giê-hô-va phán cho ngươi. 2 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Chớ tập theo tục của các dân ngoại, chớ sợ các dấu trên trời, mặc dầu dân ngoại nghi sợ các dấu ấy. 3 Vì thói quen của các dân ấy chỉ là hư không. Người ta đốn cây trong rừng, tay thợ lấy búa mà đẽo; 4 rồi lấy bạc vàng mà trang sức; dùng búa mà đóng đinh vào, đặng khỏi lung lay. 5 Các thần ấy tiện như hình cây chà là, không biết nói, không biết đi, nên phải khiêng. Đừng sợ các thần ấy, vì không có quyền làm họa hay làm phước.
6 Hỡi Đức Giê-hô-va, chẳng ai giống như Ngài! Ngài là lớn, danh Ngài có sức mạnh lớn lắm. 7 Hỡi Vua các nước! Ai chẳng nên sợ Ngài? Ấy là điều Ngài đáng được. Vì trong những người khôn ngoan của các nước, tỏ ra sự vinh hiển mình, chẳng có ai giống như Ngài. 8 Chúng nó hết thảy đều là u mê khờ dại. Sự dạy dỗ của hình tượng chỉ là gỗ mà thôi. 9 Ấy là bạc dát mỏng vận đến từ Ta-rê-si, và vàng của U-pha, nhờ tay thợ chạm làm ra cùng thợ vàng chế thành; có vải màu xanh màu tím làm áo; ấy cũng là việc của người thợ khéo. 10 Nhưng Đức Giê-hô-va là Đức Chúa Trời thật; Ngài là Đức Chúa Trời hằng sống, là Vua đời đời. Nhân cơn giận Ngài, đất đều rúng động, các nước không thể chịu được cơn giận Ngài.
11 Các ngươi khá nói cùng họ rằng: Những thần nầy không làm nên các từng trời, cũng không làm nên đất, thì sẽ bị diệt đi khỏi trên đất và khỏi dưới các từng trời.
12 Chính Đức Giê-hô-va đã làm nên đất bởi quyền năng Ngài, đã lập thế gian bởi sự khôn ngoan Ngài, đã giương các từng trời ra bởi sự thông sáng Ngài. 13 Khi Ngài phát ra tiếng, thì có tiếng động lớn của nước trong các từng trời; Ngài làm cho hơi nước từ đầu cùng đất bay lên, làm cho chớp theo mưa dấy lên, kéo gió ra từ trong kho Ngài; 14 người ta đều trở nên u mê khờ dại, thợ vàng xấu hổ vì tượng chạm của mình; vì các tượng đúc chẳng qua là giả dối, chẳng có hơi thở ở trong; 15 chỉ là sự hư vô, chỉ là đồ đánh lừa; đến ngày thăm phạt sẽ bị diệt mất. 16 Sản nghiệp của Gia-cốp thì chẳng giống như vậy; vì Ngài đã tạo nên mọi sự, và Y-sơ-ra-ên là chi phái của cơ nghiệp Ngài. Danh Ngài là Đức Giê-hô-va vạn quân.
17 Hỡi ngươi là kẻ bị vây, hãy lấy của cải mình lìa khỏi đất nầy. 18 Vì Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, lần nầy ta sẽ liệng ra dân của đất nầy, ta sẽ làm khốn chúng nó, cho chúng nó tỉnh biết.
19 Khốn nạn cho tôi vì vết thương tôi! Vít tôi là đau đớn! Nhưng tôi nói: Ấy là sự lo buồn tôi, tôi phải chịu. 20 Trại của tôi bị phá hủy, những dây của tôi đều đứt, con cái tôi bỏ tôi, chúng nó không còn nữa. Tôi không có người để giương trại tôi ra và căng màn tôi. 21 Những kẻ chăn chiên đều ngu dại, chẳng tìm cầu Đức Giê-hô-va. Vì vậy mà chúng nó chẳng được thạnh vượng, và hết thảy những bầy chúng nó bị tan lạc.
22 Nầy, có tiếng đồn ra; có sự ồn ào lớn đến từ miền phương bắc, đặng làm cho các thành của Giu-đa nên hoang vu, nên hang chó rừng.
23 Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi biết đường của loài người chẳng do nơi họ, người ta đi, chẳng có quyền dẫn đưa bước của mình. 24 Hỡi Đức Giê-hô-va, vậy xin hãy sửa trị tôi cách chừng đỗi; xin chớ nhân cơn giận, e rằng Ngài làm cho tôi ra hư không chăng. 25 Xin hãy đổ sự thạnh nộ trên các nước chẳng nhìn biết Ngài, trên các họ hàng chẳng kêu cầu danh Ngài. Vì họ đã nuốt Gia-cốp, và còn nuốt nữa; họ diệt Gia-cốp, làm cho chỗ ở nó thành ra hoang vu.

