26

Sự đau đớn, chết và sống lại của Đức Chúa Jêsus

(Từ đoạn 26:1 đến đoạn 28:20)

Sự lập mưu của các thầy tế lễ

(Mac 14:1,2; Lu 22:1,2; Gi 11:45-53)

1 Vả, Đức Chúa Jêsus đã phán những lời ấy xong rồi, thì phán cùng môn đồ rằng: 2 Các ngươi biết rằng còn hai ngày nữa thì đến lễ Vượt qua, và Con người sẽ bị nộp để chịu đóng đinh trên cây thập tự.
3 Bấy giờ các thầy tế lễ cả và các trưởng lão trong dân nhóm lại trong tòa thầy cả thượng phẩm tên là Cai-phe; 4 và bàn với nhau dùng mưu chước gì đặng bắt Đức Chúa Jêsus mà giết. 5 Song họ nói rằng: Không nên làm trong ngày lễ, e trong dân chúng sanh ra điều xào xạc chăng.

Chúa chịu xức dầu tại Bê-tha-ni

(Mac 14:3-9; Gi 12:1-8)

6 Khi Đức Chúa Jêsus ở làng Bê-tha-ni, tại nhà Si-môn là người phung, 7 có một người đàn bà cầm cái chai bằng ngọc trắng đựng dầu thơm quí giá lắm, đến gần mà đổ trên đầu Ngài đương khi ngồi ăn. 8 Môn đồ thấy vậy, giận mà trách rằng: Sao phí của như vậy? 9 Dầu nầy có thể bán được nhiều tiền và lấy mà bố thí cho kẻ nghèo nàn. 10 Đức Chúa Jêsus biết điều đó, bèn phán cùng môn đồ rằng: Sao các ngươi làm khó cho người đàn bà đó? Người đã làm việc tốt cho ta; 11 vì các ngươi thường có kẻ nghèo ở cùng mình, song sẽ không có ta ở cùng luôn luôn. 12 Người đổ dầu thơm trên mình ta là để sửa soạn chôn xác ta đó. 13 Quả thật, ta nói cùng các ngươi, khắp cả thế gian, hễ nơi nào Tin lành nầy được giảng ra, thì cũng thuật lại việc người ấy đã làm để nhớ đến người.

Đứa phản Chúa

(Mac 14:10,11; Lu 22:3-6)

14 Bấy giờ có một người trong mười hai sứ đồ, tên là Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, đến tìm các thầy tế lễ cả, 15 mà nói rằng: Các thầy bằng lòng trả cho tôi bao nhiêu đặng tôi sẽ nộp người cho? Họ bèn trả cho nó ba chục bạc. 16 Từ lúc đó, nó tìm dịp tiện để nộp Đức Chúa Jêsus.

Sự lập lễ Tiệc thánh

(Mac 14:12-21; Lu 22:7-13,21-23; Gi 13:21-30)

17 Trong ngày thứ nhứt ăn bánh không men, môn đồ đến gần Đức Chúa Jêsus mà thưa rằng: Thầy muốn chúng tôi dọn cho thầy ăn lễ Vượt qua tại đâu? 18 Ngài đáp rằng: Hãy vào thành, đến nhà một người kia, mà nói rằng: Thầy nói: Giờ ta gần đến; ta và môn đồ ta sẽ giữ lễ Vượt qua trong nhà ngươi. 19 Môn đồ làm y như lời Đức Chúa Jêsus đã dạy mà dọn lễ Vượt qua.
20 Đến tối, Ngài ngồi ăn với mười hai sứ đồ. 21 Khi đương ăn, Ngài phán rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi rằng: Có một người trong các ngươi sẽ phản ta. 22 Các môn đồ lấy làm buồn bực lắm, và lần lượt hỏi Ngài rằng: Lạy Chúa, có phải tôi không? Ngài đáp rằng: 23 Kẻ nào để tay vào mâm với ta, ấy là kẻ sẽ phản ta. 24 Con người đi, y theo lời đã chép về Ngài; song khốn nạn thay cho kẻ phản Con người! Thà nó chẳng sanh ra thì hơn! 25 Giu-đa là kẻ phản Ngài cất tiếng hỏi rằng: Thưa thầy, có phải tôi chăng? Ngài phán rằng: Thật như ngươi đã nói.
26 Khi đương ăn, Đức Chúa Jêsus lấy bánh, tạ ơn rồi, bẻ ra đưa cho môn đồ mà rằng: Hãy lấy ăn đi, nầy là thân thể ta. 27 Ngài lại lấy chén, tạ ơn rồi, đưa cho môn đồ mà rằng: Hết thảy hãy uống đi; 28 vì nầy là huyết ta, huyết của sự giao ước đã đổ ra cho nhiều người được tha tội. 29 Ta phán cùng các ngươi, từ rày về sau, ta không uống trái nho nầy nữa, cho đến ngày mà ta sẽ uống trái nho mới cùng các ngươi ở trong nước của Cha ta.

