46

Judgment on Egypt

1The word of the Lord which came to Jeremiah the prophet against the nations. 2Against Egypt.
Concerning the army of Pharaoh Necho, king of Egypt, which was by the River Euphrates in Carchemish, and which Nebuchadnezzar king of Babylon defeated in the fourth year of Jehoiakim the son of Josiah, king of Judah:
  3“Order the buckler and shield,
   And draw near to battle!
   4Harness the horses,
   And mount up, you horsemen!
   Stand forth with your helmets,
   Polish the spears,
   Put on the armor!
   5Why have I seen them dismayed and turned back?
   Their mighty ones are beaten down;
   They have speedily fled,
   And did not look back,
   Forfear was all around,” says the Lord.
   6“Do not let the swift flee away,
   Nor the mighty man escape;
   They will stumble and fall
   Toward the north, by the River Euphrates.
  7“Who is this coming up like a flood,
   Whose waters move like the rivers?
   8Egypt rises up like a flood,
   And its waters move like the rivers;
   And he says, ‘I will go up and cover the earth,
   I will destroy the city and its inhabitants.’
   9Come up, O horses, and rage, O chariots!
   And let the mighty men come forth:
   The Ethiopians and the Libyans who handle the shield,
   And the Lydians who handle and bend the bow.
   10For this isthe day of the Lord God of hosts,
   A day of vengeance,
   That He may avenge Himself on His adversaries.
   The sword shall devour;
   It shall be satiated and made drunk with their blood;
   For the Lord God of hosts has a sacrifice
   In the north country by the River Euphrates.
  11“Go up to Gilead and take balm,
   O virgin, the daughter of Egypt;
   In vain you will use many medicines;
   You shall not be cured.
   12The nations have heard of your shame,
   And your cry has filled the land;
   For the mighty man has stumbled against the mighty;
   They both have fallen together.”

Babylonia Will Strike Egypt

13The word that the Lord spoke to Jeremiah the prophet, how Nebuchadnezzar king of Babylon would come andstrike the land of Egypt.
  14“Declare in Egypt, and proclaim in Migdol;
   Proclaim in Noph and in Tahpanhes;
   Say, ‘Stand fast and prepare yourselves,
   For the sword devours all around you.’
   15Why are your valiant men swept away?
   They did not stand
   Because the Lord drove them away.
   16He made many fall;
   Yes, one fell upon another.
   And they said, ‘Arise!
   Let us go back to our own people
   And to the land of our nativity
   From the oppressing sword.’
   17They cried there,
   ‘Pharaoh, king of Egypt, is but a noise.
   He has passed by the appointed time!’
  18As I live,” says the King,
   Whose name is the Lord of hosts,
   “Surely as Tabor is among the mountains
   And as Carmel by the sea, so he shall come.
   19O you daughter dwelling in Egypt,
   Prepare yourself to go into captivity!
   For Noph shall be waste and desolate, without inhabitant.
  20“Egypt is a very pretty heifer,
   But destruction comes, it comes from the north.
   21Also her mercenaries are in her midst like fat bulls,
   For they also are turned back,
   They have fled away together.
   They did not stand,
   For the day of their calamity had come upon them,
   The time of their punishment.
   22Her noise shall go like a serpent,
   For they shall march with an army
   And come against her with axes,
   Like those who chop wood.
  23“They shall cut down her forest,” says the Lord,
   “Though it cannot be searched,
   Because they are innumerable,
   And more numerous than grasshoppers.
   24The daughter of Egypt shall be ashamed;
   She shall be delivered into the hand
   Of the people of the north.”
25The Lord of hosts, the God of Israel, says: “Behold, I will bring punishment on Amon of No, and Pharaoh and Egypt, with their gods and their kings—Pharaoh and those who trust in him. 26And I will deliver them into the hand of those who seek their lives, into the hand of Nebuchadnezzar king of Babylon and the hand of his servants. Afterward it shall be inhabited as in the days of old,” says the Lord.

God Will Preserve Israel

  27“But do not fear, O My servant Jacob,
   And do not be dismayed, O Israel!
   For behold, I will save you from afar,
   And your offspring from the land of their captivity;
   Jacob shall return, have rest and be at ease;
   No one shall make him afraid.
   28Do not fear, O Jacob My servant,” says the Lord,
   “For I am with you;
   For I will make a complete end of all the nations
   To which I have driven you,
   But I will not make a complete end of you.
   I will rightly correct you,
   For I will not leave you wholly unpunished.”

46

Lời tiên tri về các dân tộc

(46:1 – 51:64)


1Đây là lời Đức Giê-hô-va phán với nhà tiên tri Giê-rê-mi liên quan đến các dân tộc.

Lời tiên tri về Ai Cập

2Về Ai Cập, đây là sứ điệp cho đạo quân của Pha-ra-ôn Nê-cô, vua Ai Cập, tức là đạo quân bị Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, đánh bại tại Cạt-kê-mít, gần sông Ơ-phơ-rát vào năm thứ tư đời vua Giê-hô-gia-kim, con trai Giô-si-a, vua Giu-đa:
  3“Hãy chuẩn bị thuẫn với khiên
   Và xông ra chiến trận!
  4Hỡi các kỵ binh,
   Hãy thắng ngựa, lên yên!
  Mau đội mũ chiến và vào vị trí;
   Mài bén mũi giáo và mặc áo giáp!
  5Tại sao Ta đã thấy điều nầy?
   Chúng kinh hãi rút lui;
  Các chiến binh bị đánh tan tành,
   Gấp rút trốn chạy.
  Chúng không kịp nhìn lui;
   Nỗi kinh hoàng bao trùm tứ phía!”

