30

Lời hứa cho những kẻ bị phu tù được về

1 Có lời của Đức Giê-hô-va phán cùng Giê-rê-mi rằng: 2 Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Hãy chép mọi lời ta đã phán cùng ngươi vào trong sách. 3 Đức Giê-hô-va phán: Nầy, những ngày đến, bấy giờ ta sẽ đem những kẻ bị phu tù của dân Y-sơ-ra-ên và dân Giu-đa ta trở về. Đức Giê-hô-va phán: Ta sẽ khiến chúng nó về trong đất mà ta đã ban cho tổ phụ chúng nó, và chúng nó sẽ được đất ấy làm sản nghiệp.
4 Đây là những lời của Đức Giê-hô-va đã phán về Y-sơ-ra-ên và Giu-đa. 5 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Chúng ta đã nghe tiếng run rẩy sợ hãi, chẳng phải tiếng bình an. 6 Hãy dò la, hỏi thử có phải ấy là đàn ông sanh đẻ không? Làm sao ta thấy mọi người nam đều lấy tay đỡ lưng mình như đàn bà đương đẻ? Làm sao mặt ai nấy đều tái xanh đi? 7 Khốn thay! Ngày đó thật lớn, đến nỗi chẳng hề có ngày nào giống như vậy. Ấy là kỳ tai hại của Gia-cốp! Nhưng nó sẽ được cứu thoát khỏi sự ấy. 8 Đức Giê-hô-va vạn quân phán: Trong ngày đó, ta sẽ bẻ ách nó khỏi cổ ngươi; sẽ dứt dây trói ngươi, dân ngoại sẽ không bắt nó phục dịch nữa; 9 nhưng chúng nó sẽ hầu việc Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, và Đa-vít, vua mình, mà ta sẽ dấy lên cho.
10 Đức Giê-hô-va phán: Hỡi Gia-cốp, ngươi là tôi tớ ta, chớ sợ chi. Hỡi Y-sơ-ra-ên, đừng kinh hãi! Vì, nầy, ta sẽ cứu ngươi từ phương xa, và dòng dõi ngươi từ đất bị đày. Gia-cốp sẽ trở về được yên lặng an ổn, chẳng có ai làm cho nó sợ hãi. 11 Đức Giê-hô-va phán: Vì ta ở cùng ngươi đặng giải cứu ngươi. Ta sẽ diệt hết các nước mà ta đã làm cho ngươi tan lạc trong đó, nhưng ngươi, thì ta không diệt hết. Ta sẽ sửa phạt ngươi có chừng mực, song chẳng hề để cho ngươi khỏi hình phạt.
12 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Vết thương ngươi không chữa được, dấu vít ngươi nặng lắm. 13 Chẳng ai lấy cớ ngươi cầu thay, để ngươi được ràng buộc; ngươi chẳng có thuốc chữa. 14 Mọi kẻ yêu ngươi đã quên ngươi, không hỏi han ngươi; vì ta đã đánh ngươi bị thương như kẻ thù đánh, sửa phạt ngươi như người hung ác sửa phạt, bởi cớ sự gian ác ngươi dồn dập, tội lỗi ngươi thêm nhiều. 15 Sao ngươi kêu la vì vết thương mình? Sự đau đớn ngươi không phương chữa. Ấy là vì cớ sự gian ác ngươi dồn dập, tội lỗi ngươi thêm nhiều, mà ta đã làm cho những sự nầy.
16 Cho nên mọi kẻ nuốt ngươi sẽ bị nuốt; mọi kẻ đối địch ngươi, mỗi một người, sẽ bị làm phu tù; những kẻ bóc lột ngươi sẽ bị bóc lột, còn mọi kẻ cướp giựt ngươi, ta cũng sẽ phó cho sự cướp giựt. 17 Đức Giê-hô-va phán: Ta sẽ chữa lành thân thể ngươi, và chữa vết thương ngươi, vì chúng nó đã gọi ngươi là kẻ bị bỏ, mà rằng: Ấy là Si-ôn, chẳng ai ngó ngàng đến!
18 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ đem các nhà trại Gia-cốp trở về khỏi sự phu tù, ta sẽ thương xót chỗ ở nó; thành nầy sẽ xây lại trên gò nó, cung điện sẽ có người ở như thuở xưa. 19 Sự tạ ơn và tiếng của kẻ reo vui sẽ ra từ chúng nó. Ta sẽ làm cho số chúng nó thêm nhiều ra, và chúng nó sẽ không kém đi; ta cũng sẽ làm cho chúng nó vinh hiển, chẳng còn là thấp hèn. 20 Con cái chúng nó sẽ y như ngày trước; hội chúng nó sẽ đứng vững trước mặt ta, và ta sẽ phạt mọi kẻ hiếp đáp chúng nó. 21 Vua chúng nó sẽ ra từ trong chúng nó, quan cai sẽ ra từ giữa chúng nó. Ta sẽ khiến người lại gần, thì người sẽ đến gần ta: vì ai đã có sự dạn dĩ đến gần ta? Đức Giê-hô-va phán vậy. 22 Như vậy, các ngươi sẽ làm dân ta, ta sẽ làm Đức Chúa Trời các ngươi.
23 Nầy, cơn bão của Đức Giê-hô-va, tức là cơn thạnh nộ của Ngài, đã phát ra, một cơn bão lớn: nó sẽ phát ra trên đầu kẻ dữ. 24 Sự nóng giận của Đức Giê-hô-va chẳng trở về cho đến chừng nào Ngài đã làm và đã trọn ý toan trong lòng Ngài. Trong những ngày sau rốt, các ngươi sẽ hiểu điều đó.