Lời bảo trước cho Phi-e-rơ

(Mac 14:27-31; Lu 22:31-34; Gi 13:36-38)

30 Khi đã hát thơ thánh rồi, Đức Chúa Jêsus và môn đồ đi ra mà lên núi Ô-li-ve. 31 Ngài bèn phán rằng: Đêm nay các ngươi sẽ đều vấp phạm vì cớ ta, như có chép rằng: Ta sẽ đánh kẻ chăn chiên, thì chiên trong bầy sẽ bị tan lạc. 32 Song sau khi ta sống lại rồi, ta sẽ đi đến xứ Ga-li-lê trước các ngươi. 33 Phi-e-rơ cất tiếng thưa rằng: Dầu mọi người vấp phạm vì cớ thầy, song tôi chắc không bao giờ vấp phạm vậy. 34 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Quả thật, ta nói cùng ngươi, chính đêm nay, trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối ta ba lần. 35 Phi-e-rơ thưa rằng: Dầu tôi phải chết với thầy đi nữa, tôi chẳng chối thầy đâu. Hết thảy môn đồ đều nói y như vậy.

Vườn Ghết-sê-ma-nê. – Đức Chúa Jêsus bị bắt

(Mac 14:32-50; Lu 22:39-53 – Gi 18:3-12)

36 Rồi Đức Chúa Jêsus cùng môn đồ đi đến một chỗ kêu là Ghết-sê-ma-nê. Ngài phán rằng: Hãy ngồi đây đợi ta đi cầu nguyện đằng kia. 37 Đoạn, Ngài bèn đem Phi-e-rơ và hai người con của Xê-bê-đê đi với mình, tức thì Ngài buồn bực và sầu não lắm. 38 Ngài bèn phán: Linh hồn ta buồn bực cho đến chết; các ngươi hãy ở đây và tỉnh thức với ta. 39 Rồi Ngài bước tới một ít, sấp mặt xuống đất mà cầu nguyện rằng: Cha ơi! Nếu có thể được, xin cho chén nầy lìa khỏi Con! Song không theo ý muốn Con, mà theo ý muốn Cha. 40 Kế đó, Ngài trở lại với môn đồ, thấy đang ngủ, thì Ngài phán cùng Phi-e-rơ rằng: Thế thì các ngươi không tỉnh thức với ta trong một giờ được! 41 Hãy thức canh và cầu nguyện, kẻo các ngươi sa vào chước cám dỗ; tâm thần thì muốn lắm, mà xác thịt thì yếu đuối. 42 Ngài lại đi lần thứ hai, mà cầu nguyện rằng: Cha ơi! Nếu chén nầy không thể lìa khỏi Con được mà Con phải uống, thì xin ý Cha được nên. 43 Ngài trở lại nữa, thì thấy môn đồ còn ngủ; vì mắt họ đã đừ quá rồi. 44 Đoạn, Ngài bỏ họ lại mà đi cầu nguyện lần thứ ba, và lặp xin như lời trước. 45 Rồi Ngài đi đến với môn đồ, mà phán rằng: Bây giờ các ngươi ngủ và nghỉ ngơi ư! Nầy, giờ đã gần tới, Con người sẽ bị nộp trong tay kẻ có tội. 46 Hãy chờ dậy, đi hè, kìa kẻ phản ta đến kia.
47 Khi Ngài còn đương phán, xảy thấy Giu-đa là một người trong mười hai sứ đồ đến với một bọn đông người cầm gươm và gậy, mà các thầy tế lễ cả và các trưởng lão trong dân đã sai đến. 48 Đứa phản Ngài đã trao cho bọn đó dấu nầy: Người nào mà tôi sẽ hôn, ấy là người đó, hãy bắt lấy. 49 Tức thì Giu-đa đến gần Đức Chúa Jêsus, mà rằng: Chào thầy! Rồi hôn Ngài. 50 Nhưng Đức Chúa Jêsus phán cùng nó rằng: Bạn ơi! Vậy thì vì việc nầy mà ngươi đến đây sao? Rồi chúng nó đến gần tra tay bắt Đức Chúa Jêsus.
51 Và nầy, có một người trong những người ở với Đức Chúa Jêsus giơ tay rút gươm ra, đánh đầy tớ của thầy cả thượng phẩm, chém đứt một cái tai của người. 52 Đức Chúa Jêsus bèn phán rằng: Hãy nạp gươm vào vỏ; vì hễ ai cầm gươm thì sẽ bị chết vì gươm. 53 Ngươi tưởng ta không có thể xin Cha ta lập tức cho ta hơn mười hai đạo thiên sứ sao? 54 Nếu vậy, thế nào cho ứng nghiệm lời Kinh thánh đã chép rằng việc nầy tất phải xảy đến? 55 Lúc bấy giờ, Đức Chúa Jêsus phán cùng chúng rằng: Các ngươi đem gươm và gậy đến mà bắt ta, khác nào như ta là kẻ cướp. Ta thường ngày ngồi trong đền thờ và giảng dạy tại đó, mà các ngươi không bắt ta. 56 Nhưng mọi điều ấy phải xảy đến, hầu cho những lời các đấng tiên tri đã chép được ứng nghiệm. Khi ấy, hết thảy môn đồ bỏ Ngài mà trốn đi.

