3

Đức Chúa Jêsus Christ cao trọng hơn Môi-se

1 Bởi cớ đó, hỡi anh em thánh, là kẻ dự phần ơn trên trời gọi, hãy suy kỹ đến sứ giả và thầy tế lễ thượng phẩm mà chúng ta tin theo, tức là Đức Chúa Jêsus, 2 Ngài đã trung tín với Đấng đã lập Ngài, cũng như Môi-se trung tín với cả nhà Chúa vậy. 3 Vì Ngài đã được xưng là đáng vinh hiển cao trọng hơn Môi-se, chẳng khác nào thợ cất nhà được tôn trọng hơn chính cái nhà. 4 Vả, chẳng có một cái nhà nào không phải bởi có người dựng nên; mà Đấng đã dựng nên muôn vật, ấy là Đức Chúa Trời. 5 Còn về Môi-se, người đã trung tín trong cả nhà Chúa, như một kẻ tôi tớ, gọi đến làm chứng về điều ngày sau sẽ được rao giảng. 6 Nhưng Đấng Christ thì trung tín như con trai quản trị nhà Chúa; mà nhà Chúa tức là chúng ta, miễn là chúng ta giữ vững vàng cho đến cuối cùng lòng tin chắc và trông cậy, là sự chúng ta lấy làm vinh hiển.

Phải giữ cho khỏi cứng lòng và chẳng tin

7 Cho nên, như Đức Thánh Linh phán rằng:
 Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài,
8 Thì chớ cứng lòng, như lúc nổi loạn,
 Là ngày thử Chúa trong đồng vắng,
9 Là nơi tổ phụ các ngươi thấy công việc ta làm trong bốn mươi năm,
 Mà còn thử để dò xét ta!
10 Nhân đó, ta giận dòng dõi nầy,
 Và phán rằng: Lòng chúng nó lầm lạc luôn,
 Chẳng từng biết đường lối ta.
11 Nầy là lời thề mà ta lập trong cơn thạnh nộ, rằng:
 Chúng nó sẽ chẳng hề vào sự yên nghỉ của ta!
12 Hỡi anh em, hãy giữ lấy, kẻo ai trong anh em có lòng dữ và chẳng tin mà trái bỏ Đức Chúa Trời hằng sống chăng. 13 Nhưng hằng ngày anh em hãy khuyên bảo lẫn nhau, đang khi còn gọi là “Ngày nay,” hầu cho trong anh em không ai bị tội lỗi dỗ dành mà cứng lòng. 14 Vì chúng ta đã được dự phần với Đấng Christ, miễn là giữ lòng tin ban đầu của chúng ta cho vững bền đến cuối cùng, 15 trong khi còn nói rằng:
 Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài,
 Thì chớ cứng lòng, như lúc nổi loạn,
16 Vả, ai là kẻ nghe tiếng Ngài rồi nổi loạn, há chẳng phải những người nhờ Môi-se dẫn ra khỏi xứ Ê-díp-tô sao? 17 Đức Chúa Trời đã giận ai trong bốn mươi năm? Há chẳng phải giận những kẻ phạm tội, mà thây họ đã ngã trong đồng vắng sao? 18 Ngài lại thề với ai rằng không được vào sự yên nghỉ của Ngài? Há chẳng phải với những người không vâng lời sao? 19 Vả, chúng ta thấy những người ấy không thể vào đó được vì cớ không tin.

3

Yêsu Jing Pô Prŏng Hloh Kơ Môseh

1Hơnŭn yơh, Ơ ƀing ayŏng amai adơi rơgoh hiam ăh, jing ƀing mă bruă hrŏm amăng tơlơi Ơi Adai iâu, brơi kơ ƀing gih pơmĭn kơjăp bĕ kơ Yang Yêsu, pô ding kơna pơjao laih anŭn pô khua ngă yang prŏng hloh jing Pô ƀing ta đaŏ kơnang. 2Yang Yêsu jing tŏng ten hăng Pô hơmâo ruah jao brơi laih kơ Ñu, kar hăng Môseh jing tŏng ten pơgiŏng hĭ abih bruă amăng sang Ơi Adai. 3Yang Yêsu jing năng kơ arăng pơpŭ pơyom hloh kơ Môseh, jing kar hăng pô pơkra arăng pơpŭ pơyom hloh kơ sang ñu pơkra yơh. 4Yuakơ rĭm boh sang le̱ng kơ hơmâo pô pơdơ̆ng đĭ, samơ̆ Ơi Adai yơh jing Pô pơdơ̆ng đĭ kơ abih bang mơta tơlơi. 5Môseh jing ding kơna tŏng ten mă abih bang bruă amăng sang Ơi Adai laih anŭn bruă ñu ngă anŭn pơrơđah kơ tơlơi či pơhiăp pơanăp yơh. 6Samơ̆ Krist jing kar hăng Ană Đah Rơkơi jing tŏng ten kơ sang Ơi Adai yơh. Laih anŭn sĭt biă mă ñu, ƀing ta jing sang Ñu yơh, tơdah ƀing ta djă̱ kơjăp hăng čang rơmang kơ hơdôm tơlơi ƀing ta pơư pơang.

