26

Sự đau đớn, chết và sống lại của Đức Chúa Jêsus

(Từ đoạn 26:1 đến đoạn 28:20)

Sự lập mưu của các thầy tế lễ

(Mac 14:1,2; Lu 22:1,2; Gi 11:45-53)

1 Vả, Đức Chúa Jêsus đã phán những lời ấy xong rồi, thì phán cùng môn đồ rằng: 2 Các ngươi biết rằng còn hai ngày nữa thì đến lễ Vượt qua, và Con người sẽ bị nộp để chịu đóng đinh trên cây thập tự.
3 Bấy giờ các thầy tế lễ cả và các trưởng lão trong dân nhóm lại trong tòa thầy cả thượng phẩm tên là Cai-phe; 4 và bàn với nhau dùng mưu chước gì đặng bắt Đức Chúa Jêsus mà giết. 5 Song họ nói rằng: Không nên làm trong ngày lễ, e trong dân chúng sanh ra điều xào xạc chăng.

Chúa chịu xức dầu tại Bê-tha-ni

(Mac 14:3-9; Gi 12:1-8)

6 Khi Đức Chúa Jêsus ở làng Bê-tha-ni, tại nhà Si-môn là người phung, 7 có một người đàn bà cầm cái chai bằng ngọc trắng đựng dầu thơm quí giá lắm, đến gần mà đổ trên đầu Ngài đương khi ngồi ăn. 8 Môn đồ thấy vậy, giận mà trách rằng: Sao phí của như vậy? 9 Dầu nầy có thể bán được nhiều tiền và lấy mà bố thí cho kẻ nghèo nàn. 10 Đức Chúa Jêsus biết điều đó, bèn phán cùng môn đồ rằng: Sao các ngươi làm khó cho người đàn bà đó? Người đã làm việc tốt cho ta; 11 vì các ngươi thường có kẻ nghèo ở cùng mình, song sẽ không có ta ở cùng luôn luôn. 12 Người đổ dầu thơm trên mình ta là để sửa soạn chôn xác ta đó. 13 Quả thật, ta nói cùng các ngươi, khắp cả thế gian, hễ nơi nào Tin lành nầy được giảng ra, thì cũng thuật lại việc người ấy đã làm để nhớ đến người.

Đứa phản Chúa

(Mac 14:10,11; Lu 22:3-6)

14 Bấy giờ có một người trong mười hai sứ đồ, tên là Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, đến tìm các thầy tế lễ cả, 15 mà nói rằng: Các thầy bằng lòng trả cho tôi bao nhiêu đặng tôi sẽ nộp người cho? Họ bèn trả cho nó ba chục bạc. 16 Từ lúc đó, nó tìm dịp tiện để nộp Đức Chúa Jêsus.

Sự lập lễ Tiệc thánh

(Mac 14:12-21; Lu 22:7-13,21-23; Gi 13:21-30)

17 Trong ngày thứ nhứt ăn bánh không men, môn đồ đến gần Đức Chúa Jêsus mà thưa rằng: Thầy muốn chúng tôi dọn cho thầy ăn lễ Vượt qua tại đâu? 18 Ngài đáp rằng: Hãy vào thành, đến nhà một người kia, mà nói rằng: Thầy nói: Giờ ta gần đến; ta và môn đồ ta sẽ giữ lễ Vượt qua trong nhà ngươi. 19 Môn đồ làm y như lời Đức Chúa Jêsus đã dạy mà dọn lễ Vượt qua.
20 Đến tối, Ngài ngồi ăn với mười hai sứ đồ. 21 Khi đương ăn, Ngài phán rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi rằng: Có một người trong các ngươi sẽ phản ta. 22 Các môn đồ lấy làm buồn bực lắm, và lần lượt hỏi Ngài rằng: Lạy Chúa, có phải tôi không? Ngài đáp rằng: 23 Kẻ nào để tay vào mâm với ta, ấy là kẻ sẽ phản ta. 24 Con người đi, y theo lời đã chép về Ngài; song khốn nạn thay cho kẻ phản Con người! Thà nó chẳng sanh ra thì hơn! 25 Giu-đa là kẻ phản Ngài cất tiếng hỏi rằng: Thưa thầy, có phải tôi chăng? Ngài phán rằng: Thật như ngươi đã nói.
26 Khi đương ăn, Đức Chúa Jêsus lấy bánh, tạ ơn rồi, bẻ ra đưa cho môn đồ mà rằng: Hãy lấy ăn đi, nầy là thân thể ta. 27 Ngài lại lấy chén, tạ ơn rồi, đưa cho môn đồ mà rằng: Hết thảy hãy uống đi; 28 vì nầy là huyết ta, huyết của sự giao ước đã đổ ra cho nhiều người được tha tội. 29 Ta phán cùng các ngươi, từ rày về sau, ta không uống trái nho nầy nữa, cho đến ngày mà ta sẽ uống trái nho mới cùng các ngươi ở trong nước của Cha ta.