30

Klei Ƀuăn Srăng Wĭt Mơ̆ng Klei Jing Mnă

1Yêhôwa blŭ kơ Y-Yêrêmi: 2“Snei Yêhôwa Aê Diê Israel lač: ‘Čih bĕ hlăm sa pŏk hdruôm hră jih jang klei kâo blŭ leh kơ ih. 3Kyuadah nĕ anei, hruê srăng truh,’ Yêhôwa lač, ‘tơdah kâo srăng lŏ bi wĭt klei jăk jĭn kơ phung ƀuôn sang kâo, phung Israel leh anăn phung Yuđa,’ Yêhôwa lač, ‘leh anăn kâo srăng atăt diñu wĭt kơ čar kâo brei leh kơ phung aê diñu, leh anăn diñu srăng mă bha čar anăn.’ ”
4Anei klei Yêhôwa blŭ djŏ kơ phung Israel leh anăn phung Yuđa: 5“Snei Yêhôwa blŭ:
  ‘Drei hmư̆ leh asăp ur kyua klei rŭng răng,
   klei jŭ jhat, leh anăn amâo djŏ klei êđăp ênang ôh.
  6Êmuh bĕ ară anei leh anăn thâo,
   dưi mơ̆ sa čô êkei kkiêng kơ sa čô anak?
  Snăn si ngă kâo ƀuh grăp čô êkei
   kngan djă ti kơiêng ñu msĕ si sa čô mniê dôk đih pui?
   Si ngă ƀô̆ mta grăp čô jing hĕ kô̆?
  7Hƀơih, hruê anăn jing jŭ jhat snăk!
   Amâo mâo hruê mkăn msĕ si hruê anăn ôh;
  jing ênuk klei knap mñai truh kơ phung Yakôp,
   ƀiădah ñu srăng tlaih mơ̆ng klei anăn.

  8Leh anăn srăng mâo klei truh hruê anăn,’ Yêhôwa kơ phung kahan lač,
   ‘Kâo srăng bi joh hĕ knông ti kkuê diñu,
  leh anăn kâo srăng bi tloh hĕ klei kă diñu,+
   leh anăn phung tue amâo srăng lŏ mjing diñu hlŭn ôh.
  9Ƀiădah diñu srăng mă bruă kơ Yêhôwa Aê Diê diñu
   leh anăn Y-Đawit mtao diñu,
   pô kâo srăng bi kbiă kơ diñu.’

