2
1 Ta là hoa tường vi của Sa-rôn, bông huệ của trũng.
2 Bạn tình ta ở giữa đám con gái
Như bông huệ ở giữa gai gốc.
3 Lương nhân tôi ở giữa đám con trai
Như cây bình bát ở giữa những cây rừng.
Tôi vui lòng ngồi dưới bóng người;
Trái người ngọt ngào cho ổ gà tôi.
4 Người đưa tôi vào phòng yến tiệc,
Ngọn cờ người phất trên tôi ấy là ái tình.
5 Hãy lấy bánh nho nâng đỡ lòng tôi;
Dùng trái bình bát bổ sức tôi lại;
Vì tôi có bịnh bởi ái tình.
6 Tay tả người kê dưới đầu tôi,
Còn tay hữu người ôm lấy tôi.
7 Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem, ta ép nài các ngươi
Bởi những con hoàng dương hay là con nai đồng nội,
Chớ kinh động, chớ làm tỉnh thức ái tình ta
Cho đến khi nó muốn.
8 Ấy là tiếng của lương nhân tôi!
Kìa, người đến, nhảy qua các núi,
Vượt qua các gò.
9 Lương nhân tôi giống như con hoàng dương hay là con nai tơ.
Kìa, người đứng sau tường chúng tôi,
Xem ngang qua cửa sổ,
Ngó ngang qua chấn song.
10 Lương nhân tôi nói chuyện với tôi rằng:
Hỡi bạn tình ta, người đẹp của ta ơi, hãy chỗi dậy và đến.
11 Vì kìa, mùa đông đã qua,
Mưa đã dứt hết rồi;
12 Bông hoa nở ra trên đất;
Mùa hát xướng đã đến nơi,
Và tiếng chim cu nghe trong xứ;
13 Cây vả đương chín trái xanh tươi của nó,
Và nho trổ hoa nực mùi hương.
Hỡi bạn tình ta, người đẹp của ta ơi, hãy chỗi dậy và đến!
14 Hỡi chim bồ câu ta trong hóc đá,
Tại chốn đụt của nơi hê hẩm,
Hãy tỏ cho ta xem mặt mũi mình,
Cho ta nghe tiếng mình,
Vì tiếng mình êm dịu,
Mặt mũi mình có duyên. ---
15 Hãy bắt cho chúng tôi những con chồn,
Những con chồn nhỏ phá hại vườn nho;
Vì vườn nho chúng tôi đương trổ bông. ---
16 Lương nhân tôi thuộc về tôi, và tôi thuộc về người;
Người chăn bầy mình giữa đám bông huệ,
17 Cho đến hừng đông lố ra,
Và bóng tối tan đi. ---
Hỡi lương nhân tôi, hãy trở về,
Khá giống như con hoàng dương hay là con nai tơ
Trên hòn núi Bê-thẹt.
1Kâo jing mnga rôs tlung Sarôn,
sa mnga lili hlăm tlung.
2Msĕ si mnga lili ti krah adhan êruê,
msĕ snăn mơh pô kâo khăp ti krah phung mniê êra.
3Msĕ si sa ƀĕ ana boh pom ti krah kmrơ̆ng,
msĕ snăn mơh pô kâo khăp ti krah phung êkei hlăk ai.
Hŏng klei mơak snăk kâo dôk gŭ ti êyui ñu,
leh anăn boh ñu jing mmih tơdah kâo ƀơ̆ng.
4Ñu atăt kâo kơ sang mâo klei huă mnăm prŏng,
leh anăn ñu yơr čhiăm gru klei khăp ti dlông kâo.
5Lŏ bi mơai kâo bĕ hŏng boh kriăk ƀâo,
bi ktang kâo hŏng boh pom;
kyuadah kâo hwăt leh kyua klei kâo khăp đei.
6Ơ čiăng kơ kngan điâo ñu jing dŏ boh kŏ kâo đal,
leh anăn brei kngan hnuă ñu kmiêk kâo!
7Ơ phung anak mniê ƀuôn Yêrusalem, kâo mtă kơ diih,
hŏng anăn ktŏng leh anăn hlô rang ana hlăm dliê,
đăm mčhur amâodah bi êrâo klei khăp ôh êlâo djŏ mmông.
8Hmư̆ bĕ asăp pô kâo khăp!
Nĕ anei, ñu hriê,
êjai kdăt ti dlông čư̆,
leh anăn kdưt ti dlông kbuôn.
9Pô kâo khăp jing msĕ si sa drei ktŏng,
amâodah sa drei hlô rang knô êdam.
Nĕ anei, ñu dôk dơ̆ng ti tluôn mtih sang hmei,
ñu iêp ti ƀăng bhă điêt leh anăn dlăng ti mrang ƀăng bhă.
10Pô kâo khăp blŭ leh anăn lač kơ kâo:
“Kgŭ bĕ, Ơ pô kâo khăp, pô siam kâo,
leh anăn nao bĕ drei,
11kyuadah nĕ anei, yan puih êgao leh,
leh anăn adiê hjan không leh.
12Mnga blang ti lăn ala,
truh leh mmông mmuñ,
leh anăn arăng hmư̆ leh asăp ktrâo kŭt ku hlăm lăn čar drei.
13Ana boh hra mboh,
leh anăn ana boh kriăk ƀâo bi mnga,
leh anăn arăng ƀâo mnâo jăk diñu.
Kgŭ bĕ, Ơ pô kâo khăp, pô siam kâo,
leh anăn nao bĕ drei.”
14Ơ mgăm kâo, hlăm anôk ƀăng kđang boh tâo,
leh anăn ti ping čư̆ dơ̆ng,
brei kâo ƀuh ƀô̆ mta ih,
brei kâo hmư̆ asăp ih,
kyuadah asăp ih blŭ jing mơak mơưr,
leh anăn ƀô̆ mta ih siam sĭn.
15Mă hĕ phung mja,
phung êđai mja dôk bi rai đang boh kriăk ƀâo,
kyuadah ana boh kriăk ƀâo drei dôk bi mnga.
16Pô kâo khăp jing dŏ kâo, leh anăn kâo jing dŏ ñu,
ñu atăt phung biăp ñu ti krah mnga lili.
17Tơl mmông aguah ưm bi êdah leh anăn êyui đuĕ jih,
Ơ pô kâo khăp, lŏ hriê bĕ, msĕ si sa drei ktŏng,
msĕ si sa drei hlô rang knô êdam ti dlông čư̆.