1 Đức Giê-hô-va bèn phán cùng tôi rằng: Dầu Môi-se và Sa-mu-ên đứng trước mặt ta, nhưng lòng ta cũng chẳng hướng về dân nầy. Hãy đuổi chúng nó khỏi trước mắt ta, cho chúng nó đi ra.⚓2 Sẽ xảy ra khi chúng nó hỏi ngươi rằng: Chúng tôi sẽ đi đâu? --- thì hãy bảo chúng nó rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Ai đã được định cho chết, hãy chịu chết; ai đã được định cho phải gươm dao, hãy chịu gươm dao; ai đã được định cho phải đói kém, hãy chịu đói kém; ai đã được định cho sự phu tù, hãy chịu phu tù.⚓3 Đức Giê-hô-va phán: Ta sẽ giáng cho chúng nó bốn thứ tai vạ: gươm để giết, chó để xé, chim trời và loài thú trên đất để nuốt và diệt đi. 4 Vì cớ Ma-na-se, con trai Ê-xê-chia, vua Giu-đa, và vì những sự nó đã làm trong thành Giê-ru-sa-lem, ta sẽ khiến chúng nó bị ném đi ném lại trong các nước thiên hạ.⚓ 5 Hỡi Giê-ru-sa-lem, ai sẽ thương xót ngươi được sao? Ai sẽ than tiếc ngươi? Ai sẽ xây lại mà hỏi thăm ngươi? 6 Đức Giê-hô-va phán: Ngươi đã bỏ ta, đã xây lại đằng sau, nên ta đã dang tay trên ngươi, để diệt ngươi. Ta đã chán sự đổi ý. 7 Ta đã lấy nia sảy chúng nó nơi cửa các thành đất nầy. Ta đã cất mất con cái chúng nó và diệt dân ta, mà chúng nó cũng chẳng trở lại khỏi đường lối mình. 8 Những đàn bà góa nó thêm lên nhiều hơn cát biển. Ta đã khiến kẻ thù hủy diệt giữa ban ngày, nghịch cùng mẹ kẻ trai trẻ. Ta đã khiến sự sầu não kinh hãi lâm trên nó thình lình. 9 Đàn bà đã sanh bảy con, thấy mình mòn mỏi, hầu trút linh hồn; khi còn ban ngày, mặt trời nó đã lặn; nó phải sỉ nhục và hổ thẹn; còn những con cái sót lại, thì ta sẽ phó cho gươm của kẻ nghịch thù chúng nó, Đức Giê-hô-va phán vậy.
Lời than vãn của Giê-rê-mi
10 Hỡi mẹ tôi ơi, khốn nạn cho tôi! Mẹ đã sanh ra tôi làm người mắc phải sự tranh đua cãi lẫy trong cả đất! Tôi vốn không cho ai vay mượn, cũng chẳng vay mượn ai; dầu vậy, mọi người nguyền rủa tôi. 11 Nhưng Đức Giê-hô-va phán: Thật ta sẽ bổ sức cho ngươi được phước. Trong khi gặp tai vạ hoạn nạn, thật ta sẽ khiến kẻ thù nghịch đến cầu xin ngươi. 12 Sắt và đồng của phương bắc, người ta có thể bẻ gãy được sao? 13 Vì cớ mọi tội lỗi các ngươi, trong cả địa phận mình, ta sẽ phó của cải châu báu các ngươi cho sự cướp bóc, chẳng trả giá lại. 14 Ta sẽ làm cho những đồ ấy đi với kẻ thù ngươi qua một đất mà ngươi không biết, vì lửa giận của ta đã cháy lên, đặng thiêu hủy các ngươi. 15 Hỡi Đức Giê-hô-va! Ngài hiểu biết. Xin hãy nhớ đến tôi, thăm viếng tôi, và trả thù những kẻ bắt bớ cho tôi. Xin chớ cất tôi đi trong sự nhịn nhục Ngài; xin biết cho rằng tôi vì Ngài chịu nhuốc nhơ! 16 Tôi vừa nghe những lời Ngài, thì đã ăn lấy rồi; lời Ngài là sự vui mừng hớn hở của lòng tôi vậy. Hỡi Giê-hô-va Đức Chúa Trời vạn quân, vì tôi được xưng bằng danh Ngài! 17 Tôi chẳng ngồi trong đám hội kẻ vui chơi mừng rỡ; nhưng tôi ngồi một mình vì tay Ngài; vì Ngài đã làm cho tôi đầy sự giận. 18 Cớ sao sự đau đớn của tôi cứ còn hoài? Cớ sao vết thương của tôi không chữa được và nó không chịu khỏi? Ngài đối với tôi hẳn như cái khe giả dối, cái suối tắt mạch hay sao? 19 Vậy nên, Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nếu ngươi trở lại, thì ta sẽ lại đem ngươi đứng trước mặt ta; nếu ngươi làm cho sự quí lìa khỏi sự hèn, thì ngươi sẽ như miệng ta, chúng nó sẽ trở về cùng ngươi; nhưng ngươi chẳng trở về cùng chúng nó. 20 Ta sẽ khiến ngươi làm tường đồng vững bền cho dân nầy, họ sẽ đánh với ngươi, nhưng không thắng ngươi được, vì ta ở cùng ngươi đặng cứu ngươi và giải thoát ngươi, Đức Giê-hô-va phán vậy. 21 Ta sẽ rút ngươi ra khỏi tay kẻ ác, sẽ chuộc ngươi khỏi tay kẻ bạo tàn.
