1 Bởi cớ đó, hỡi anh em thánh, là kẻ dự phần ơn trên trời gọi, hãy suy kỹ đến sứ giả và thầy tế lễ thượng phẩm mà chúng ta tin theo, tức là Đức Chúa Jêsus, 2 Ngài đã trung tín với Đấng đã lập Ngài, cũng như Môi-se trung tín với cả nhà Chúa vậy.⚓3 Vì Ngài đã được xưng là đáng vinh hiển cao trọng hơn Môi-se, chẳng khác nào thợ cất nhà được tôn trọng hơn chính cái nhà. 4 Vả, chẳng có một cái nhà nào không phải bởi có người dựng nên; mà Đấng đã dựng nên muôn vật, ấy là Đức Chúa Trời. 5 Còn về Môi-se, người đã trung tín trong cả nhà Chúa, như một kẻ tôi tớ, gọi đến làm chứng về điều ngày sau sẽ được rao giảng. 6 Nhưng Đấng Christ thì trung tín như con trai quản trị nhà Chúa; mà nhà Chúa tức là chúng ta, miễn là chúng ta giữ vững vàng cho đến cuối cùng lòng tin chắc và trông cậy, là sự chúng ta lấy làm vinh hiển.
Phải giữ cho khỏi cứng lòng và chẳng tin
7 Cho nên, như Đức Thánh Linh phán rằng: Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài, 8 Thì chớ cứng lòng, như lúc nổi loạn, Là ngày thử Chúa trong đồng vắng, 9 Là nơi tổ phụ các ngươi thấy công việc ta làm trong bốn mươi năm, Mà còn thử để dò xét ta! 10 Nhân đó, ta giận dòng dõi nầy, Và phán rằng: Lòng chúng nó lầm lạc luôn, Chẳng từng biết đường lối ta. 11 Nầy là lời thề mà ta lập trong cơn thạnh nộ, rằng: Chúng nó sẽ chẳng hề vào sự yên nghỉ của ta!⚓ 12 Hỡi anh em, hãy giữ lấy, kẻo ai trong anh em có lòng dữ và chẳng tin mà trái bỏ Đức Chúa Trời hằng sống chăng. 13 Nhưng hằng ngày anh em hãy khuyên bảo lẫn nhau, đang khi còn gọi là “Ngày nay,” hầu cho trong anh em không ai bị tội lỗi dỗ dành mà cứng lòng. 14 Vì chúng ta đã được dự phần với Đấng Christ, miễn là giữ lòng tin ban đầu của chúng ta cho vững bền đến cuối cùng, 15 trong khi còn nói rằng: Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài, Thì chớ cứng lòng, như lúc nổi loạn,⚓ 16 Vả, ai là kẻ nghe tiếng Ngài rồi nổi loạn, há chẳng phải những người nhờ Môi-se dẫn ra khỏi xứ Ê-díp-tô sao?⚓17 Đức Chúa Trời đã giận ai trong bốn mươi năm? Há chẳng phải giận những kẻ phạm tội, mà thây họ đã ngã trong đồng vắng sao? 18 Ngài lại thề với ai rằng không được vào sự yên nghỉ của Ngài? Há chẳng phải với những người không vâng lời sao? 19 Vả, chúng ta thấy những người ấy không thể vào đó được vì cớ không tin.
3
Ðấng Christ Cao Trọng Hơn Mô-sê
1Vì vậy thưa anh chị em thánh, những người cùng dự phần ơn kêu gọi từ trời, xin hãy suy nghĩ kỹ đến Ðức Chúa Jesus, Vị Sứ Ðồ và Vị Thượng Tế chúng ta xưng nhận. 2Ngài đã trung tín với Ðấng bổ nhiệm Ngài, như Mô-sê đã trung tín với cả nhà Ðức Chúa Trời. 3Ngài đã được xem là vinh hiển hơn Mô-sê, giống như người xây nhà được tôn trọng hơn cái nhà –4Nhà nào cũng do người nào đó xây dựng, còn Ðức Chúa Trời là Ðấng đã dựng nên muôn vật– 5Mô-sê đã trung tín như một đầy tớ trong cả nhà của Ðức Chúa Trời, để làm chứng về những điều sẽ được công bố, 6còn Ðấng Christ trung tín với tư cách là Con, quản trị cả nhà Ðức Chúa Trời, mà chúng ta là nhà của Ngài, nếu chúng ta giữ vững đức tin và hãnh diện về hy vọng của chúng ta cho đến cuối cùng.
Sự An Nghỉ của Con Dân Chúa
7Vậy, như Ðức Thánh Linh phán, “Ngày nay, nếu các ngươi nghe tiếng Ngài, 8Thì chớ cứng lòng như đã làm trong ngày nổi loạn, Như trong ngày thử thách trong đồng hoang, 9Nơi tổ phụ các ngươi đã thử và thách thức Ta, Dù họ đã thấy những việc của Ta trong bốn mươi năm. 10Vì thế Ta đã giận thế hệ ấy và đã nói, ‘Lòng chúng nó cứ lầm lạc luôn; Chúng chẳng biết các đường lối của Ta.’ 11Như Ta đã thề trong cơn giận của Ta, ‘Chúng sẽ không được vào nơi an nghỉ của Ta.’” 12Thưa anh chị em, hãy cẩn thận, kẻo có ai trong anh chị em sinh lòng xấu và vô tín mà lìa bỏ Ðức Chúa Trời hằng sống chăng; 13nhưng ngày qua ngày hãy khuyên bảo nhau trong khi còn cơ hội được gọi là “ngày nay,” để không ai trong anh chị em trở nên cứng lòng vì sự lừa gạt của tội lỗi. 14Thật vậy, chúng ta trở thành những người dự phần với Ðấng Christ, nếu chúng ta giữ vững đức tin đã có từ ban đầu cho đến cuối cùng, 15như lời đã chép, “Ngày nay, nếu các ngươi nghe tiếng Ngài, Thì chớ cứng lòng như đã làm trong ngày nổi loạn.” 16Ai là những người đã nghe tiếng Ngài mà vẫn còn nổi loạn? Chẳng phải là tất cả những người đã được Mô-sê dẫn dắt ra khỏi Ai-cập sao? 17Ngài đã giận ai trong bốn mươi năm? Chẳng phải là những người đã phạm tội và thân thể họ đã ngã xuống trong đồng hoang sao? 18Ai là những người Ngài đã thề sẽ không cho vào nơi an nghỉ của Ngài? Chẳng phải là những người đã không vâng lời Ngài sao? 19Thế thì chúng ta thấy rằng họ không vào được bởi vì họ chẳng tin.