1 Lời của Đức Giê-hô-va phán cho Giê-rê-mi như vầy: 2 Ngươi khá chờ dậy, xuống trong nhà thợ gốm kia, tại đó ta sẽ cho ngươi nghe lời ta. 3 Tôi bèn xuống trong nhà thợ gốm, nầy, nó đương nắn đồ trên cái bàn xây. 4 Cái bình đã nắn ra bằng đất sét bị hư trong tay người thợ gốm, thì nó lấy mà nắn cái bình khác, tùy ý mình muốn làm. 5 Bấy giờ, có lời Đức Giê-hô-va phán cùng tôi rằng: 6 Đức Giê-hô-va phán: Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, ta đối với các ngươi há chẳng làm được như người thợ gốm hay sao? Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, đất sét ở trong tay thợ gốm thể nào, thì các ngươi cũng ở trong tay ta thể ấy. 7 Trong lúc nào ta sẽ nói về một dân một nước kia đặng nhổ đi, hủy đi, diệt đi; 8 nếu nước mà ta nói đó xây bỏ điều ác mình, thì ta sẽ đổi ý ta đã toan giáng tai họa cho nó. 9 Cũng có lúc nào ta sẽ nói về một dân một nước kia đặng dựng nó, trồng nó; 10 nếu nước ấy làm điều ác trước mắt ta và không nghe tiếng ta, thì ta sẽ đổi ý ta đã định xuống phước cho nó. 11 Vậy nên bây giờ, hãy nói cùng người Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem, bảo họ rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta đương gây tai vạ đánh các ngươi, đặt mưu kế hại các ngươi. Ai nấy khá day lại khỏi đường ác mình, chữa đường lối mình và công việc mình! 12 Nhưng họ nói rằng: Khéo mất công! Chúng ta cứ theo mưu mình: Ai nấy sẽ theo sự cứng cỏi của lòng xấu mình. 13 Vậy nên, Đức Giê-hô-va phán như vầy: Hãy hỏi trong các nước có ai đã hề nghe sự như vậy không? Gái đồng trinh của Y-sơ-ra-ên đã làm việc rất đáng gớm. 14 Có ai thấy tuyết của Li-ban lìa bỏ vầng đá nơi đồng bằng chăng? Hay là có ai thấy nước sông mát từ xa chảy đến mà cạn tắt đi chăng? 15 Thế mà dân ta đã quên ta; đốt hương cho thần tượng giả dối. Vì vậy, nó đã vấp ngã trong đường mình, trong nẻo cũ, đặng đi trong đường chưa dọn đắp. 16 Nên đất nó trở nên gở lạ, làm trò cười mãi mãi; kẻ qua người lại đều sững sờ và lắc đầu. 17 Ta sẽ làm cho nó tan lạc trước mặt kẻ thù, như bởi trận gió đông; ta xây lưng lại đằng nó, chẳng xây mặt lại trong ngày nó bị tai nạn. 18 Chúng nó bèn nói rằng: Hãy đến, đồng lập mưu nghịch cùng Giê-rê-mi; vì thầy tế lễ chẳng thiếu gì luật pháp, người khôn ngoan chẳng thiếu gì sự khôn ngoan, đấng tiên tri chẳng thiếu gì lời tiên tri. Chúng ta hãy đến, lấy miệng lưỡi mình mà công kích nó, đừng để tai vào lời nó nói chút nào. 19 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin vì tôi ghé tai nghe những lời của kẻ cãi lẫy với tôi! 20 Người ta có lẽ nào lấy ác báo thiện sao? Vì họ đã đào hầm đặng hại linh hồn tôi. Xin Ngài nhớ rằng tôi từng đứng trước mặt Ngài đặng vì họ cầu phước, làm cho cơn giận Ngài xây khỏi họ. 21 Vậy nên, xin Ngài phó con cái họ cho sự đói kém, và chính mình họ cho quyền gươm dao. Nguyền cho vợ họ mất con và trở nên góa bụa, cho chồng bị chết dịch, cho những người trai tráng bị gươm đánh giữa trận mạc. 22 Nguyền cho người ta nghe tiếng kêu ra từ trong nhà, khi Ngài sẽ khiến đạo quân thoạt đến xông vào họ! Vì họ đã đào hầm để sập bắt tôi, đã giấu lưới dưới chân tôi. 23 Hỡi Đức Giê-hô-va, chính Ngài biết cả mưu chước họ nghịch cùng tôi để giết tôi. Xin đừng tha sự gian ác họ, đừng xóa tội lỗi họ khỏi mắt Ngài; nhưng cho họ vấp ngã trước mặt Ngài; xin Ngài phạt họ trong ngày nổi giận của Ngài!
