4

Lời Ê-li-pha trách Gióp

1 Bấy giờ, Ê-li-pha, người Thê-man đáp lời mà rằng:
2 Nếu người ta thử nói với ông, ông sẽ mất lòng chăng?
 Nhưng ai cầm giữ mình không nói sao được?
3 Kìa, ông đã dạy dỗ nhiều người,
 Và làm cho tay yếu đuối ra mạnh mẽ;
4 Các lời nói ông đã đỡ kẻ xiêu tó lên,
 Và đầu gối lung lay, ông đã làm cho vững bền.
5 Nhưng bây giờ tai nạn xảy đến ông, ông lại giận;
 Nó lâm vào ông, thì ông bị rối lòng.
6 Ông kính sợ Đức Chúa Trời, ấy há chẳng phải nơi nương nhờ của ông?
 Tánh hạnh hoàn toàn của ông, há chẳng phải sự trông cậy của ông sao?
7 Ông hãy suy xét lại, nào bao giờ có kẻ vô tội bị hư mất?
 Đâu có người ngay thẳng lại bị trừ diệt?
8 Theo điều tôi đã thấy, ai cày sự gian ác,
 Và gieo điều khuấy rối, thì lại gặt lấy nó.
9 Bởi hơi thở Đức Chúa Trời, chúng bèn hư mất,
 Tại hơi xịt giận Ngài, họ bị tiêu hao đi.
10 Tiếng gầm của sư tử, và giọng sư tử hét đã êm lặng,
 Và nanh của các sư tử con bị gãy.
11 Sư tử mạnh bạo chết vì thiếu mồi,
 Và các sư tử con bị tản lạc.

12 Có một lời mật thấu đến tôi,
 Lỗ tai tôi văng vẳng nghe tiếng ấy,
13 Ban đêm đương khi loài người ngủ mê,
 Lòng tôi suy tưởng, bèn thấy dị tượng,
14 Sự kinh khủng sợ hãi xông hãm tôi,
 Khiến xương cốt tôi run rẩy.
15 Có một thần đi ngang qua trước mặt tôi;
 Các lông tóc của thịt tôi bèn xửng lên.
16 Thần đứng đó, tôi nhìn không biết mặt người;
 Có một hình dạng ở trước mặt tôi.
 Tôi nghe tiếng thầm thỉ nho nhỏ, mà rằng:

17 ”Loài người hay chết, há công bình hơn Đức Chúa Trời ư?
 Loài người há được trong sạch hơn Đấng Tạo Hóa mình sao?”
18 Kìa, Đức Chúa Trời không tin cậy các tôi tớ Ngài,
 Ngài thường trách sự điên dại của thiên sứ Ngài.
19 Phương chi những kẻ ở chòi đất sét được cất trên nền bụi cát,
 Bị chà nát như loài sâu mọt!
20 Giữa khoảng sáng đến chiều, chúng bị hư nát;
 Hằng chết luôn luôn, mà chẳng có ai lưu ý đến.
21 Dây chằng của chúng há chẳng bị dứt trong mình họ sao?
 Chúng thác, nào được khôn ngoan chi.

4

Eliphaz

1Giŏng anŭn, Eliphaz mơnuih mơ̆ng anih Têman laĭ glaĭ kơ Yôb tui anai:
  2“Tơdah hlơi pô pơhiăp hăng ih, ih či ư̆ añ mơ̆?
   Samơ̆ ƀu hơmâo hlơi pô ôh dưi pơkơ̆ng hĭ arăng mơ̆ng tơlơi kiăng pơhiăp.
  3Ih hơmâo pơtô laĭ laih kơ lu mơnuih,
   ih hơmâo pơkơtang laih lu ƀing tơdu uăt.
  4Hăng tơlơi ih pơhiăp yơh, ih hơmâo pơkơjăp laih hlơi pô jĕ či tơhneč rơbuh;
   ih hơmâo pơkơtang laih tơŭt tơdu rơmuăn gơ̆.
  5Samơ̆ ră anai tơlơi truh sat hơmâo truh laih ƀơi ih laih anŭn ih rŭng răng hĭ;
   tơlơi anŭn truh pơ ih laih anŭn ih rơngot hơning yơh.
  6Tơlơi ih huĭ pơpŭ kơ Ơi Adai yơh jing tơlơi ih đaŏ kơnang,
   laih anŭn yuakơ ih jing tơpă sĭt amăng khul jơlan ih yơh, ih năng čang rơmang yơh.