  6“Người nhanh chân cũng không trốn kịp,
   Kẻ dũng sĩ cũng khó thoát thân;
  Về phương bắc, bên bờ sông Ơ-phơ-rát,
   Chúng vấp ngã té nhào!

  7Ai đó đã dâng trào như sông Nin,
   Như những con sông nổi sóng cuồn cuộn?
  8Ai Cập dâng trào như sông Nin,
   Như những con sông nổi sóng cuồn cuộn.
  Nó nói: ‘Ta sẽ dâng lên, bao phủ khắp đất;
   Tiêu diệt các thành và dân cư trong thành.’
  9Ngựa chiến, hãy xông tới;
   Chiến xa, hãy nhào lên!
  Các chiến binh, hãy xung trận;
   Người Cút và Phút mang thuẫn,
   Người Lu-đim giương cung.
  10Ngày ấy thuộc về Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn quân,
   Là ngày báo thù,
   Để báo trả kẻ thù nghịch Ngài.
  Gươm nuốt đến no nê,
   Uống máu say sưa.
  Vì Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn quân,
   Như tế lễ dâng trong đất phương bắc, bên sông Ơ-phơ-rát.
  11Hỡi trinh nữ, con gái của Ai Cập!
   Hãy lên Ga-la-át, và lấy nhũ hương;
  Ngươi dùng nhiều thuốc cũng vô ích,
   Chẳng chữa lành được ngươi!
  12Các nước đều nghe đến nỗi nhục của ngươi,
   Tiếng rên xiết của ngươi vang khắp đất;
  Vì dũng sĩ vấp dũng sĩ
   Cả hai cùng ngã nhào.”

Ba-by-lôn tiến đánh Ai Cập

13Đây là lời Đức Giê-hô-va phán với nhà tiên tri Giê-rê-mi về việc Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, tiến đánh Ai Cập:
  14“Hãy loan tin trong Ai Cập, công bố tại Mít-đôn,
   Công bố tại Nốp và Tác-pha-nết rằng:
  ‘Hãy vào vị trí, chuẩn bị sẵn sàng,
   Vì gươm đã nuốt chung quanh ngươi.’
  15Tại sao thần bò A-pít của ngươi bỏ trốn,
   Con bò của ngươi không kháng cự nổi?
   Vì Đức Giê-hô-va đã xua đuổi chúng.
  16Ngài làm cho nhiều người vấp ngã,
   Người nầy ngã trên kẻ khác, và rủ nhau:
  ‘Mau đứng dậy, trở về chỗ dân ta,
   Trở về mảnh đất ta sinh ra,
   Tránh xa gươm giáo kẻ ức hiếp!’
  17Tại đó, người ta gọi Pha-ra-ôn, vua Ai Cập,
   Là ‘Kẻ ồn ào đánh mất cơ hội.’”

  18Đức Vua, danh Ngài là Giê-hô-va vạn quân, phán:
   “Thật như Ta hằng sống,
  Kẻ thù sẽ đến
   Như núi Tha-bô giữa các núi khác,
   Như Cạt-mên nhô ra ngoài biển cả.
  19Hỡi cư dân Ai Cập,
   Hãy chuẩn bị khăn gói để đi lưu đày,
  Vì Nốp sẽ trở nên hoang vu;
   Bị thiêu hủy, không có người ở.

  20Ai Cập là một con bò cái tơ xinh đẹp,
   Nhưng bị ruồi trâu từ phương bắc đến chích.
  21Cả những tên lính đánh thuê ở giữa nó
   Như những con bê béo tốt;
  Nhưng đều quay lưng chạy trốn,
   Không kháng cự nổi.
  Vì ngày tai họa, kỳ trừng phạt,
   Đã giáng trên chúng rồi.

  22Tiếng nó như con rắn trườn đi
   Vì quân thù hùng hổ kéo đến;
  Chúng cầm rìu tấn công nó,
   Như những người thợ rừng.”
  23Đức Giê-hô-va phán:
  “Quân thù đốn phá rừng nó,
   Dù rừng đó khó xuyên qua,
  Vì chúng đông hơn cào cào,
   Không thể đếm được.
  24Con gái Ai Cập sẽ mang xấu hổ,
   Sẽ bị nộp vào tay dân phương bắc.”

25Đức Giê-hô-va vạn quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán: “Nầy, Ta sẽ phạt A-môn, là thần của Nô, Pha-ra-ôn và Ai Cập, cùng các thần và các vua nó: tức là Pha-ra-ôn và những kẻ nhờ cậy người. 26Ta sẽ phó chúng vào tay những kẻ tìm hại mạng sống chúng, vào tay Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, vào tay các thuộc hạ người. Tuy nhiên, về sau Ai Cập sẽ còn có dân ở như ngày xưa.” Đức Giê-hô-va phán vậy.

Đức Chúa Trời sẽ cứu Y-sơ-ra-ên

  27“Hỡi đầy tớ Ta là Gia-cốp, đừng sợ!
   Hỡi Y-sơ-ra-ên, chớ kinh hãi!
  Vì nầy, Ta sẽ giải cứu con khỏi miền xa xăm,
   Và dòng dõi con từ chốn lưu đày.
  Gia-cốp sẽ trở về và sống yên lành an ổn,
   Không còn sợ hãi ai cả.”
  28Đức Giê-hô-va phán:
  “Hỡi Gia-cốp đầy tớ Ta, đừng sợ,
   Vì Ta ở với con.
  Ta sẽ tiêu diệt tất cả các nước
   Mà Ta đã đuổi con đến;
   Nhưng với con thì Ta không diệt hết,
  Con sẽ không tránh khỏi hình phạt
   Nhưng Ta sẽ sửa phạt con cách công minh.”