Lời bảo trước cho Phi-e-rơ

(Mac 14:27-31; Lu 22:31-34; Gi 13:36-38)

30 Khi đã hát thơ thánh rồi, Đức Chúa Jêsus và môn đồ đi ra mà lên núi Ô-li-ve. 31 Ngài bèn phán rằng: Đêm nay các ngươi sẽ đều vấp phạm vì cớ ta, như có chép rằng: Ta sẽ đánh kẻ chăn chiên, thì chiên trong bầy sẽ bị tan lạc. 32 Song sau khi ta sống lại rồi, ta sẽ đi đến xứ Ga-li-lê trước các ngươi. 33 Phi-e-rơ cất tiếng thưa rằng: Dầu mọi người vấp phạm vì cớ thầy, song tôi chắc không bao giờ vấp phạm vậy. 34 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Quả thật, ta nói cùng ngươi, chính đêm nay, trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối ta ba lần. 35 Phi-e-rơ thưa rằng: Dầu tôi phải chết với thầy đi nữa, tôi chẳng chối thầy đâu. Hết thảy môn đồ đều nói y như vậy.

Vườn Ghết-sê-ma-nê. – Đức Chúa Jêsus bị bắt

(Mac 14:32-50; Lu 22:39-53 – Gi 18:3-12)

36 Rồi Đức Chúa Jêsus cùng môn đồ đi đến một chỗ kêu là Ghết-sê-ma-nê. Ngài phán rằng: Hãy ngồi đây đợi ta đi cầu nguyện đằng kia. 37 Đoạn, Ngài bèn đem Phi-e-rơ và hai người con của Xê-bê-đê đi với mình, tức thì Ngài buồn bực và sầu não lắm. 38 Ngài bèn phán: Linh hồn ta buồn bực cho đến chết; các ngươi hãy ở đây và tỉnh thức với ta. 39 Rồi Ngài bước tới một ít, sấp mặt xuống đất mà cầu nguyện rằng: Cha ơi! Nếu có thể được, xin cho chén nầy lìa khỏi Con! Song không theo ý muốn Con, mà theo ý muốn Cha. 40 Kế đó, Ngài trở lại với môn đồ, thấy đang ngủ, thì Ngài phán cùng Phi-e-rơ rằng: Thế thì các ngươi không tỉnh thức với ta trong một giờ được! 41 Hãy thức canh và cầu nguyện, kẻo các ngươi sa vào chước cám dỗ; tâm thần thì muốn lắm, mà xác thịt thì yếu đuối. 42 Ngài lại đi lần thứ hai, mà cầu nguyện rằng: Cha ơi! Nếu chén nầy không thể lìa khỏi Con được mà Con phải uống, thì xin ý Cha được nên. 43 Ngài trở lại nữa, thì thấy môn đồ còn ngủ; vì mắt họ đã đừ quá rồi. 44 Đoạn, Ngài bỏ họ lại mà đi cầu nguyện lần thứ ba, và lặp xin như lời trước. 45 Rồi Ngài đi đến với môn đồ, mà phán rằng: Bây giờ các ngươi ngủ và nghỉ ngơi ư! Nầy, giờ đã gần tới, Con người sẽ bị nộp trong tay kẻ có tội. 46 Hãy chờ dậy, đi hè, kìa kẻ phản ta đến kia.
47 Khi Ngài còn đương phán, xảy thấy Giu-đa là một người trong mười hai sứ đồ đến với một bọn đông người cầm gươm và gậy, mà các thầy tế lễ cả và các trưởng lão trong dân đã sai đến. 48 Đứa phản Ngài đã trao cho bọn đó dấu nầy: Người nào mà tôi sẽ hôn, ấy là người đó, hãy bắt lấy. 49 Tức thì Giu-đa đến gần Đức Chúa Jêsus, mà rằng: Chào thầy! Rồi hôn Ngài. 50 Nhưng Đức Chúa Jêsus phán cùng nó rằng: Bạn ơi! Vậy thì vì việc nầy mà ngươi đến đây sao? Rồi chúng nó đến gần tra tay bắt Đức Chúa Jêsus.
51 Và nầy, có một người trong những người ở với Đức Chúa Jêsus giơ tay rút gươm ra, đánh đầy tớ của thầy cả thượng phẩm, chém đứt một cái tai của người. 52 Đức Chúa Jêsus bèn phán rằng: Hãy nạp gươm vào vỏ; vì hễ ai cầm gươm thì sẽ bị chết vì gươm. 53 Ngươi tưởng ta không có thể xin Cha ta lập tức cho ta hơn mười hai đạo thiên sứ sao? 54 Nếu vậy, thế nào cho ứng nghiệm lời Kinh thánh đã chép rằng việc nầy tất phải xảy đến? 55 Lúc bấy giờ, Đức Chúa Jêsus phán cùng chúng rằng: Các ngươi đem gươm và gậy đến mà bắt ta, khác nào như ta là kẻ cướp. Ta thường ngày ngồi trong đền thờ và giảng dạy tại đó, mà các ngươi không bắt ta. 56 Nhưng mọi điều ấy phải xảy đến, hầu cho những lời các đấng tiên tri đã chép được ứng nghiệm. Khi ấy, hết thảy môn đồ bỏ Ngài mà trốn đi.