10

Chúa Hằng Hữu và các tà thần

1Nhà Y-sơ-ra-ên hỡi, hãy nghe lời Chúa Hằng Hữu phán dạy: 2“Các ngươi đừng để bị lôi cuốn theo thói tục của các dân tộc; đừng khiếp sợ trước các hiện tượng trên trời trong khi các dân tộc kinh hoàng. 3Vì thói tục các dân chỉ là hư không; Người thợ lấy rìu đốn một cây trong rừng, rồi đẽo gọt, chạm trổ thành một thần tượng. 4Họ dát tượng bằng bạc bằng vàng, dùng búa đóng đinh cho khỏi lung lay, ngã đổ. 5Tượng thần tròn trùng trục như cây cột, không biết nói, không biết đi, phải nhờ người ta khiêng. Đừng sợ các thần ấy vì chúng hoàn toàn bất lực, không có quyền tác họa tác phúc. 6Thưa Chúa Hằng Hữu, chẳng có thần nào giống như Chúa. Chúa lớn vô cùng, quyền lực vô hạn. 7Ngài là Vua của tất cả các nước, ai mà không sợ hãi Ngài? Chúa đáng tôn kính vì giữa các hiền triết, giáo chủ, giữa các đế quốc trần gian, không có ai giống như Chúa. 8Nhưng các thần tượng đều u mê, khờ dại; giáo lý tà thần đều như rơm rác. 9Người ta nhập cảng bạc Ta-rê-si và vàng U-pha, giao cho thợ vàng thợ bạc đúc tượng và chạm trổ, rồi khoác lên thần tượng chiếc áo màu tím, màu đỏ. Thần tượng chỉ là sản phẩm của thợ thủ công khéo léo mà thôi. 10Nhưng Chúa là Chân Thần, là Thượng Đế Hằng Sống là Vua đời đời. Cơn giận Ngài làm nổi cơn động đất; và cơn phẫn nộ Ngài kinh khiếp quá, các dân tộc không thể nào chịu nổi

Thần Tự Hữu Hằng Hữu và các thần nhân tạo

11Hãy bảo những người thờ thần tượng: "Các thần giả dối, không phải thần sáng tạo trời đất sẽ bị diệt vong, không còn trên mặt đất và dưới bầu trời." 12Nhưng chính Chúa đã dùng quyền năng sáng tạo địa cầu, đem khôn ngoan dựng nên thế giới và bày tỏ tri thức khi giương các tầng trời của vũ trụ bao la. 13Khi Ngài lên tiếng, các lớp hơi nước trên bầu trời rúng động, làm cho hơi nước bốc lên từ những chỗ tận cùng mặt đất. Ngài làm sấm chóp nổi dậy trong cơn mưa và cho gió vụt thổi ra từ kho tàng của Ngài. 14Người ngu dại giống như thú vật, người tạc tượng phải hổ thẹn vì tượng chạm, tượng đúc chỉ lừa dối chứ chúng chẳng có một chút hơi thở. 15Các thần tượng đều hư vô, là sản phẩm của ảo tưởng; đến ngày phán xét, chứng sẽ bị tiêu diệt. 16Nhưng Y-sơ-ra-ên không tham dự vào số phận của các thần tượng đó vì Thần của Y-sơ-ra-ên là Căn nguyên vạn vật và Y-sơ-ra-ên là đại tộc được Ngài nhận làm cơ nghiệp. Danh Ngài là Chúa Hằng Hữu Toàn năng.
17Tất cả các đoàn dân bị vây khốn, hãy thu thập hành trang vung vãi dưới đất. 18Vì Chúa Hằng Hữu phán: "Này, Ta sẽ tung vãi dân cư đất này ra khắp nơi, cho họ bị hoạn nạn, hiểm nghèo, để họ có thể tìm gặp Ta."
19Tôi than: "Khốn cho tôi vì lằn đòn nhức nhối, vết thương trầm trọng!" Nhưng tôi phải nhìn nhận: "Đây là nỗi đau buồn tôi phải chịu. 20Trại tôi bị tàn phá, giây chằng đứt hết. Các con cái tôi đã bỏ tôi mà đi mất biệt. Trại tôi không còn căng lên nữa, màn chắn không còn được 'treo lên. 21Vì các kẻ chăn bầy đã biến thành thú vật; họ không tìm kiếm Chúa Hằng Hữu nên không được phúc lành và cả bầy chiên họ phải tản lạc. 22Này, có tiếng ầm ầm dữ dội đến từ phương bắc: một quân đội hùng hậu sẽ đánh tan nát các thành phố Giu-đa, để lại những gò đống điêu tàn làm hang chó rừng.
23Thưa Chúa Hằng Hữu, con biết con người không thể nào tự ý vạch đường đi cho cuộc đời mình, cũng không sao nắm vững tương lai mình. 24Thưa Chúa Hằng Hữu, xin sửa dạy con, nhưng xin Chúa ra tay vừa phải, đừng phẫn nộ, để con khỏi bị tiêu diệt. 25Xin cứ đoán phạt các dân tộc khước từ Chứa và các gia tộc không chịu cầu khẩn Danh Ngài. Vì họ đã cắn xé, ăn nuốt và tiêu diệt dân Ngài, làm cho đất nước họ điêu tàn.