30

Lời hứa cho những kẻ bị phu tù được về

1 Có lời của Đức Giê-hô-va phán cùng Giê-rê-mi rằng: 2 Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Hãy chép mọi lời ta đã phán cùng ngươi vào trong sách. 3 Đức Giê-hô-va phán: Nầy, những ngày đến, bấy giờ ta sẽ đem những kẻ bị phu tù của dân Y-sơ-ra-ên và dân Giu-đa ta trở về. Đức Giê-hô-va phán: Ta sẽ khiến chúng nó về trong đất mà ta đã ban cho tổ phụ chúng nó, và chúng nó sẽ được đất ấy làm sản nghiệp.
4 Đây là những lời của Đức Giê-hô-va đã phán về Y-sơ-ra-ên và Giu-đa. 5 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Chúng ta đã nghe tiếng run rẩy sợ hãi, chẳng phải tiếng bình an. 6 Hãy dò la, hỏi thử có phải ấy là đàn ông sanh đẻ không? Làm sao ta thấy mọi người nam đều lấy tay đỡ lưng mình như đàn bà đương đẻ? Làm sao mặt ai nấy đều tái xanh đi? 7 Khốn thay! Ngày đó thật lớn, đến nỗi chẳng hề có ngày nào giống như vậy. Ấy là kỳ tai hại của Gia-cốp! Nhưng nó sẽ được cứu thoát khỏi sự ấy. 8 Đức Giê-hô-va vạn quân phán: Trong ngày đó, ta sẽ bẻ ách nó khỏi cổ ngươi; sẽ dứt dây trói ngươi, dân ngoại sẽ không bắt nó phục dịch nữa; 9 nhưng chúng nó sẽ hầu việc Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, và Đa-vít, vua mình, mà ta sẽ dấy lên cho.
10 Đức Giê-hô-va phán: Hỡi Gia-cốp, ngươi là tôi tớ ta, chớ sợ chi. Hỡi Y-sơ-ra-ên, đừng kinh hãi! Vì, nầy, ta sẽ cứu ngươi từ phương xa, và dòng dõi ngươi từ đất bị đày. Gia-cốp sẽ trở về được yên lặng an ổn, chẳng có ai làm cho nó sợ hãi. 11 Đức Giê-hô-va phán: Vì ta ở cùng ngươi đặng giải cứu ngươi. Ta sẽ diệt hết các nước mà ta đã làm cho ngươi tan lạc trong đó, nhưng ngươi, thì ta không diệt hết. Ta sẽ sửa phạt ngươi có chừng mực, song chẳng hề để cho ngươi khỏi hình phạt.
12 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Vết thương ngươi không chữa được, dấu vít ngươi nặng lắm. 13 Chẳng ai lấy cớ ngươi cầu thay, để ngươi được ràng buộc; ngươi chẳng có thuốc chữa. 14 Mọi kẻ yêu ngươi đã quên ngươi, không hỏi han ngươi; vì ta đã đánh ngươi bị thương như kẻ thù đánh, sửa phạt ngươi như người hung ác sửa phạt, bởi cớ sự gian ác ngươi dồn dập, tội lỗi ngươi thêm nhiều. 15 Sao ngươi kêu la vì vết thương mình? Sự đau đớn ngươi không phương chữa. Ấy là vì cớ sự gian ác ngươi dồn dập, tội lỗi ngươi thêm nhiều, mà ta đã làm cho những sự nầy.
16 Cho nên mọi kẻ nuốt ngươi sẽ bị nuốt; mọi kẻ đối địch ngươi, mỗi một người, sẽ bị làm phu tù; những kẻ bóc lột ngươi sẽ bị bóc lột, còn mọi kẻ cướp giựt ngươi, ta cũng sẽ phó cho sự cướp giựt. 17 Đức Giê-hô-va phán: Ta sẽ chữa lành thân thể ngươi, và chữa vết thương ngươi, vì chúng nó đã gọi ngươi là kẻ bị bỏ, mà rằng: Ấy là Si-ôn, chẳng ai ngó ngàng đến!
18 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ đem các nhà trại Gia-cốp trở về khỏi sự phu tù, ta sẽ thương xót chỗ ở nó; thành nầy sẽ xây lại trên gò nó, cung điện sẽ có người ở như thuở xưa. 19 Sự tạ ơn và tiếng của kẻ reo vui sẽ ra từ chúng nó. Ta sẽ làm cho số chúng nó thêm nhiều ra, và chúng nó sẽ không kém đi; ta cũng sẽ làm cho chúng nó vinh hiển, chẳng còn là thấp hèn. 20 Con cái chúng nó sẽ y như ngày trước; hội chúng nó sẽ đứng vững trước mặt ta, và ta sẽ phạt mọi kẻ hiếp đáp chúng nó. 21 Vua chúng nó sẽ ra từ trong chúng nó, quan cai sẽ ra từ giữa chúng nó. Ta sẽ khiến người lại gần, thì người sẽ đến gần ta: vì ai đã có sự dạn dĩ đến gần ta? Đức Giê-hô-va phán vậy. 22 Như vậy, các ngươi sẽ làm dân ta, ta sẽ làm Đức Chúa Trời các ngươi.
23 Nầy, cơn bão của Đức Giê-hô-va, tức là cơn thạnh nộ của Ngài, đã phát ra, một cơn bão lớn: nó sẽ phát ra trên đầu kẻ dữ. 24 Sự nóng giận của Đức Giê-hô-va chẳng trở về cho đến chừng nào Ngài đã làm và đã trọn ý toan trong lòng Ngài. Trong những ngày sau rốt, các ngươi sẽ hiểu điều đó.