Đức Chúa Jêsus ở trước mặt Cai-phe. – Phi-e-rơ chối Chúa

(Mac 14:53-72; Lu 22:54-71; Gi 18:15-27)

57 Những kẻ đã bắt Đức Chúa Jêsus đem Ngài đến nhà thầy cả thượng phẩm Cai-phe, tại đó các thầy thông giáo và các trưởng lão đã nhóm lại. 58 Phi-e-rơ theo Ngài xa xa cho đến sân của thầy cả thượng phẩm, vào ngồi với các kẻ canh giữ đặng coi việc ấy ra làm sao.
59 Bấy giờ các thầy tế lễ cả và cả tòa công luận kiếm chứng dối về Ngài, cho được giết Ngài. 60 Dầu có nhiều người làm chứng dối có mặt tại đó, song tìm không được chứng nào cả. Sau hết, có hai người đến, 61 nói như vầy: Người nầy đã nói: Ta có thể phá đền thờ của Đức Chúa Trời, rồi dựng lại trong ba ngày. 62 Thầy cả thượng phẩm bèn đứng dậy mà nói với Ngài rằng: Những người nầy làm chứng mà kiện ngươi, ngươi không thưa lại gì sao? 63 Nhưng Đức Chúa Jêsus cứ làm thinh. Thầy cả thượng phẩm lại nói với Ngài rằng: Ta khiến ngươi chỉ Đức Chúa Trời hằng sống mà thề, hãy nói cho chúng ta, ngươi có phải là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời chăng? 64 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Thật như lời; vả lại, ta nói cùng các ngươi, về sau các ngươi sẽ thấy Con người ngồi bên hữu quyền phép Đức Chúa Trời, và ngự trên mây từ trời mà xuống. 65 Thầy cả thượng phẩm bèn xé áo mình mà nói rằng: Nó đã nói phạm thượng; chúng ta còn cần gì người làm chứng nữa sao? Các ngươi vừa nghe lời phạm thượng đó, thì nghĩ làm sao? 66 Chúng trả lời rằng: Nó đáng chết! 67 Họ bèn nhổ trên mặt Ngài, đấm Ngài, lại có kẻ vả Ngài, 68 mà nói rằng: Hỡi Đấng Christ, hãy nói tiên tri đi; cho chúng ta biết ai đánh ngươi.
69 Bấy giờ Phi-e-rơ vẫn ngồi ngoài sân. Có một người đầy tớ gái đến gần, mà nói cùng người rằng: Ngươi cũng là kẻ ở với Jêsus, người Ga-li-lê. 70 Song Phi-e-rơ chối trước mặt chúng mà rằng: Ta không hiểu ngươi nói chi. 71 Khi đi ra ngoài cửa, lại có một đầy tớ gái khác thấy người, bèn nói cùng kẻ ở đó rằng: Người nầy cũng ở với Jêsus, người Na-xa-rét. 72 Song Phi-e-rơ lại chối và thề rằng: Ta chẳng hề biết người ấy. 73 Một chặp nữa, những kẻ ở gần đó đến gần nói với Phi-e-rơ rằng: Chắc thật, ngươi cũng thuộc về đảng ấy, vì tiếng nói của ngươi khai ngươi ra. 74 Người bèn rủa mà thề rằng: Ta không biết người đó đâu! Tức thì gà gáy. 75 Phi-e-rơ nhớ lại lời Đức Chúa Jêsus đã phán rằng: Trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối ta ba lần. Đoạn, người đi ra và khóc lóc cách đắng cay.