18
Ẩn dụ người thợ gốm
1Chúa Hằng Hữu bảo Giê-rê-mi: 2“Con đứng dậy, đi xuống lò gốm, Ta sẽ cho con nghe lời Ta!" 3Tôi vâng lệnh, xuống lò gốm, gặp người thợ gốm đang nắn bình đất trên bàn xoay. 4Thấy bình đang nắn vỡ ra trong tay nên người thợ gốm lấy đất sét ấỵ làm lại một chiếc bình khác, đúng theo ý định. 5Chúa liền bảo tôi: 6“Y-sơ-ra-ên! Sao không để Ta làm cho ngươi điều người thợ gốm đã làm? Y-sơ-ra-ên, ngươi ở trong tay Ta như đất sét trong tay thợ gốm. 7Khi Ta nói Ta sẽ nhổ, trục xuất và tiêu diệt một dân tộc, một quốc gia; 8nếu dân tộc hay quốc gia ấy bỏ con đường ác, Ta sẽ đổi ý về tai họa Ta định giáng trên họ. 9Nhưng khi Ta nói Ta sẽ gây dựng và củng cố⚓ một dân tộc, một quốc gia; 10nếu họ trở lòng làm ác, không còn vâng lời Ta nữa, Ta sẽ đổi ý, không còn ban phúc lành cho họ như Ta dự định." 11Vậy, bây giờ hãy bảo dân Giu-đa và dân chúng thủ đô: Chúa Hằng Hữu phán: "Này, Ta định hình phạt và lập chương trình chống nghịch các ngươi. Mỗi người hãy bỏ con đường ác, quay về đường thiện và làm việc lành." 12Họ đáp: 'Còn đổi thay gì được nữa! Chúng tôi sẽ tiếp tục chiều theo sở dục; mỗi người cứ ngoan cố làm ác cho thoả lòng!' 13Vì thế, Chúa Hằng Hữu hỏi: "Hãy đi hỏi các quốc gia trên thế giới, có ai nghe chuyện quái gỡ như vậy chưa? Dân Ta⚓ đã làm một việc rất ghê tởm. 14Đỉnh núi Li-ban tuyết phủ quanh năm, nên các dòng suối nó chẳng bao giờ khô cạn. 15Thế mà dân Ta đã quên Ta, là Đỉnh núi hạnh phúc, và đi dâng hương cho các tà thần! Họ bỏ con đường ngay thẳng quang đãng để tìm vào những lối quanh co ngập bùn tội lỗi! 16Vì thế, đất nước họ sẽ điêu tàn, đến nỗi du khách bốn phương nhìn thấy phải lắc đầu sửng sốt trước cảnh tàn phá tan hoang. 17Ta sẽ làm cho dân Ta chạy tán loạn trước mặt quân thù như đám bụi cát trước ngọn gió đông. Ta sẽ xây lưng, ngoảnh mặt không đoái hoài đến họ trong ngày hoạn nạn." 18Lúc ấy, một số nhà lãnh đạo Do-thái hô hào: "Ta hãy họp nhau bàn định kế hoạch thủ tiêu tên Giê-rê-mi! Vì dân Ta đã có đủ các nhà thông thái, tiên tri và lãnh đạo tinh thần,⚓ đâu cần đến nó! Chúng ta hãy dùng lập luận đanh thép bác bỏ luận điệu nó! Đừng thèm nghe một lời tuyên truyền nào của nó cả!" 19Giê-rê-mi cầu nguyện: "Thưa Chúa Hằng Hữu, xin Chúa cứu giúp con! Xin lặng tai nghe tiếng họ thảo luận kế hoạch hại con! 20Sao họ lại lấy ác báo thiện? Xin Chúa nhớ rằng con từng thiết tha cầu Chúa ban phúc lành cho họ và xin Ngài ngưng trừng phạt họ. Thế mà họ hợp nhau đào hầm chông để hại con!⚓21Đã thế, xin Chúa cho con cái họ bị đói khát và bị đâm chém, cho vợ họ phải góa bụa, cho tráng niên họ bị ngã chết và cho thanh niên họ tử trận. 22Đã thế, xin cho nhà họ vang tiếng khóc than khi quân thù tiến công bất ngờ. Vì họ đã đào hầm, gài bẫy để bắt con. 23Thưa Chúa, Ngài vẫn biết mưu sâu kế độc của họ để giết con. Xin đừng tha tội ác họ, đừng xá tội họ!⚓ Xin khiến họ vấp ngã trước mặt Ngài và đoán phạt họ trong thời Ngài phẫn nộ."