44

Giê-rê-mi trách người Giu-đa ẩn náu trong đất Ê-díp-tô mà thờ thần tượng

1 Có lời truyền cho Giê-rê-mi về hết thảy người Giu-đa ở trong đất Ê-díp-tô, tại Mít-đôn, Tác-pha-nết, Nốp, và trong xứ Pha-trốt, rằng: 2 Đức Giê-hô-va vạn quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Các ngươi có thấy mọi tai vạ mà ta đã giáng cho Giê-ru-sa-lem và các thành của Giu-đa. Kìa, những thành ấy ngày nay hoang vu không dân ở, 3 vì cớ tội ác dân chúng nó đã phạm để chọc giận ta, đi đốt hương và hầu việc các thần khác mà chúng nó và các ngươi cùng tổ phụ các ngươi cũng chưa từng biết đến. 4 Dầu vậy, ta đã sai mọi tôi tớ ta, tức các tiên tri, đến cùng các ngươi; ta dậy sớm sai họ đến đặng bảo các ngươi rằng: Ôi! sự gớm ghiếc mà ta ghét đó thì đừng phạm đến. 5 Nhưng chúng nó chẳng nghe, chẳng để tai vào, chẳng chừa sự dữ, và cứ đốt hương cho các thần khác. 6 Vì vậy cơn giận và sự thạnh nộ của ta đã đổ ra như lửa đốt nơi các thành của Giu-đa và các đường phố của Giê-ru-sa-lem; và chúng nó bị đổ nát hoang vu như có ngày nay.
7 Bây giờ Giê-hô-va, Đức Chúa Trời vạn quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Sao các ngươi phạm tội trọng dường ấy nghịch cùng mạng sống mình, để cho đàn ông, đàn bà, trẻ con, trẻ đương bú, bị cất khỏi giữa Giu-đa, đến nỗi dân các ngươi không còn lại chút nào; 8 bởi các ngươi chọc giận ta bằng những việc tay mình làm ra, đốt hương cho các thần khác trong đất Ê-díp-tô, là nơi các ngươi mới đến trú ngụ; đến nỗi các ngươi chuốc lấy sự hủy diệt cho mình, đem mình làm cớ rủa sả sỉ nhục giữa các dân thiên hạ? 9 Các ngươi đã quên điều ác của tổ phụ mình, điều ác của các vua Giu-đa, điều ác của các hoàng hậu, điều ác của chính các ngươi cùng vợ mình đã phạm trong đất Giu-đa và trong các đường phố Giê-ru-sa-lem hay sao? 10 Chúng nó chẳng hạ mình xuống cho đến ngày nay, chẳng kính sợ, chẳng bước theo luật pháp mạng lịnh ta đã để trước mặt các ngươi và tổ phụ các ngươi.
11 Vậy nên Đức Giê-hô-va vạn quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Nầy, ta sẽ để mặt ta nghịch cùng các ngươi mà giáng họa cho, và diệt cả Giu-đa. 12 Ta sẽ lấy dân Giu-đa sót lại, tức những kẻ đã xây mặt vào đất Ê-díp-tô đặng trú ngụ ở đó; chúng nó sẽ bị diệt tại đó hết thảy. Chúng nó sẽ ngã trên đất Ê-díp-tô, chết dưới gươm hay là bởi đói kém. Kẻ nhỏ người lớn sẽ đều chết vì gươm vì đói kém, làm cớ cho người ta trù ẻo, gở lạ, rủa sả, sỉ nhục. 13 Ta sẽ phạt những kẻ ở trong đất Ê-díp-tô, như đã phạt Giê-ru-sa-lem bằng gươm dao, đói kém, và ôn dịch, 14 đến nỗi trong những dân Giu-đa sót lại đến Ê-díp-tô đặng trú ngụ, thì chẳng có ai thoát khỏi, hay sót lại, đặng trở về đất Giu-đa, là nơi chúng nó còn mong trở về ở. Chúng nó sẽ không trở về được, trừ ra những kẻ tránh khỏi mà thôi.
