2

1 Ta là hoa tường vi của Sa-rôn, bông huệ của trũng.
2 Bạn tình ta ở giữa đám con gái
 Như bông huệ ở giữa gai gốc.

3 Lương nhân tôi ở giữa đám con trai
 Như cây bình bát ở giữa những cây rừng.
 Tôi vui lòng ngồi dưới bóng người;
 Trái người ngọt ngào cho ổ gà tôi.
4 Người đưa tôi vào phòng yến tiệc,
 Ngọn cờ người phất trên tôi ấy là ái tình.
5 Hãy lấy bánh nho nâng đỡ lòng tôi;
 Dùng trái bình bát bổ sức tôi lại;
 Vì tôi có bịnh bởi ái tình.
6 Tay tả người kê dưới đầu tôi,
 Còn tay hữu người ôm lấy tôi.
7 Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem, ta ép nài các ngươi
 Bởi những con hoàng dương hay là con nai đồng nội,
 Chớ kinh động, chớ làm tỉnh thức ái tình ta
 Cho đến khi nó muốn.

8 Ấy là tiếng của lương nhân tôi!
 Kìa, người đến, nhảy qua các núi,
 Vượt qua các gò.
9 Lương nhân tôi giống như con hoàng dương hay là con nai tơ.
 Kìa, người đứng sau tường chúng tôi,
 Xem ngang qua cửa sổ,
 Ngó ngang qua chấn song.

10 Lương nhân tôi nói chuyện với tôi rằng:
 Hỡi bạn tình ta, người đẹp của ta ơi, hãy chỗi dậy và đến.
11 Vì kìa, mùa đông đã qua,
 Mưa đã dứt hết rồi;
12 Bông hoa nở ra trên đất;
 Mùa hát xướng đã đến nơi,
 Và tiếng chim cu nghe trong xứ;
13 Cây vả đương chín trái xanh tươi của nó,
 Và nho trổ hoa nực mùi hương.
 Hỡi bạn tình ta, người đẹp của ta ơi, hãy chỗi dậy và đến!
14 Hỡi chim bồ câu ta trong hóc đá,
 Tại chốn đụt của nơi hê hẩm,
 Hãy tỏ cho ta xem mặt mũi mình,
 Cho ta nghe tiếng mình,
 Vì tiếng mình êm dịu,
 Mặt mũi mình có duyên. ---

15 Hãy bắt cho chúng tôi những con chồn,
 Những con chồn nhỏ phá hại vườn nho;
 Vì vườn nho chúng tôi đương trổ bông. ---
16 Lương nhân tôi thuộc về tôi, và tôi thuộc về người;
 Người chăn bầy mình giữa đám bông huệ,
17 Cho đến hừng đông lố ra,
 Và bóng tối tan đi. ---
 Hỡi lương nhân tôi, hãy trở về,
 Khá giống như con hoàng dương hay là con nai tơ
 Trên hòn núi Bê-thẹt.

2

  1我是沙崙的玫瑰花,
  是谷中的百合花。

〔他〕

  2我的佳偶在女子中,
  好像荊棘裏的百合花。

〔她〕

  3我的良人在男子中,
  如同蘋果樹在樹林裏。
  我歡歡喜喜坐在他的蔭下,
  嘗他果子的滋味,覺得甘甜。
  4他領我進入宴會廳,
  為我插上愛的旗幟。
  5請你們用葡萄餅增補我力,
  以蘋果暢快我的心,
  因我為愛而生病。
  6他的左手在我頭下,
  他的右手將我環抱。
  7耶路撒冷的女子啊,
  我指着羚羊或田野的母鹿囑咐你們,
  不要喚醒,不要挑動愛情,等它自發。

第二首

〔她〕

  8聽啊!我良人的聲音,
  看哪!他穿山越嶺而來。
  9我的良人像羚羊,像小鹿。
  看哪,他站在我們的牆壁邊,
  從窗戶往裏觀看,
  從窗格子往裏窺探。
  10我的良人對我說:

〔他〕

  「我的佳偶,起來!
  我的美人,與我同去!
  11看哪,因為冬天已逝,
  雨水止住,已經過去了。
  12地上百花開放,
  歌唱的時候到了,
  斑鳩的聲音在我們境內也聽見了。
  13無花果樹的果子漸漸成熟,
  葡萄樹開花,散發香氣。
  我的佳偶,起來!
  我的美人,與我同去!
  14我的鴿子啊,你在磐石穴中,
  在陡巖的隱密處。
  求你容我得見你的面貌,
  求你容我得聽你的聲音;
  因你的聲音悅耳,
  你的容貌秀美。
  15請為我們擒拿狐狸,
  就是毀壞葡萄園的小狐狸,
  我們的葡萄正在開花。」

〔她〕

  16我的良人屬我,我也屬他,
  他在百合花中放牧。
  17我的良人哪,
  等到天起涼風、
  日影飛去的時候,
  願你歸回,像羚羊,
  像小鹿,在崎嶇的山上。