26

Giê-rê-mi khuyên phải ăn năn, và báo trước sự hủy phá đền thánh và thành. – Người bị bắt, bị cáo, được tha

1 Lúc Giê-hô-gia-kim, con trai Giô-si-a, vua nước Giu-đa, bắt đầu trị vì, có lời nầy từ Đức Giê-hô-va phán ra. 2 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Ngươi khá đứng trong hành lang nhà Đức Giê-hô-va, rao những lời ta truyền ngươi nói lại cho các thành của Giu-đa đã đến đặng thờ lạy trong nhà Đức Giê-hô-va; chớ bớt một tiếng. 3 Hoặc giả chúng nó nghe ngươi, và ai nấy sẽ từ đường xấu mình trở lại; hầu cho ta ăn năn về họa mà ta định làm cho chúng nó, vì sự dữ của việc làm chúng nó.
4 Vậy ngươi khá bảo rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nếu các ngươi không khứng nghe ta, mà bước theo luật pháp ta đã đặt trước mặt các ngươi; 5 nếu các ngươi không nghe lời của các đầy tớ ta, là các tiên tri mà ta sai đến cùng các ngươi, và đã dậy sớm sai đến, nhưng các ngươi không nghe họ, 6 thì ta sẽ khiến nhà nầy nên như Si-lô, và sẽ khiến thành nầy nên sự rủa sả cho mọi nước trên đất.
7 Các thầy tế lễ, các tiên tri, và cả dân sự đều nghe Giê-rê-mi truyền những lời ấy trong nhà Đức Giê-hô-va. 8 Khi Giê-rê-mi nói xong mọi điều Đức Giê-hô-va đã truyền mình nói cho cả dân sự, thì các thầy tế lễ, các tiên tri, và cả dân sự đều bắt lấy người và nói rằng: Ngươi chắc sẽ chết! 9 Sao ngươi nhân danh Đức Giê-hô-va mà nói tiên tri rằng: Nhà nầy sẽ trở nên như Si-lô, thành nầy sẽ hoang vu và không dân ở? --- Bấy giờ cả dân sự nhóm lại cùng Giê-rê-mi trong nhà Đức Giê-hô-va.
10 Các quan trưởng Giu-đa nghe những sự ấy, bèn từ trong cung vua lên nhà Đức Giê-hô-va, ngồi tại lối vào của cửa mới nhà Đức Giê-hô-va. 11 Bấy giờ các thầy tế lễ và các tiên tri nói với các quan trưởng cùng cả dân sự rằng: Người nầy đáng chết; vì đã nói tiên tri nghịch cùng thành nầy, như chính tai các ngươi đã nghe.
12 Nhưng Giê-rê-mi đáp cùng các quan trưởng và cả dân sự rằng: Ấy là Đức Giê-hô-va sai ta đặng nói tiên tri mọi lời nghịch cùng nhà nầy và thành nầy, mà các ngươi đã nghe. 13 Bây giờ các ngươi hãy sửa lại đường lối và việc làm của mình, hãy vâng theo tiếng của Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, thì Đức Giê-hô-va sẽ ăn năn về tai họa mà Ngài đã rao ra nghịch cùng các ngươi. 14 Về phần ta, nầy, ta ở trong tay các ngươi, hãy làm cho ta điều các ngươi cho là phải và đáng làm. 15 Dầu vậy, khá biết chắc rằng các ngươi giết ta, thì các ngươi cùng thành nầy và dân cư nó sẽ gánh lấy huyết vô tội. Vì Đức Giê-hô-va thật đã sai ta đến cùng các ngươi, khiến ta nói mọi lời nầy vào tai các ngươi.
16 Các quan trưởng và cả dân sự bèn nói cùng các thầy tế lễ và các tiên tri rằng: Người nầy không đáng chết; vì ấy là người nhân danh Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta mà nói cùng chúng ta. 17 Một vài kẻ trưởng lão trong đất đứng dậy nói với cả hội dân như vầy: 18 Mi-chê ở Mô-rê-sết, là người nói tiên tri về đời Ê-xê-chia, vua Giu-đa, có nói cùng cả dân Giu-đa rằng: Đức Giê-hô-va vạn quân phán như vầy: Si-ôn sẽ bị cày như ruộng, Giê-ru-sa-lem sẽ trở nên gò đống, núi của nhà trở nên như các nơi cao của rừng. 19 Ê-xê-chia, vua Giu-đa, và cả Giu-đa há có giết người sao? Người há chẳng đã kính sợ Đức Giê-hô-va và nài xin ơn Đức Giê-hô-va sao? Vậy nên Đức Giê-hô-va ăn năn về tai họa mà Ngài đã rao ra nghịch cùng họ. Nay chúng ta làm sự đó, ấy là phạm tội nặng nghịch cùng linh hồn mình.
20 Lại còn có một người nữa đã nhân danh Đức Giê-hô-va mà nói tiên tri: Ấy là U-ri, con trai Sê-ma-gia, ở Ki-ri-át-Giê-a-rim. Người cũng nói tiên tri nghịch cùng thành và đất nầy y theo mọi lời của Giê-rê-mi. 21 Vua Giê-hô-gia-kim, hết thảy quân lính, và các quan trưởng đều nghe những lời người, vua bèn muốn giết người đi; nhưng U-ri hay được, thì sợ và trốn qua đất Ê-díp-tô. 22 Vua Giê-hô-gia-kim bèn sai Ên-na-than, con trai Ạc-bồ, và mấy người nữa cùng đi qua Ê-díp-tô, 23 đem U-ri ra khỏi Ê-díp-tô và điệu về cho vua Giê-hô-gia-kim. Vua sai dùng gươm giết người và quăng thây trong mồ phàm dân.
24 Bấy giờ tay A-hi-cam, con trai Sa-phan, binh vực Giê-rê-mi, và gàn trở cho khỏi phó người trong tay dân chúng đặng làm cho chết.