Tơlơi Pơkơđiăng Pơkơdơ̆ng Glaĭ Hăng Tơlơi Ƀu Đaŏ Kơnang

7Hơnŭn yơh, tui hăng Yang Bơngăt Hiam laĭ tui anai,
  “Hrơi anai, tơdah ƀing gih hơmư̆ hiăp Ơi Adai,
  8anăm ƀing gih pơkhăng hĭ pran jua gih ôh
   kar hăng ƀing ơi adon gih tơgŭ pơkơdơ̆ng glaĭ laih hăng Ơi Adai,
   tơdang amăng hrơi mông ƀing gơñu tŭ tơlơi lông lăng amăng tơdron ha̱r.
  9Ƀơi anih anŭn yơh ƀing ơi adon gih lông lăng hăng čuih Kâo,
   wơ̆t tơdah amăng pă̱pluh thŭn yơh ƀing gơñu ƀuh laih hơdôm tơlơi Kâo ngă laih.
  10Yuakơ anŭn yơh jing tơhơnal tơlơi Kâo hil kơ ƀing rơnŭk anŭn laih anŭn Kâo laĭ tui anai,
   ‘Jua pơmĭn gơñu soh sat jrôk jơlan nanao,
   laih anŭn ƀing gơñu ƀu kiăng thâo krăn ôh khul hơdră jơlan Kâo kiăng.’
  11Tui anŭn, Kâo pơhiăp asăt hil kơ ƀing gơñu tui anai,
   ‘Sĭt yơh ƀing gơñu ƀu či dưi mŭt pơ tơlơi pơdơi Kâo ôh.’ ”
12Ơ ƀing ayŏng amai adơi hơi, răng bĕ huĭdah sa čô amăng ƀing gih hơmâo pran jua sat laih anŭn ƀu đaŏ kơnang ôh, tơl ñu wĕh đuaĭ hĭ mơ̆ng Ơi Adai, Pô hơdip. 13Kơđai glaĭ, brơi kơ ƀing gih pơtrŭt pơđu̱r kơ tơdruă gih rĭm hrơi tơdang ƀing gih ăt dŏ hơdip amăng rơnŭk arăng pơanăn Hrơi Anai, kiăng kơ ƀu hơmâo hlơi pô ôh amăng ƀing gih pơkhăng hĭ pran jua ñu pô yua mơ̆ng tơlơi soh plŏm ƀlŏr. 14Ƀing ta hơmâo rai laih kiăng kơ pơpha hrŏm amăng tơlơi Krist hơmâo kơ ƀing ta tơdah ƀing ta ăt dŏ kơjăp truh pơ hơnăl tuč amăng tơlơi đaŏ kơnang ƀing ta hơmâo laih blung hlâo. 15Tui hăng hră Ơi Adai hơmâo laĭ laih tui anai,
  “Hrơi anai, tơdah ƀing gih hơmư̆ hiăp Ñu,
   anăm pơkhăng hĭ ôh pran jua gih
   kar hăng ƀing ơi adon gih tơgŭ pơkơdơ̆ng laih.”
16Hlơi ƀing gơñu jing lĕ, jing ƀing hơmâo hơmư̆ laih asăp Ơi Adai laih anŭn pơkơdơ̆ng glaĭ hăng Ñu? Sĭt yơh anŭn jing abih bang ƀing mơnuih Môseh hơmâo ba tơbiă laih mơ̆ng lŏn čar Êjip yơh. 17Laih anŭn kơ ƀing hlơi Ñu hil nač amăng pă̱pluh thŭn lĕ? Anŭn jing abih bang ƀing ngă soh rơbuh djai laih amăng tơdron ha̱r yơh. 18Laih anŭn dơ̆ng kơ ƀing hlơi Ơi Adai hơmâo asăt laih yơh kơ tơlơi ƀing gơñu ƀu či dưi mŭt ôh pơ anih pơdơi Ñu lĕ? Anŭn jing kơ ƀing ƀu gưt tui Ñu yơh. 19Tui anŭn, ƀing ta ƀuh laih kơ tơlơi ƀing gơñu ƀu dưi mŭt pơ anih pơdơi Ñu ôh yuakơ ƀing gơñu ƀu đaŏ kơnang kơ Ñu ôh.