Đức Chúa Jêsus ở trước mặt Cai-phe. – Phi-e-rơ chối Chúa

(Mac 14:53-72; Lu 22:54-71; Gi 18:15-27)

57 Những kẻ đã bắt Đức Chúa Jêsus đem Ngài đến nhà thầy cả thượng phẩm Cai-phe, tại đó các thầy thông giáo và các trưởng lão đã nhóm lại. 58 Phi-e-rơ theo Ngài xa xa cho đến sân của thầy cả thượng phẩm, vào ngồi với các kẻ canh giữ đặng coi việc ấy ra làm sao.
59 Bấy giờ các thầy tế lễ cả và cả tòa công luận kiếm chứng dối về Ngài, cho được giết Ngài. 60 Dầu có nhiều người làm chứng dối có mặt tại đó, song tìm không được chứng nào cả. Sau hết, có hai người đến, 61 nói như vầy: Người nầy đã nói: Ta có thể phá đền thờ của Đức Chúa Trời, rồi dựng lại trong ba ngày. 62 Thầy cả thượng phẩm bèn đứng dậy mà nói với Ngài rằng: Những người nầy làm chứng mà kiện ngươi, ngươi không thưa lại gì sao? 63 Nhưng Đức Chúa Jêsus cứ làm thinh. Thầy cả thượng phẩm lại nói với Ngài rằng: Ta khiến ngươi chỉ Đức Chúa Trời hằng sống mà thề, hãy nói cho chúng ta, ngươi có phải là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời chăng? 64 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Thật như lời; vả lại, ta nói cùng các ngươi, về sau các ngươi sẽ thấy Con người ngồi bên hữu quyền phép Đức Chúa Trời, và ngự trên mây từ trời mà xuống. 65 Thầy cả thượng phẩm bèn xé áo mình mà nói rằng: Nó đã nói phạm thượng; chúng ta còn cần gì người làm chứng nữa sao? Các ngươi vừa nghe lời phạm thượng đó, thì nghĩ làm sao? 66 Chúng trả lời rằng: Nó đáng chết! 67 Họ bèn nhổ trên mặt Ngài, đấm Ngài, lại có kẻ vả Ngài, 68 mà nói rằng: Hỡi Đấng Christ, hãy nói tiên tri đi; cho chúng ta biết ai đánh ngươi.
69 Bấy giờ Phi-e-rơ vẫn ngồi ngoài sân. Có một người đầy tớ gái đến gần, mà nói cùng người rằng: Ngươi cũng là kẻ ở với Jêsus, người Ga-li-lê. 70 Song Phi-e-rơ chối trước mặt chúng mà rằng: Ta không hiểu ngươi nói chi. 71 Khi đi ra ngoài cửa, lại có một đầy tớ gái khác thấy người, bèn nói cùng kẻ ở đó rằng: Người nầy cũng ở với Jêsus, người Na-xa-rét. 72 Song Phi-e-rơ lại chối và thề rằng: Ta chẳng hề biết người ấy. 73 Một chặp nữa, những kẻ ở gần đó đến gần nói với Phi-e-rơ rằng: Chắc thật, ngươi cũng thuộc về đảng ấy, vì tiếng nói của ngươi khai ngươi ra. 74 Người bèn rủa mà thề rằng: Ta không biết người đó đâu! Tức thì gà gáy. 75 Phi-e-rơ nhớ lại lời Đức Chúa Jêsus đã phán rằng: Trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối ta ba lần. Đoạn, người đi ra và khóc lóc cách đắng cay.