  10 ‘Snăn đăm huĭ ôh, Ơ phung Yakôp dĭng buăl kâo,’ Yêhôwa lač,
   ‘Kăn êdu ai rei, Ơ phung Israel,
  kyuadah nĕ anei, kâo srăng bi mtlaih ih mơ̆ng anôk kbưi,
   leh anăn phung anak čô ih mơ̆ng čar digơ̆ jing mnă.
  Phung Yakôp srăng lŏ wĭt leh anăn dôk êđăp ênang leh anăn dôk mdei,
   leh anăn amâo mâo pô bi huĭ diñu ôh.’
  11‘Kyuadah kâo dôk mbĭt hŏng ih čiăng bi mtlaih ih’ Yêhôwa lač,
   ‘Jih jang phung găp djuê mkăn kâo srăng bi rai jih,
  ti krah phung găp djuê anăn, kâo suôt ih leh,
   ƀiădah kâo amâo srăng bi rai ih jih ôh.
  Kâo srăng mkra ih tui si klei năng,
   leh anăn kâo amâo srăng lui ôh ih tlaih kơ klei bi kmhal.’
12Kyuadah snei Yêhôwa lač:
   ‘Klei ruă ih amâo thâo hlao ôh,
   leh anăn anôk êka ih jing kjham êdi.
  13Amâo mâo sa čô dôk tĭng kơ ih ôh,
   amâo mâo êa drao kơ anôk êka ih,
   amâo mâo klei bi hlao kơ ih ôh.
  14Jih jang phung ih khăp wơr bĭt leh ih,
   diñu amâo uêñ kơ ih ôh.
  Kyuadah kâo ngă kơ ih leh msĕ si sa čô roh,
   klei bi kmhal mơ̆ng sa čô roh amâo thâo pap ôh,
  kyuadah klei ih soh leh jing prŏng,
   kyuadah klei soh ih jing kjham.
  15Si ngă ih ur kyua klei ruă ih?
   Klei ruă ih amâo thâo hlao ôh.
  Kyuadah klei ih soh leh jing prŏng,
   kyuadah klei soh ih jing kjham,
   kâo ngă leh klei anei kơ ih.
  16Kyuanăn jih jang hlei pô kĕ ƀơ̆ng ih arăng srăng kĕ ƀơ̆ng diñu;
   leh anăn jih jang phung roh ih srăng nao jing mnă;
  phung plah mă ih srăng jing mnơ̆ng arăng plah mă,
   leh anăn jih jang phung mă ih kâo srăng brei arăng mă diñu mơh.
  17Kyuadah kâo srăng bi hlao ih,
   leh anăn anôk êka ih kâo srăng bi hlao hĕ,’

  ‘kyuadah diñu pia kơ ih pô arăng hwiê hĕ ti tač:
   “Jing ƀuôn Siôn yơh, amâo mâo pô uêñ kơ gơ̆ ôh!”’
18Snei Yêhôwa lač:
   ‘Nĕ anei, kâo srăng bi wĭt klei jăk jĭn kơ sang čhiăm phung Yakôp,
  leh anăn pap kơ anôk diñu dôk;
   arăng srăng lŏ mdơ̆ng ƀuôn prŏng ti dlông djah ƀuôn,
   leh anăn sang mtao srăng dôk djŏ ti anôk ñu dôk mphŭn dô.
  19Mơ̆ng ƀuôn anăn arăng srăng hmư̆ asăp mmuñ klei bi mni,
   leh anăn asăp phung ngă klei hơ̆k mơak.
  Kâo srăng bi lar diñu,
   leh anăn diñu amâo srăng jing phung ƀiă ôh;
  kâo srăng brei diñu jing phung arăng mpŭ,
   leh anăn diñu amâo srăng jing điêt ôh.
  20Phung anak diñu srăng jing msĕ si ênuk êlâo,
   leh anăn phung bi kƀĭn srăng jing kjăp ti anăp kâo;
   leh anăn kâo srăng bi kmhal jih jang phung ktư̆ juă diñu.
  21Khua diñu srăng jing sa čô hlăm phung diñu pô;
   mtao diñu srăng kbiă hriê mơ̆ng ti krah diñu.
  Kâo srăng brei ñu hriê giăm kâo, leh anăn ñu srăng truh,
   kyuadah hlei jhŏng hriê giăm kâo tơdah kâo amâo jak ñu ôh?’

  22‘Leh anăn diih srăng jing phung ƀuôn sang kâo,
   leh anăn kâo srăng jing Aê Diê diih.’ ”

  23Nĕ anei, angĭn êbŭ mơ̆ng Yêhôwa!
   Klei ngêñ kbiă nao leh,
  sa angĭn đrŭng ktang;
   ñu srăng truh bhiâo riâo rit kơ boh kŏ phung ƀai.
  24Klei Yêhôwa ngêñ hlơr amâo srăng kdŭn ôh
   tơl ñu ngă leh anăn bi leh
  jih klei ñu mĭn čiăng ngă.
   Hlăm ênuk knhal tuč, diih srăng thâo săng klei anei.