26

杀害耶稣的阴谋

(可14.1-2;路22.1-2;约11.45-53)

1耶稣说完了这一切的话,就对门徒说: 2“你们知道,过两天是逾越节,人子将要被出卖,钉在十字架上。” 3那时,祭司长和百姓的长老聚集在那称为该亚法的大祭司的院里。 4大家商议要设计捉拿耶稣,把他杀掉。 5可是他们说:“不可在过节的日子,恐怕百姓生乱。”

在伯大尼受膏

(可14.3-9;约12.1-8)

6耶稣在伯大尼的麻风病人西门家里, 7有一个女人拿着一玉瓶极贵的香膏来,趁耶稣坐席的时候,浇在他的头上。 8门徒看见就很不高兴,说:“何必这样浪费呢! 9这香膏可以卖许多钱,周济穷人。” 10耶稣看出他们的意思,就说:“为什么难为这女人呢?她在我身上做的是一件美事。 11因为常有穷人和你们在一起,但是你们不常有我。 12她把这香膏浇在我身上是为我安葬作准备的。 13我实在告诉你们,普天之下,无论在什么地方传这福音,都要述说这女人所做的,来记念她。”

犹大出卖耶稣

(可14.10-11;路22.3-6)

14当时,十二使徒中有一个叫加略犹大的,去见祭司长, 15说:“我把他交给你们,你们愿意给我多少钱?”他们给了他三十块银钱。 16从那时候起,他就找机会要把耶稣交给他们。

与门徒同守逾越节

(可14.12-21;路22.7-14,21-23;约13.21-30)

17除酵节的第一天,门徒来问耶稣:“你要我们在哪里给你预备吃逾越节的宴席呢?” 18耶稣说:“你们进城去,到某人那里,对他说:‘老师说:我的时候快到了,我要和我的门徒在你家里守逾越节。’” 19门徒遵照耶稣所吩咐的去预备了逾越节的宴席。 20到了晚上,耶稣和十二使徒坐席。 21他们吃的时候,耶稣说:“我实在告诉你们,你们中间有一个人要出卖我。” 22他们就非常忧愁,一个一个地问他:“主,该不是我吧?” 23耶稣回答说:“同我蘸手在盘子里的,就是要出卖我的。 24人子要去了,正如经上所写有关他的;但出卖人子的人有祸了!那人没有出生倒好。” 25出卖耶稣的犹大回答他说:“拉比,该不是我吧?”耶稣说:“你自己说了。”

设立主的晚餐

(可14.22-26;路22.15-20;林前11.23-25)

26他们吃的时候,耶稣拿起饼来,祝福了,就擘开,递给门徒,说:“你们拿去,吃吧。这是我的身体。” 27他又拿起杯来,祝谢了,递给他们,说:“你们都喝这个, 28因为这是我立约的血,为许多人流出来,使罪得赦。 29但我告诉你们,从今以后,我不再喝这葡萄汁,直到我在我父的国里与你们同喝新的那日子。”
30他们唱了诗,就出来往橄榄山去。

预言彼得不认主

(可14.27-31;路22.31-34;约13.36-38)

31那时,耶稣对他们说:“今夜,你们为我的缘故都要跌倒。因为经上记着:
  ‘我要击打牧人,
  羊就分散了。’
32但我复活以后,要在你们之前往加利利去。” 33彼得回答他说:“即使众人为你的缘故跌倒,我也绝不跌倒。” 34耶稣说:“我实在告诉你,今夜鸡叫以前,你要三次不认我。” 35彼得说:“我就是必须和你同死,也绝不会不认你。”所有的门徒都是这样说。

在客西马尼祷告

(可14.32-42;路22.39-46)