30

Restoration of Israel

1This is the word that came to Jeremiah from the Lord: 2“This is what the Lord, the God of Israel, says: ‘Write in a book all the words I have spoken to you. 3The days are coming,’ declares the Lord, ‘when I will bring my people Israel and Judah back from captivity and restore them to the land I gave their ancestors to possess,’ says the Lord.”
4These are the words the Lord spoke concerning Israel and Judah: 5“This is what the Lord says:
  “ ‘Cries of fear are heard—
   terror, not peace.
  6Ask and see:
   Can a man bear children?
  Then why do I see every strong man
   with his hands on his stomach like a woman in labor,
   every face turned deathly pale?
  7How awful that day will be!
   No other will be like it.
  It will be a time of trouble for Jacob,
   but he will be saved out of it.

  8“ ‘In that day,’ declares the Lord Almighty,
   ‘I will break the yoke off their necks
  and will tear off their bonds;
   no longer will foreigners enslave them.
  9Instead, they will serve the Lord their God
   and David their king,
   whom I will raise up for them.

  10“ ‘So do not be afraid, Jacob my servant;
   do not be dismayed, Israel,’

  ‘I will surely save you out of a distant place,
   your descendants from the land of their exile.
  Jacob will again have peace and security,
   and no one will make him afraid.
  11I am with you and will save you,’
   declares the Lord.
  ‘Though I completely destroy all the nations
   among which I scatter you,
   I will not completely destroy you.
  I will discipline you but only in due measure;
   I will not let you go entirely unpunished.’
12“This is what the Lord says:
  “ ‘Your wound is incurable,
   your injury beyond healing.
  13There is no one to plead your cause,
   no remedy for your sore,
   no healing for you.
  14All your allies have forgotten you;
   they care nothing for you.
  I have struck you as an enemy would
   and punished you as would the cruel,
  because your guilt is so great
   and your sins so many.
  15Why do you cry out over your wound,
   your pain that has no cure?
  Because of your great guilt and many sins
   I have done these things to you.

  16“ ‘But all who devour you will be devoured;
   all your enemies will go into exile.
  Those who plunder you will be plundered;
   all who make spoil of you I will despoil.
  17But I will restore you to health
   and heal your wounds,’

  ‘because you are called an outcast,
   Zion for whom no one cares.’
18“This is what the Lord says:
  “ ‘I will restore the fortunes of Jacob’s tents
   and have compassion on his dwellings;
  the city will be rebuilt on her ruins,
   and the palace will stand in its proper place.
  19From them will come songs of thanksgiving
   and the sound of rejoicing.
  I will add to their numbers,
   and they will not be decreased;
  I will bring them honor,
   and they will not be disdained.
  20Their children will be as in days of old,
   and their community will be established before me;
   I will punish all who oppress them.
  21Their leader will be one of their own;
   their ruler will arise from among them.
  I will bring him near and he will come close to me—
   for who is he who will devote himself
   to be close to me?’

  22“‘So you will be my people,
   and I will be your God.’ ”

  23See, the storm of the Lord
   will burst out in wrath,
  a driving wind swirling down
   on the heads of the wicked.
  24The fierce anger of the Lord will not turn back
   until he fully accomplishes
   the purposes of his heart.
  In days to come
   you will understand this.