1 Năm thứ chín về đời Sê-đê-kia, vua Giu-đa, tháng mười, Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, đến với cả đạo binh mình, vây thành Giê-ru-sa-lem. 2 Năm thứ mười một về đời Sê-đê-kia, tháng tư, ngày mồng chín, thành bị vỡ. 3 Hết thảy các quan trưởng của vua Ba-by-lôn vào thành và ngồi cửa giữa. Ấy là Nẹt-gan-Sa-rết-sê, Sam-ga-Nê-bô, Sa-sê-kim, làm đầu hoạn quan, Nẹt-gan-Sa-rết-sê, làm đầu các bác sĩ, cùng các quan trưởng khác của vua Ba-by-lôn. 4 Sê-đê-kia, vua Giu-đa, cùng cả lính chiến vừa ngó thấy các người ấy, liền trốn ra khỏi thành trong ban đêm, theo con đường vườn vua, do cửa giữa hai bức vách, đi thẳng đến A-ra-ba. 5 Nhưng đạo binh của người Canh-đê đuổi theo, và đuổi kịp Sê-đê-kia trong đồng Giê-ri-cô; thì bắt và đem về cho Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, tại Ríp-la, trong đất Ha-mát. Tại đó, vua bị Nê-bu-cát-nết-sa đoán xét. 6 Vua Ba-by-lôn giết các con trai Sê-đê-kia trước mặt vua ấy tại Ríp-la, vua Ba-by-lôn cũng giết các kẻ cả nước Giu-đa nữa. 7 Đoạn, khiến móc mắt vua Sê-đê-kia, dùng xiềng mà xiềng lại, để điệu về Ba-by-lôn. 8 Người Canh-đê dùng lửa đốt cung vua và nhà cửa của dân sự, phá tường thành Giê-ru-sa-lem.
Dân sự bị bắt
9 Nê-bu-xa-ra-đan, làm đầu thị vệ, bắt những người dân còn sót lại trong thành, và những kẻ đầu hàng, cùng dân sót lại trong đất, đem về làm phu tù bên nước Ba-by-lôn. 10 Còn như những kẻ nghèo khó, không có sản nghiệp chi hết, thì Nê-bu-xa-ra-đan, làm đầu thị vệ, để chúng nó lại trong đất Giu-đa; cùng một lúc ấy, người cấp cho chúng nó những vườn nho và ruộng. 11 Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, truyền lịnh cho Nê-bu-xa-ra-đan, làm đầu thị vệ, về việc Giê-rê-mi rằng: 12 Hãy đem người đi, săn sóc người, và đừng làm hại; nhưng phải đãi người theo ý muốn riêng của người. 13 Nê-bu-xa-ra-đan, làm đầu thị vệ, Nê-bu-sa-ban, làm đầu hoạn quan, Nẹt-gan-Sa-rết-sê, làm đầu bác sĩ, và hết thảy các quan tướng của vua Ba-by-lôn, 14 sai tìm Giê-rê-mi trong hành lang lính canh, rồi trao người cho Ghê-đa-lia, con trai A-hi-cam, cháu Sa-phan, đặng đưa người về trong nhà. Người bèn ở giữa dân sự.
Giê-rê-mi tỏ cho Ê-bết-Mê-lết biết sự bảo hộ của Đức Chúa Trời
15 Khi Giê-rê-mi còn bị giam trong hành lang lính canh, có lời Đức Giê-hô-va phán cùng người như vầy: 16 Ngươi khá đi và bảo Ê-bết-Mê-lết, người Ê-thi-ô-bi, rằng: Đức Giê-hô-va vạn quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Nầy, đến ngày đó ta sẽ làm ra trước mặt ngươi mọi lời mà ta đã phán nghịch cùng thành nầy, cho nó mang họa và chẳng được phước. 17 Đức Giê-hô-va phán: Nhưng trong ngày đó, ta sẽ giải cứu ngươi, thì ngươi sẽ không bị nộp trong tay những người mình sợ. 18 Vì ta sẽ cứu ngươi chắc thật, ngươi sẽ không ngã dưới lưỡi gươm; ngươi sẽ lấy được sự sống mình như của cướp, vì đã để lòng trông cậy trong ta, Đức Giê-hô-va phán vậy.