36耶稣和门徒来到一个地方,名叫客西马尼。他对他们说:“你们坐在这里,我到那边去祷告。” 37于是他带着彼得西庇太的两个儿子同去。他忧愁起来,极其难过, 38就对他们说:“我心里非常忧伤,几乎要死;你们留在这里,和我一同警醒。” 39他就稍往前走,俯伏在地,祷告说:“我父啊,如果可能,求你使这杯离开我。然而,不是照我所愿的,而是照你所愿的。” 40他回到门徒那里,见他们睡着了,就对彼得说:“怎么样?你们不能同我警醒一小时吗? 41总要警醒祷告,免得陷入试探。你们心灵固然愿意,肉体却软弱了。” 42他第二次又去祷告说:“我父啊,这杯若不能离开我,必须我喝,就愿你的旨意成全。” 43他又来,见他们睡着了,因为他们的眼睛困倦。 44耶稣又离开他们,第三次去祷告,说的话跟先前一样。 45然后他来到门徒那里,对他们说:“现在你们仍在睡觉安歇吗?看哪,时候到了,人子被出卖在罪人手里了。 46起来,我们走吧!看哪,那出卖我的人快来了。”

耶稣被捕

(可14.43-50;路22.47-53;约18.3-12)

47耶稣还在说话的时候,十二使徒之一的犹大来了,还有一大群人带着刀棒,从祭司长和百姓的长老那里跟他同来。 48那出卖耶稣的给了他们一个暗号,说:“我亲谁,谁就是。你们把他抓住。” 49犹大立刻进前来对耶稣说:“拉比,你好!”就跟他亲吻。 50耶稣对他说:“朋友,你来要做的事,就做吧。”于是那些人上前,下手抓住耶稣。 51忽然,有一个和耶稣一起的人伸手拔出刀来,把大祭司的仆人砍了一刀,削掉了他一只耳朵。 52耶稣对他说:“收刀入鞘吧!凡动刀的,必死在刀下。 53你想我不能求我父,现在为我差遣比十二营还多的天使来吗? 54若是这样,经上所说事情必须如此发生的话怎么应验呢?” 55就在那时,耶稣对众人说:“你们带着刀棒出来抓我,如同拿强盗吗?我天天坐在圣殿里教导人,你们并没有抓我。 56但这整件事的发生,是要应验先知书上的话。”那时,门徒都离开他,逃走了。

耶稣在议会受审

(可14.53-65;路22.54-55,63-71;约18.13-14,19-24)

57抓耶稣的人把他带到大祭司该亚法那里去,文士和长老已经在那里聚集。 58彼得远远地跟着耶稣,直到大祭司的院子,进到里面,就和警卫同坐,要看结局怎样。 59祭司长和全议会寻找假见证控告耶稣,要处死他。 60虽然有好些人来作假见证,总找不到实据。最后有两个人前来, 61说:“这个人曾说:‘我能拆毁上帝的殿,三日内又建造起来。’” 62大祭司就站起来,对耶稣说:“这些人作证告你的事,你什么都不回答吗?” 63耶稣却不言语。大祭司对他说:“我指着永生上帝命令你起誓告诉我们,你是不是基督—上帝的儿子?” 64耶稣对他说:“你自己说了。然而,我告诉你们,
  此后你们要看见人子
  坐在权能者的右边,
  驾着天上的云来临。”
65大祭司就撕裂衣服,说:“他说了亵渎的话,我们何必再要证人呢?现在你们已经听见他这亵渎的话了。 66你们的意见如何?”他们回答:“他该处死。” 67他们就吐唾沫在他脸上,用拳头打他,也有打他耳光的, 68说:“基督啊,向我们说预言吧!打你的是谁?”

彼得三次不认主

(可14.66-72;路22.56-62;约18.15-18,25-27)

69彼得在外面院子里坐着,有一个使女前来,说:“你素来也是同那加利利人耶稣一起的。” 70彼得在众人面前却不承认,说:“我不知道你说的是什么!” 71他出去,到了门口,又有一个使女看见他,就对那里的人说:“这个人是同拿撒勒人耶稣一起的。” 72彼得又不承认,起誓说:“我不认得那个人。” 73过了不久,旁边站着的人进前来,对彼得说:“你的确是他们一伙的,你的口音把你显露出来了。” 74彼得就赌咒发誓说:“我不认得那个人。”立刻鸡就叫了。 75彼得想起耶稣所说的话:“鸡叫以前,你要三次不认我。”他就出去痛哭。