  7“Pơmĭn glaĭ bĕ tơlơi anai: Ơi Adai ƀu či pơrai hĭ ôh hlơi pô jing pô ƀu hơmâo tơlơi soh.
   Ñu ƀu či pơrai hĭ mơnuih tơpă hơnơ̆ng ôh.
  8Kâo hơmâo ƀuh laih mơnuih ngă tơlơi sat ƀai,
   jing pô jik kai đang hơma laih anŭn pla khul pơjĕh sat.
  Giŏng anŭn, khul tơlơi sat truh ƀơi ñu kar hăng hơpuă pơdai sat yơh.
  9Ơi Adai pơrai hĭ ƀing gơñu tơdang Ñu bluh ƀơi ƀing gơñu;
   Ñu pơrai hĭ ƀing gơñu hăng tơlơi Ñu suă jua hil ƀơi ƀing gơñu yơh.
  10Ƀing mơnuih sat ƀai pơgrao hăng ur kraih kar hăng khul rơmung dŭl,
   samơ̆ kar hăng pơjŏh hĭ tơgơi khul rơmung dŭl prŏng yơh Ơi Adai pơkhư̆ hĭ ƀing gơñu.
  11Ƀing mơnuih sat ƀai anŭn djai hĭ kar hăng khul rơmung dŭl ƀu hơmâo hlô mơnơ̆ng kiăng kơ ƀơ̆ng ôh,
   laih anŭn ƀing ană gơñu čơlah đuaĭ hĭ yơh.

  12“Hơmâo sa wơ̆t kâo hơmư̆ sa boh hiăp,
   tơngia kâo hơmư̆ kơ tơlơi hiăp pơhoč anŭn.
  13Amăng mlam tơdang mơnuih mơnam pĭt wơr,
   kâo ƀuh khul tơlơi rơpơi huĭ bra̱l.
  14Kâo jing hĭ huĭ bra̱l laih anŭn rŭng răng
   laih anŭn abih bang tơlang tơleh kâo tơtư̆ tơtơ̆ng yuakơ kâo huĭ biă mă.
  15Angĭn thut găn rai laih ƀơi ƀô̆ kâo,
   laih anŭn blâo amăng drơi jan kâo dơ̆ng đĭ brăng.
  16Ñu dơ̆ng glaĭ,
   samơ̆ kâo ƀu dưi thâo krăn ôh hơget tơlơi anŭn.
  Hơmâo sa rup dŏ dơ̆ng ƀơi anăp kâo,
   laih anŭn kâo hơmư̆ rup anŭn pơhiăp pơhoč rơnang blang:
  17‘Mơnuih mơnam jing ƀing thâo djai ƀu jing hĭ tơpă hơnơ̆ng hloh kơ Ơi Adai ôh.
   Mơnuih mơnam ƀu dưi jing hĭ jơngeh rơgoh hloh kơ Ơi Adai ôh, jing Pô pơjing rai ñu.
  18Ơi Adai ƀu đaŏ kơnang ôh kơ ƀing ding kơna pơ adai Ñu,
   Ñu pơhiăp ƀuăh kơ ƀing ling jang hiam Ñu yuakơ khul tơlơi soh gơñu yơh.
  19Hloh kơ anŭn yơh, Ñu ƀu đaŏ kơnang ôh kơ ƀing mơnuih mơnam
   jing ƀing mơnuih Ñu pơjing rai laih hăng lŏn kraĭ laih anŭn hăng ƀruih lŏn,
   jing ƀing Ñu amuñ juă jơlit hĭ kar hăng djuai mot yơh!
  20Kơplăh wăh sêng brêng mơguah laih anŭn hơhuñ, ƀing gơñu djai hĭ;
   ƀing gơñu răm rơngiă hĭ hlŏng lar laih anŭn ƀing gơñu ƀu hơmâo hlơi pô ôh pơmĭn ƀlơ̆ng brơi.
  21Ƀing mơnuih pơkŏn mă hĭ hơget gơnam ƀing gơñu hơmâo tơdang ƀing gơñu djai,
   laih anŭn ƀing gơñu djai hĭ ăt kơƀah hĭ tơlơi rơgơi mơ̆n.’