26

Jeremiah Saved from Death

1In the beginning of the reign of Jehoiakim the son of Josiah, king of Judah, this word came from the Lord, saying, 2“Thus says the Lord: ‘Stand in the court of the Lord’s house, and speak to all the cities of Judah, which come to worship in the Lord’s house, all the words that I command you to speak to them. Do not diminish a word. 3Perhaps everyone will listen and turn from his evil way, that I may relent concerning the calamity which I purpose to bring on them because of the evil of their doings.’ 4And you shall say to them, ‘Thus says the Lord: “If you will not listen to Me, to walk in My law which I have set before you, 5to heed the words of My servants the prophets whom I sent to you, both rising up early and sending them (but you have not heeded), 6then I will make this house like Shiloh, and will make this city a curse to all the nations of the earth.” ’ ”
7So the priests and the prophets and all the people heard Jeremiah speaking these words in the house of the Lord. 8Now it happened, when Jeremiah had made an end of speaking all that the Lord had commanded him to speak to all the people, that the priests and the prophets and all the people seized him, saying, “You will surely die! 9Why have you prophesied in the name of the Lord, saying, ‘This house shall be like Shiloh, and this city shall be desolate, without an inhabitant’?” And all the people were gathered against Jeremiah in the house of the Lord.
10When the princes of Judah heard these things, they came up from the king’s house to the house of the Lord and sat down in the entry of the New Gate of the Lord’s house. 11And the priests and the prophets spoke to the princes and all the people, saying, “This man deserves to die! For he has prophesied against this city, as you have heard with your ears.”
12Then Jeremiah spoke to all the princes and all the people, saying: “The Lord sent me to prophesy against this house and against this city with all the words that you have heard. 13Now therefore, amend your ways and your doings, and obey the voice of the Lord your God; then the Lord will relent concerning the doom that He has pronounced against you. 14As for me, here I am, in your hand; do with me as seems good and proper to you. 15But know for certain that if you put me to death, you will surely bring innocent blood on yourselves, on this city, and on its inhabitants; for truly the Lord has sent me to you to speak all these words in your hearing.”
16So the princes and all the people said to the priests and the prophets, “This man does not deserve to die. For he has spoken to us in the name of the Lord our God.”
17Then certain of the elders of the land rose up and spoke to all the assembly of the people, saying: 18“Micah of Moresheth prophesied in the days of Hezekiah king of Judah, and spoke to all the people of Judah, saying, ‘Thus says the Lord of hosts:
  “Zion shall be plowed like a field,
   Jerusalem shall become heaps of ruins,
   And the mountain of the temple
   Like the bare hills of the forest.” ’
19Did Hezekiah king of Judah and all Judah ever put him to death? Did he not fear the Lord and seek the Lord’s favor? And the Lordrelented concerning the doom which He had pronounced against them. But we are doing great evil against ourselves.”
20Now there was also a man who prophesied in the name of the Lord, Urijah the son of Shemaiah of Kirjath Jearim, who prophesied against this city and against this land according to all the words of Jeremiah. 21And when Jehoiakim the king, with all his mighty men and all the princes, heard his words, the king sought to put him to death; but when Urijah heard it, he was afraid and fled, and went to Egypt. 22Then Jehoiakim the king sent men to Egypt: Elnathan the son of Achbor, and other men who went with him to Egypt. 23And they brought Urijah from Egypt and brought him to Jehoiakim the king, who killed him with the sword and cast his dead body into the graves of the common people.
24Nevertheless the hand of Ahikam the son of Shaphan was with Jeremiah, so that they should not give him into the hand of the people to put him to death.