39
Giê-ru-sa-lem thất thủ
1Tháng giêng⚓ năm thứ 9 triều vua Sê-đê-kia, nước Giu-đa, vua Nê-bu-cát-nết-sa dốc toàn lực tiến công và bao vây Giê-ru-sa-lem. 2Sau hai năm rưỡi chiến tranh ác liệt, ngày mồng chín tháng 7,⚓ phòng tuyến bị chọc thủng và kinh thành thất thủ. 3Tất cả các tướng lãnh Ba-by-luân đều kéo vào, ngồi tại cửa giữa: Nẹt-gan Sa-rết-sê, Sam-ga Nê-bô, Sa-sê-kim (thái giám), Nẹt-gan Sa-rết-sê (quân sư) và các quan lớn khác. 4Thấy thành đã mất, vua Sê-đê-kia và tàn quân trong đêm tối chạy trốn qua một chiếc cổng kín giữa hai bức tường thành, vào lối đi bí mật sau lưng vườn ngự uyển, vượt qua các cánh đồng, chạy về hướng đồng bằng Giô-đan. 5Nhưng bộ đội Ba-by-luân đuổi kịp, bắt được nhà vua trong đồng bằng Giê-ri-cô và điệu về cho Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-luân tại Ríp-la, trong xứ Ha-mát. Vua Ba-by-luân lập toà án xét xử và tuyên án vua Sê-đê-kia tại đây. 6Nê-bu-cát-nết-sa bắt vua Sê-đê-kia chứng kiến tận mắt cuộc hành hình các hoàng tử và tất cả các nhà lãnh đạo Do-thái, 7rồi móc cả hai mắt Sê-đê-kia, xiềng lại bằng các xích đồng, rồi giải về Ba-by-luân. 8Trong khi đó, địch phóng hỏa khắp thủ đô, đốt rụi hoàng cung, phá đổ các tường lũy bọc quanh thành phố. 9Tướng Nê-bu-xa A-đan, tư lệnh Ngự lâm quân, tổ chức cuộc lưu đày đại quy mô: tất cả số nhân dân sống sót sau cuộc chiến tranh, kể cả những tên Do-thái gian đã đào ngũ theo địch, đều bị đày qua Ba-by-luân. 10Khắp đất nước, chỉ còn một số ít bần cố nông sống sót được phép ở lại và được cấp phát ruộng đất, vườn tược. 11,12Vua Nê-bu-cát-nết-sa ra lệnh cho Nê-bu-xa A-đan tầm nã Giê- rê-mi: "Hãy bắt giữ và chăm sóc ông ta, nhưng không được hãm hại. Nếu ông ta yêu cầu điều gì thì cứ chấp thuận" 13Nê-bu-xa A-đan (tư lệnh Ngự lâm quân), Nê-bu-sa-đan (thái giám) và Nẹt-gan Sa-rết-se (quân sư) và các tướng lãnh đều tuân lệnh. 14Họ cho lính điệu Giê-rê-mi ra khỏi ngục, giao cho Ghê-đa-lia săn sóc và đem người về nhà (Ghê-đa-lia là con A-hi-cam, cháu Sa-phan). Giê-rê-mi được phép ở chung với các bần cố nông còn sót lại trong xứ. 15Nhưng trước khi quân đội Ba-by-luân vào thủ đô, trong thời gian Giê-rê-mi còn trong ngục, Chúa đã bảo Giê-rê-mi: 16“Con hãy nhờ người thông báo cho Ê-bết Mê-lết, người Ê-ti-ô-bi, rằng: Chúa Toàn năng, Chân Thần của Y-sơ-ra-ên phán: Ta sẽ thi hành ngay trước mắt ngươi bản án mà Ta đã tuyên cho dân thành phố này. 17Nhưng Ta sẽ giải cứu ngươi; ngươi sẽ khỏi bị nộp vào tay quân địch mà ngươi sợ. 18Vì chắc chắn Ta sẽ cứu ngươi, không để ngươi bị giết trong cuộc chiến tranh, nhưng Ta sẽ bảo tồn mạng sống ngươi. Đó là phần thưởng Ta dành cho ngươi vì ngươi đã tin cậy Ta!"