26

Âm mưu giết Chúa

1Giảng dạy xong, Chúa Giê-xu bảo các môn đệ: 2“Các con biết còn hai ngày nữa đến lễ Vượt qua, ta sẽ bị phản bội và đóng đinh trên cây thập tự.” 3Chính lúc ấy, các thầy trưởng tế và các trưởng lão Do-thái họp tại dinh thầy Tế lễ tối cao Cai-phe, 4tìm mưu kế xảo trá để bắt giết Chúa Giê-xu. 5Họ quyết định chờ qua ngày lễ, để dân chúng khỏi náo động.

Xức dầu thơm cho Chúa

6Chúa Giê-xu vào nhà Si-môn, một người cùi tại làng Bê-ta-ni. 7Chúa đang ngồi ăn, một thiếu phụ bước vào, mang theo bình ngọc thạch đựng dầu thơm rất đắt tiền. Chị đổ dầu trên đầu Chúa. 8Các môn đệ tức giận trách: “Phí của quá! 9Sao không đem bán bình dầu thơm lấy số tiền lớn cứu trợ người nghèo?”
10Biết dụng ý của họ, Chúa Giê-xu can thiệp: “Sao các con quở trách chị ấy? Chị đã làm một việc tốt đẹp cho ta. 11Các con còn nhiều cơ hội giúp đỡ người nghèo, nhưng không có ta luôn luôn. 12Chị đã xức dầu tẩm liệm thân ta trước ngày tống táng. 13Ta cho các con biết việc làm của chị hôm nay sẽ được nhắc nhở ca tụng khắp thế giới, tại những nơi Phúc âm được truyền bá.”

Bán Chúa lấy bạc

14Lúc ấy, một sứ đồ tên Giu-đa Ích-ca-ri-ốt đến tiếp xúc với các thầy trưởng tế. 15Giu-đa hỏi: “Nếu tôi bắt Thầy tôi nộp cho các ông, các ông thuởng bao nhiêu?” Họ đồng ý trả ba mươi lạng bạc, và cân ngay số bạc cho Giu-đa. 16Từ đó, Giu-đa tìm cơ hội nộp Chúa.

Chuẩn bị lễ Vượt qua

17Ngày đầu lễ Vuợt qua-trong ngày lễ này, người Do-thái chỉ ăn bánh không men-các môn đệ đến hỏi Chúa Giê-xu: “Thầy muốn ăn lễ Vượt qua tại đâu? Xin Thầy chỉ bảo để chúng con sửa-soạn.” 18Chúa đáp: “Các con vào thành tìm một người, rồi nói: ‘Thầy bảo: Giờ ta gần đến, ta và các môn đệ sẽ dự lễ Vượt qua tại nhà anh.’ ” 19Các môn đệ làm đúng theo lời Chúa Giê-xu và chuẩn bị lễ Vượt qua.

Người phản Chúa

20Đến tối, Chúa Giê-xu ngồi ăn với mười hai sứ đồ. 21Giữa bữa ăn, Chúa tiết lộ: “Ta bảo thật, một người trong các con sẽ phản ta!”
22Các môn đệ vô cùng buồn bực, lần lượt hỏi Chúa: “Thưa Thầy, có phải con không?”
23Chúa đáp: “Người nào nhúng bánh vào đĩa với ta là người phản ta. 24Ta phải hy sinh như lời Thánh kinh nói trước, nhưng khốn cho kẻ phản ta, thà nó chẳng sinh ra còn hơn!” 25Giu-đa cũng giả vờ hỏi: “Thưa Thầy, có phải con không?” Chúa đáp: “Con chứ còn ai nữa!”