15 Bấy giờ, hết thảy những người biết vợ mình đốt hương cho các thần khác, hết thảy đàn bà đứng tại đó nhóm thành một hội đông, tức mọi dân sự ở trong đất Ê-díp-tô, tại Pha-trốt, đáp cùng Giê-rê-mi rằng: 16 Về sự ông nhân danh Đức Giê-hô-va mà nói cùng chúng tôi, thì chúng tôi không khứng nghe đâu. 17 Nhưng chúng tôi chắc sẽ làm trọn mọi lời đã ra từ miệng chúng tôi, sẽ đốt hương và làm lễ quán cho nữ vương trên trời, như chúng tôi cùng tổ phụ, vua, quan trưởng chúng tôi đã làm trong các thành của Giu-đa và các đường phố Giê-ru-sa-lem; vì lúc bấy giờ chúng tôi có bánh đặng no mình, hưởng phước, chẳng thấy tai vạ gì. 18 Nhưng, từ khi chúng tôi thôi đốt hương và làm lễ quán cho nữ vương trên trời, thì chúng tôi thiếu thốn mọi sự, và bị nuốt bởi gươm dao đói kém. 19 Vả lại, khi chúng tôi đốt hương và làm lễ quán cho nữ vương trên trời, chúng tôi làm bánh để thờ lạy người, và dâng lễ quán cho người nữa, thì chồng chúng tôi há chẳng biết hay sao?
20 Giê-rê-mi bèn nói cùng cả dân sự, đàn ông, đàn bà, và mọi kẻ đã trả lời cho người như vậy, rằng: 21 Các ngươi cùng tổ phụ, các vua, các quan trưởng mình, và dân trong đất, đã đốt hương trong các thành Giu-đa và trong các đường phố Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-hô-va há chẳng đã nhớ lấy và đã ghi trong ý tưởng Ngài sao? 22 Vì cớ sự hung ác của việc làm các ngươi và sự gớm ghiếc các ngươi đã phạm, nên Đức Giê-hô-va không chịu được nữa. Vì vậy đất các ngươi đã trở nên hoang vu, gở lạ, và sự rủa sả, chẳng có ai ở, như có ngày nay. 23 Ấy là bởi các ngươi đã đốt hương và đã phạm tội nghịch cùng Đức Giê-hô-va, bởi các ngươi chẳng vâng theo tiếng Đức Giê-hô-va, và không bước theo luật pháp, mạng lịnh, và sự dạy dỗ của Ngài, nên tai vạ nầy đã đến cho các ngươi, như có ngày nay.
24 Giê-rê-mi lại nói cùng dân sự và mọi người đàn bà rằng: Hỡi cả dân Giu-đa hiện ở trong đất Ê-díp-tô, hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va. 25 Đức Giê-hô-va vạn quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Các ngươi và vợ các ngươi đã nói ra từ miệng mình, và lấy tay làm trọn điều mình đã nói rằng: Thật chúng ta sẽ làm thành lời mình đã khấn nguyện, đốt hương, và làm lễ quán cho nữ vương trên trời. Vậy các ngươi khá giữ vững lời nguyện mình và làm trọn lời nguyện. 26 Cho nên, hỡi cả dân Giu-đa hiện ở trong đất Ê-díp-tô, hãy nghe lời Đức Giê-hô-va. Đức Giê-hô-va có phán: Nầy ta lấy danh lớn mình mà thề, trong khắp đất Ê-díp-tô sẽ chẳng có một người Giu-đa nào còn mở miệng xưng danh ta nữa, mà rằng: Thật như Chúa Giê-hô-va hằng sống! 27 Nầy, ta sẽ tỉnh thức đặng xuống họa cho chúng nó mà không xuống phước; mọi người Giu-đa ở trong đất Ê-díp-tô sẽ đều bị vồ nuốt bởi gươm dao đói kém cho đến đã diệt hết. 28 Chỉ có một số rất ít người sẽ được thoát khỏi gươm dao, từ đất Ê-díp-tô trở về trong đất Giu-đa; và mọi người Giu-đa còn sót lại, tức những kẻ đã đến đặng trú ngụ trong đất Ê-díp-tô nầy, thì sẽ biết lời nào được nghiệm, lời của ta hay là lời của chúng nó.