15
Đức Giê-hô-va trả lời Giê-rê-mi
1Đức Giê-hô-va phán với tôi: “Dù Môi-se và Sa-mu-ên đứng trước mặt Ta, lòng Ta cũng không hướng về dân nầy. Hãy đuổi chúng khỏi Ta, và bảo chúng đi đi!⚓2Khi chúng hỏi con: ‘Chúng tôi sẽ đi đâu?’ thì hãy bảo chúng rằng Đức Giê-hô-va phán thế nầy:⚓ ‘Ai được định cho dịch bệnh, phải chịu dịch bệnh; Ai được định cho gươm đao, phải chịu gươm đao; Ai được định cho đói kém, phải chịu đói kém; Ai được định cho lưu đày, phải chịu lưu đày.’” 3Đức Giê-hô-va phán: “Ta sẽ giáng trên chúng bốn loại tai họa: gươm để giết chết, chó để phanh thây, chim trời và thú vật trên đất để ăn nuốt và hủy diệt. 4Ta sẽ khiến chúng trở thành nỗi kinh hoàng cho mọi vương quốc trên đất vì những gì Ma-na-se, con trai Ê-xê-chia, vua Giu-đa, đã làm tại Giê-ru-sa-lem.⚓
5Hỡi Giê-ru-sa-lem, ai sẽ thương xót ngươi? Ai sẽ tiếc thương ngươi? Ai sẽ quay lại Để thăm hỏi ngươi?” 6Đức Giê-hô-va phán: “Ngươi đã từ bỏ Ta, Tiếp tục thối lui; Nên Ta đã đưa tay trên ngươi, để tiêu diệt ngươi. Ta không còn thương xót được nữa. 7Ta đã dùng nia sàng sảy chúng Tại các cổng thành trong xứ. Ta đã cướp đi con cái chúng và tiêu diệt dân Ta, Vì chúng không bỏ đường cũ mà quay trở lại. 8Người góa bụa sẽ tăng lên Nhiều hơn cát biển. Ta đã sai kẻ hủy diệt đến ngay giữa trưa, Tấn công mẹ của các chiến binh trẻ. Thình lình, Ta sẽ giáng trên chúng Sầu não và kinh hoàng. 9Người mẹ sinh bảy con thấy mình mòn mỏi, Trút hơi thở cuối cùng; Mặt trời của bà đã lặn giữa ban ngày; Bà thẹn thùng tủi hổ. Còn những người sống sót Ta sẽ phó cho gươm của kẻ thù.”
Lời than vãn của Giê-rê-mi
10“Mẹ ơi, khốn khổ cho con, vì mẹ đã sinh con ra, Để làm người đương đầu với tranh cãi và biện luận khắp cả xứ. Con không cho ai vay mượn, cũng chẳng vay mượn ai Thế mà mọi người nguyền rủa con.” 11Nhưng Đức Giê-hô-va phán: “Chắc chắn Ta sẽ giải cứu con Vì mục đích tốt đẹp; Trong cơn tai ương, hoạn nạn, Ta sẽ khiến kẻ thù đến van xin con.
12Sắt, tức là sắt từ phương bắc trộn với đồng, Ai có thể bẻ gãy được? 13Tài sản châu báu của các ngươi Ta sẽ cho quân thù cướp sạch mà không trả tiền, Vì mọi tội lỗi các ngươi đã phạm Trên khắp địa phận mình. 14Ta sẽ khiến ngươi phục dịch kẻ thù ngươi Trong một xứ mà ngươi chưa từng biết, Vì cơn giận Ta phừng lên, Sẽ thiêu hủy các ngươi.”
15Lạy Đức Giê-hô-va! Ngài biết rõ; Xin nhớ đến con và thăm viếng con, Xin báo thù những kẻ bắt bớ con. Xin nhẫn nại để đừng cất con đi; Xin biết rằng con vì Ngài mà chịu nhuốc nhơ! 16Gặp được lời Ngài, con đã ăn nuốt rồi; Lời Ngài là sự vui mừng, hớn hở của lòng con; Vì con được xưng bằng danh Ngài, Lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời vạn quân. 17Con không ngồi chung hay vui chơi Với đám người đùa cợt; Con ngồi một mình vì tay Ngài đè nặng trên con, Vì Ngài đã khiến sự phẫn nộ đầy dẫy trên con. 18Sao nỗi đau của con không dứt, Vết thương của con không chữa được Và không chịu lành? Chẳng lẽ đối với con, Ngài như con suối giả dối, Như dòng nước tắt mạch sao?
19Vì vậy, Đức Giê-hô-va phán: “Nếu con quay trở lại, Ta sẽ phục hồi con, Cho con đứng trước mặt Ta; Nếu con làm cho điều cao quý lìa khỏi điều hèn hạ, Thì con sẽ như miệng Ta. Chúng sẽ quay về với con, Nhưng con không quay về với chúng. 20Ta sẽ khiến con Làm tường đồng kiên cố cho dân nầy, Chúng sẽ đánh với con, Nhưng không thắng nổi con, Vì Ta ở với con Để cứu con và giải thoát con.”
21“Ta sẽ rút con khỏi tay kẻ ác, Và chuộc con khỏi quyền lực kẻ bạo tàn.”