Tiệc Thánh

26Khi đang ăn, Chúa Giê-xu lấy bánh, cảm tạ Thượng Đế rồi bẻ ra chia cho các môn đệ. Ngài dạy: “Đây là thân thể ta, các con hãy lấy ăn!” 27Chúa cũng rót nước nho, cảm tạ rồi đưa cho các môn đệ: “Các con hãy uống 28vì đây là máu ta, máu đổ ra cho nhiều người được tha tội, ấn chứng Giao ước mới giữa Thượng Đế và nhân loại. 29Ta cho Các con biết: Ta sẽ không uống nước nho này nữa cho đến ngày uống nước nho mới với các con trong Nước Cha ta.”

Người chối Chúa

30Hát thánh ca xong, Chúa Giê-xu và các môn đệ lên núi Ô-liu. 31Chúa thổ lộ: “Đêm nay, các con đều lìa bỏ ta! Vì Thánh kinh đã viết: ‘Ta sẽ đánh người chăn, và bầy chiên tan tác.’ 32Nhưng sau khi sống lại, ta sẽ qua xứ Ga-li-lê gặp các con.”
33Phê-rơ thưa: “Con sẽ chẳng bao giờ xa Thầy, dù mọi người bỏ chạy!”
34Chúa Giê-xu đáp: “Ta quả quyết: đêm nay trước khi gà gáy, con sẽ chối ta ba lần.”
35Phê-rơ thưa: “Con thà chết còn hơn chối Thầy!” Các môn đệ khác cũng đều quả quyết như thế.

Vườn Ghết-sê-ma-nê

36Chúa Giê-xu đưa các môn đệ vào vườn Ghết-sê-ma-nê, căn dặn: “Các con ngồi đây, đợi ta đi cầu nguyện đằng kia!” 37Chúa chỉ đem Phê-rơ, Gia-cơ và Giăng theo Ngài. Từ lúc đó, Ngài cảm thấy đau buồn sầu não vô cùng. 38Ngài bảo họ: “Linh hồn ta buồn rầu tột độ! Các con ở đây thức canh với ta!”
39Chúa đi một quãng, rồi quỳ gối sấp mặt xuống đất cầu nguyện: “Cha ơi, nếu có thể được, xin cho Con khỏi uống chén này, nhưng xin theo ý Cha, chứ không theo ý Con!”
40Khi quay lại, Chúa thấy ba môn đệ đang ngủ gục, liền gọi: “Phê-rơ! Con không thức với ta được một giờ sao? 41Phải tỉnh thức và cầu nguyện để khỏi sa vào vòng cám dỗ! Vì tâm linh thật muốn, nhưng thể xác yếu đuối.”
42Chúa đi cầu nguyện lần thứ nhì: “Thưa Cha, nếu chén này không thể dẹp bỏ được cho đến khi Con uống xong, xin ý Cha được thực hiện!”
43Lần này, Chúa quay lại thấy các môn đệ vẫn ngủ, mắt nhắm nghiền, 44nên Ngài đi cầu nguyện lần thứ ba, cũng xin như lần trước. 45Chúa trở lại, bảo các môn đệ: “Giờ này các con còn ngủ sao? Đã đến lúc ta bị phản nộp vào tay bọn gian ác. 46Đứng dậy, đi với ta! Này, kẻ phản ta đã tới!”

Người Do-thái bắt Chúa

47Chúa còn đang nói, Giu-đa, một sứ đồ xông tới. Theo sau, có một đoàn người cầm gựơm dao, gậy gộc, là tay sai của các thầy trưởng tế và các trưởng lão. 48Tên phản Chúa đã ra ám hiệu: “Tôi hôn người nào, các anh cứ bắt giữ ngay!” 49Giu-đa trân tráo xông thẳng đến chào Chúa: “Lạy Thầy!” rồi hôn Chúa.
50Chúa Giê-xu đáp: “Bạn ơi, cứ làm cho xong việc của bạn đi!” Bọn kia liền xông vào bắt giữ Chúa. 51Một môn đệ của Chúa rút gươm chém đầy tớ của thầy Tế lễ tối cao, đứt mất một vành tai. 52Tuy nhiên, Chúa Giê-xu bảo: “Con tra ngay gươm vào vỏ! Vi ai cầm gươm sẽ bị giết bằng gươm. 53Con chẳng biết ta có quyền xin Cha mười hai quân đoàn thiên sứ đến bảo vệ ta sao? 54Nhưng nếu thế thì lời Thánh kinh đã viết về các việc này làm sao ứng nghiệm được?”
55Chúa Giê-xu hỏi đoàn người bắt Ngài: “Tôi đâu phải trộm cướp mà các anh đem gươm dao, gậy gộc đến bắt? Hằng ngày tôi vẫn ngồi giảng dạy trong Đền thờ, sao các anh không bắt tôi? 56Nhưng mọi việc xảy ra đây đều làm ứng nghiệm lời các nhà tiên tri trong Thánh kinh.”
Khi ấy, tất cả các môn đệ đều bỏ chạy.