29 Đức Giê-hô-va phán: Nầy là dấu mà các ngươi bởi đó biết ta sẽ hình phạt các ngươi trong nơi nầy, để các ngươi biết rằng lời ta phán về tai họa các ngươi chắc ứng nghiệm. 30 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ phó Pha-ra-ôn-Hốp-ra, vua Ê-díp-tô, trong tay kẻ thù nó và kẻ đòi mạng nó, như đã phó Sê-đê-kia, vua Giu-đa, trong tay Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, là kẻ thù và đòi mạng Sê-đê-kia.

44

Dân tỵ nạn Giu-đa

1Có lời Chúa phán dạy Giê-rê-mi về dân tỵ nạn Giu-đa đang ngụ tại Nốp Mích-đôn, Tác-pha-nết và vùng Pha-trô, nước Ai-cập. 2Chúa Hằng Hữu Toàn năng, Chân Thần của Y-sơ-ra-ên bảo: "Các ngươi đã thấy tất cả các tai họa Ta đã đổ trên Giê-ru-sa-lem và các thành phố Giu-đa. Kìa, ngày nay, các thành phố ấy đã điêu tàn, không còn ai ở đó. 3Nguyên do là dân cư đã làm ác, chọc giận Ta, đi xông hương và phục vụ các tà thần họ chưa hề biết, tổ phụ họ cũng chưa hề nghe nói. 4Tuy nhiên, Ta đã sai tất cả các đầy tớ Ta tức là các tiên tri, Ta dậy sớm sai họ đi kêu gọi các ngươi: 'Đừng thờ thần tượng! Đó là điều Ta gớm ghét.' 5Nhưng họ chẳng lắng tai nghe tiếng gọi của Ta, chẳng lìa bỏ điều tội ác, chẳng chấm dứt việc phụng thờ các tà thần. 6Vì thế, cơn phẫn nộ Ta đổ xuống, ngọn lửa đoán phạt bùng lên trong các thành phố Giu-đa và các đường phố Giê-ru-sa-lem, gây cảnh đổ nát, điêu tàn đến ngày nay.
7Bây giờ, Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế Toàn năng, Chân Thần cùa Y-sơ-ra-ên, hỏi: 'Tại sao các ngươi tự gây họa diệt vong cho dân tộc, làm cho tất cả nam phụ lão ấu còn sống sót đây phải bị ly tán và tiêu diệt? 8Tại sao các ngươi chọc giận Ta bằng cách tạc thần tượng, xông hương cho các tà thần tại đất tỵ nạn Ai-cập, để rồi bị tất cả các dân tộc trên thế giới chửi mắng, nguyền rủa? 9Các ngươi quên tội ác của tổ phụ, tội ác của các vua chúa và các hoàng hậu Giu-đa, tội ác của các ngươi, tội ác của vợ các ngươi tức là các tội ác đã phạm trong đất nước và các đường phố Giê-ru-sa-lem rồi sao? 10Mãi đến ngày nay, dân tộc các ngươi chẳng chịu hạ mình, sợ hãi và quay lại vâng giữ luật pháp Ta, thực thi các nguyên tắc đạo đức Ta đã dạy các ngươi và tổ phụ các ngươi."
11Vì thế, Chúa Hằng Hữu Toàn năng, Chân Thần của Y-sơ-ra-ên phán: "Này, Ta sẽ ngoảnh mặt đi, để các ngươi bị tai họa và dân tộc Giu-đa bị diệt vong. 12Ta sẽ đoán phạt tàn dân Giu-đa đã ngoan cố vào nước Ai-cập để định cư: tất cả đều sẽ bị tiêu diệt trên đất Ai-cập, vì nạn chiến tranh, đói kém. Từ người già cả đến trẻ con đều chết đói hoặc chết vì tên bay, đạn lạc. Dân Giu-đa sẽ bị nguyền rủa, ghê tởm, sỉ nhục, chửi bới. 13Vì Ta sẽ hình phạt dân Giu-đa định cư tại Ai-cập, như Ta đã hình phạt Giê-ru-sa-lem. Ta sẽ dùng chiến tranh, đói kém và bệnh dịch hình phạt chúng, 14đến nỗi tàn dân Giu-đa đã xuống định cư tại Ai-cập không thể nào thoát khỏi hay sống còn mà trở về quê cha đất tổ như lòng họ ước mong. Không một kẻ nào được trở về, trừ ra một số nhỏ thoát chết.
