17

Phải giết con sinh tại nơi tinh sạch

1 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: 2 Hãy nói cùng A-rôn, các con trai người và cùng cả dân Y-sơ-ra-ên rằng: Nầy là lời Đức Giê-hô-va phán dặn: 3 Nếu một người nam trong nhà Y-sơ-ra-ên giết một con bò, một con chiên con, hoặc một con dê trong trại quân hay là ngoài trại quân, 4 chẳng đem đến cửa hội mạc đặng dâng cho Đức Giê-hô-va, trước đền tạm của Ngài, thì huyết sẽ đổ tội về người; người đã làm đổ huyết ra, nên sẽ bị truất khỏi dân sự mình. 5 Ấy hầu cho dân Y-sơ-ra-ên lấy của lễ mình giết ngoài đồng, dẫn đến thầy tế lễ, trước mặt Đức Giê-hô-va, tại cửa hội mạc, đặng dâng lên làm của lễ thù ân cho Đức Giê-hô-va. 6 Thầy tế lễ sẽ rưới huyết con sinh trên bàn thờ của Đức Giê-hô-va để tại cửa hội mạc, và xông mỡ có mùi thơm cho Đức Giê-hô-va. 7 Dân Y-sơ-ra-ên cũng chẳng nên dâng của lễ mình cho ma quỉ nữa, mà thông dâm cùng nó. Điều nầy sẽ làm một lệ định đời đời cho họ trải qua các thế đại.
8 Vậy, ngươi hãy nói cùng dân Y-sơ-ra-ên rằng: Phàm người nào trong vòng dân Y-sơ-ra-ên hay là kẻ khách kiều ngụ giữa họ, dâng một của lễ thiêu hay là một của lễ chi, 9 mà chẳng đem đến tại cửa hội mạc đặng dâng cho Đức Giê-hô-va, thì người đó sẽ bị truất khỏi dân sự mình.

Cấm ăn huyết

10 Phàm người nào của nhà Y-sơ-ra-ên hay là kẻ khách kiều ngụ giữa họ, ăn huyết chi cũng mặc, thì ta sẽ nổi giận cùng kẻ ăn đó, truất nó khỏi dân sự mình; 11 vì sanh mạng của xác thịt ở trong huyết; ta đã cho các ngươi huyết rưới trên bàn thờ đặng làm lễ chuộc tội cho linh hồn mình; vì nhờ sanh mạng mà huyết mới chuộc tội được. 12 Bởi cớ đó ta đã phán cùng dân Y-sơ-ra-ên rằng: Trong vòng các ngươi không ai nên ăn huyết; kẻ khách kiều ngụ giữa các ngươi cũng không nên ăn huyết. 13 Còn nếu ai, hoặc dân Y-sơ-ra-ên, hoặc kẻ khách kiều ngụ giữa họ, đi săn được một con thú hay là con chim ăn thịt được, thì phải đổ huyết nó ra, rồi lấy bụi đất lấp lại; 14 vì sanh mạng của mọi xác thịt, ấy là huyết nó; trong huyết có sanh mạng. Bởi cớ ấy, ta đã phán cùng dân Y-sơ-ra-ên rằng: Các ngươi không nên ăn huyết của xác thịt nào; vì sanh mạng của mọi xác thịt, ấy là huyết nó; ai ăn sẽ bị truất diệt.
15 Hễ người nào, hoặc sanh đẻ tại xứ, hoặc kẻ khách, ăn thịt của một con thú chết hay là bị xé, phải giặt quần áo mình, tắm trong nước, bị ô uế đến chiều tối, đoạn được tinh sạch lại. 16 Còn nếu người không giặt quần áo và không tắm, thì sẽ mang tội mình.

17

The Sanctity of Blood

1And the Lord spoke to Moses, saying, 2“Speak to Aaron, to his sons, and to all the children of Israel, and say to them, ‘This is the thing which the Lord has commanded, saying: 3“Whatever man of the house of Israel who kills an ox or lamb or goat in the camp, or who kills it outside the camp, 4and does not bring it to the door of the tabernacle of meeting to offer an offering to the Lord before the tabernacle of the Lord, the guilt of bloodshed shall be imputed to that man. He has shed blood; and that man shall be cut off from among his people, 5to the end that the children of Israel may bring their sacrifices which they offer in the open field, that they may bring them to the Lord at the door of the tabernacle of meeting, to the priest, and offer them as peace offerings to the Lord. 6And the priest shall sprinkle the blood on the altar of the Lord at the door of the tabernacle of meeting, and burn the fat for a sweet aroma to the Lord. 7They shall no more offer their sacrifices to demons, after whom they have played the harlot. This shall be a statute forever for them throughout their generations.” ’
8“Also you shall say to them: ‘Whatever man of the house of Israel, or of the strangers who dwell among you, who offers a burnt offering or sacrifice, 9and does not bring it to the door of the tabernacle of meeting, to offer it to the Lord, that man shall be cut off from among his people.
10‘And whatever man of the house of Israel, or of the strangers who dwell among you, who eats any blood, I will set My face against that person who eats blood, and will cut him off from among his people. 11For the life of the flesh is in the blood, and I have given it to you upon the altar to make atonement for your souls; for it is the blood that makes atonement for the soul.’ 12Therefore I said to the children of Israel, ‘No one among you shall eat blood, nor shall any stranger who dwells among you eat blood.’
13“Whatever man of the children of Israel, or of the strangers who dwell among you, who hunts and catches any animal or bird that may be eaten, he shall pour out its blood and cover it with dust; 14for it is the life of all flesh. Its blood sustains its life. Therefore I said to the children of Israel, ‘You shall not eat the blood of any flesh, for the life of all flesh is its blood. Whoever eats it shall be cut off.’
15“And every person who eats what died naturally or what was torn by beasts, whether he is a native of your own country or a stranger, he shall both wash his clothes and bathe in water, and be unclean until evening. Then he shall be clean. 16But if he does not wash them or bathe his body, then he shall bear his guilt.”