Chúa ra trước Hội đồng Quốc gia

57Bắt được Chúa rồi, người Do-thái liền giải Ngài đến dinh thầy Tế lễ tối cao Cai-phe. Các thầy dạy luật và các trưởng lão đã họp mặt đông đủ trong dinh. 58Phê-rơ theo sau Chúa xa xa, cho đến khi vào sân dinh thầy Tế lễ tối cao. Ông len lỏi ngồi chung với bọn tuần cảnh để theo dõi mọi diễn biến. 59Các thầy trưởng tế và cả Hội đồng Quốc gia tìm bằng chứng dổi để khép Chúa vào tội tử hình. 60Dù nhiều người đứng lên vu cáo đủ điều, nhưng họ vẫn chưa tìm thấy bằng chứng nào có đủ giá trị. Cuối cùng, hai người tiến lên tố cáo: 61“Người này dọa sẽ phá nát Đền thở Thượng Đế rồi xây cất lại trong ba ngày!”
62Thầy Tế lễ tối cao vùng đứng dậy, hỏi Chúa Giê-xu: “Sao, anh trả lời thế nào về lời tố cáo đó?” 63Chúa Giê-xu vẫn im lặng không đáp. Thầy Tế lễ tối cao tiếp: “Tôi buộc anh thề trước Thượng Đế hằng sống, và khai cho chúng tôi biết, anh có phải là Chúa Cứu Thế, Con Thượng Đế không?” 64Chúa Giê-xu đáp: “Phải! Tôi quả quyết: Trong tương lai, các ông sẽ thấy tôi ngồi bên phải ngai Thượng Đế và cỡi mây trời trở lại trần gian.”
65Thầy Tế lễ tối cao xé toạc chiếc áo lễ đang mặc, thét lên: “Phạm thượng! Chúng ta cần gì nhân chứng nữa! Quý ngài vừa nghe tận tai lời phạm thượng đó. 66Vậy quý ngài quyết định thế nào?” Các lãnh tụ Do-thái đáp: “Nó đáng bị tử hình!” 67Họ đua nhau khạc nhổ vào mặt Chúa, đánh đấm, tát tai Ngài, 68rồi nói: “Này, Chúa Cứu Thế, có giỏi thì đoán xem ai vừa đánh anh đó?”

Ba lần chối Chúa

69Phê-rơ vẫn ngồi ngoài sân. Một đầy tớ gái đến nhìn mặt Phê-rơ: “Anh cũng là đồ đệ của Giê-xu, người Ga-li-lê, chứ gì!” 70Nhưng Phê-rơ chối trước mặt mọi người: “Chị nói gì, tôi không hiểu!” 71Thấy ông đi ra cổng, một chị đầy tớ khác báo cho bọn gác cổng: “Anh này là đồ đệ của Giê-xu người Na-xa-rét!” 72Phê-rơ lại chối: “Tôi thề chẳng hề quen biết người đó!”
73Một lát sau, bọn người đứng chung quanh lại tố Phê-rơ: “Đúng rồi! Anh cũng thuộc bọn Giê-xu! Anh nói đặc giọng Ga-li-lê, còn chối cãi gì nữa!”
74Phê-rơ liền thề độc: “Tôi không hề quen biết người đó! Nếu tôi dối trá, xin trời tru đất diệt!” Lập tức có tiếng gà gáy.
75Phê-rơ sực nhớ lời Chúạ Giê-xu: “Trước khi gà gáy, con sẽ chối ta ba lần!” Ông bước ra ngoài khóc lóc đắng cay.