15Lúc ấy, tất cả những người đã biết vợ mình thờ lạy các tà thần, tập họp với đoàn phụ nữ, hiệp thành một hội chúng đông đảo của cộng đồng Giu-đa tại Ai-cập. Họ họp nhau tại Pha-trốt để trả lời Giê-rê-mi:
16“Chúng tôi không thèm nghe những lời ông nói, dù ông nói nhân danh Chúa. 17Nhưng chúng tôi cứ làm tất cả những gì chúng tôi đã hứa. Chúng tôi sẽ xông hương cho Nữ vương trên trời, dâng lễ quán cho Nữ vương, đúng như chúng tôi, tổ phụ chúng tôi, vua chúa, và các nhà lãnh đạo chúng tôi đã thờ phượng trước nay trong các thành phố Giu-đa và các đường phố Giê-ru-sa-lem. Thời gian còn thờ lạy Nữ vương, chúng tôi được thực phẩm dồi dào, an cư lạc nghiệp, không bị tai họa nào cả. 18Nhưng từ ngày chúng tôi ngưng việc xông hương và dâng lễ quán cho Nữ vương, chúng tôi đói rách, lại bị nạn chiến tranh, đói kém giết hại. 19Suốt thời gian chúng tôi xông hương và dâng lễ quán cho Nữ vương, làm bánh thờ Nữ vương, chồng chúng tôi lại không tham dự hay sao?"
20Giê-rê-mi liền giải thích cho đoàn dân, cả đàn ông lẫn đàn bà: 21“Khi đồng bào theo gương các tổ phụ, hiệp với các vua chúa, các nhà lãnh đạo và toàn thể nhân dân để xông hương cho các thần tượng trong các thành phố Giu-đa và các đường phố Giê-ru-sa-lem, Chúa Hằng Hữu lại không biết hay sao? 22Chính vì Chúa không chịu đựng nổi những tội ác của đồng bào và cả nhân dân Giu-đa, nên Ngài mới làm cho đất nước ta bị hủy phá, điêu tàn, không còn ai cư trú và bị mọi người nguyền rủa. Ngày nay, đồng bào đang mang họa đó vào thân. 23Nguyên do thảm họa chỉ là vì đồng bào dâng hương thờ lạy thần tượng, phạm tội chống nghịch Chúa và ngoan cố không vâng lời Ngài!"
24Giê-rê-mi nói tiếp với cả đoàn dân, kể cả các phụ nữ: "Đồng bào hãy nghe lời Chúa Hằng Hữu Toàn năng: 25Các ngươi đã quyết định tiếp tục thờ lạy, cúng tế Nữ vương trên trời." Cặp vợ chồng nào cũng đều làm đúng như lời mình nói? Thế thì các ngươi cứ tiếp tục giữ lời cam kết với thần các ngươi. 26Tuy nhiên, tất cả dân Giu-đa đang tỵ nạn tại Ai-cập, hãy nghe: Chúa Hằng Hữu phán: Các ngươi đừng cầu cứu với Ta nữa! Đừng bao giờ nhắc đến tên Ta! Ta lấy Danh vĩ đại Ta mà thề: Ta không còn đáp ứng lời kêu cầu của các ngươi! 27Ta sẽ lưu ý để giáng họa cho các ngươi, không còn ban phúc lành nữa. Các ngươi sẽ bị tiêu diệt vì chiến tranh, đói kém!"
28Những người nào quay về Giu-đa, mặc dù chỉ là một số rất ít, sẽ thoát họa diệt vong. Còn tất cả những kẻ ngoan cố định cư tại Ai-cập sẽ biết rõ lời ai nói đúng, lời Ta hay lời họ. 29Đây, Ta cho các ngươi một bằng chứng để các ngươi phối kiểm: Hốp-ra, vua Ai-cập sẽ bị Ta nộp mạng cho kẻ nội thù như Ta đã nộp Sê-đê-kia, vua Giu-đa, vào tay Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-luân.