2

1 Ta là hoa tường vi của Sa-rôn, bông huệ của trũng.
2 Bạn tình ta ở giữa đám con gái
 Như bông huệ ở giữa gai gốc.

3 Lương nhân tôi ở giữa đám con trai
 Như cây bình bát ở giữa những cây rừng.
 Tôi vui lòng ngồi dưới bóng người;
 Trái người ngọt ngào cho ổ gà tôi.
4 Người đưa tôi vào phòng yến tiệc,
 Ngọn cờ người phất trên tôi ấy là ái tình.
5 Hãy lấy bánh nho nâng đỡ lòng tôi;
 Dùng trái bình bát bổ sức tôi lại;
 Vì tôi có bịnh bởi ái tình.
6 Tay tả người kê dưới đầu tôi,
 Còn tay hữu người ôm lấy tôi.
7 Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem, ta ép nài các ngươi
 Bởi những con hoàng dương hay là con nai đồng nội,
 Chớ kinh động, chớ làm tỉnh thức ái tình ta
 Cho đến khi nó muốn.

8 Ấy là tiếng của lương nhân tôi!
 Kìa, người đến, nhảy qua các núi,
 Vượt qua các gò.
9 Lương nhân tôi giống như con hoàng dương hay là con nai tơ.
 Kìa, người đứng sau tường chúng tôi,
 Xem ngang qua cửa sổ,
 Ngó ngang qua chấn song.

10 Lương nhân tôi nói chuyện với tôi rằng:
 Hỡi bạn tình ta, người đẹp của ta ơi, hãy chỗi dậy và đến.
11 Vì kìa, mùa đông đã qua,
 Mưa đã dứt hết rồi;
12 Bông hoa nở ra trên đất;
 Mùa hát xướng đã đến nơi,
 Và tiếng chim cu nghe trong xứ;
13 Cây vả đương chín trái xanh tươi của nó,
 Và nho trổ hoa nực mùi hương.
 Hỡi bạn tình ta, người đẹp của ta ơi, hãy chỗi dậy và đến!
14 Hỡi chim bồ câu ta trong hóc đá,
 Tại chốn đụt của nơi hê hẩm,
 Hãy tỏ cho ta xem mặt mũi mình,
 Cho ta nghe tiếng mình,
 Vì tiếng mình êm dịu,
 Mặt mũi mình có duyên. ---

15 Hãy bắt cho chúng tôi những con chồn,
 Những con chồn nhỏ phá hại vườn nho;
 Vì vườn nho chúng tôi đương trổ bông. ---
16 Lương nhân tôi thuộc về tôi, và tôi thuộc về người;
 Người chăn bầy mình giữa đám bông huệ,
17 Cho đến hừng đông lố ra,
 Và bóng tối tan đi. ---
 Hỡi lương nhân tôi, hãy trở về,
 Khá giống như con hoàng dương hay là con nai tơ
 Trên hòn núi Bê-thẹt.

2

(Thiếu nữ)

1Em là hồng trũng Sa-rôn
Là hoa huệ trắng tươi non ngoài đồng

(Thanh niên)

2Khóm huệ nở giữa xương rồng
Em là hoa hậu trong rừng mỹ nhơn!

(Thiếu nữ)

3Anh là cây táo thơm ngon
Xanh tươi, sai trái giữa vòng ngự viên
Em ngồi núp bóng 'cây duyên'
Ngắm vườn, ăn trái ngọt miền đế kinh.
4Đôi ta yến tiệc linh đình
Ngọn cờ phất phới mối tình ươm tơ
5Cho em tận hưởng ước mơ
Ăn táo chín mọng, nếm nho ngọt ngào.
Mang thân phận kẻ yêu đào
Tim em đã vướng mắc vào tình yêu ...

(Thanh niên)

6Tóc thề anh khẽ nâng niu
Ôm thân ngà ngọc yêu kiều kiên trinh.

(Thiếu nữ)

7Các chị là gái đế kinh!
Em xin các chị lượng tình nương tay,
Xin đừng kinh động mảy may,
Để chàng thanh tịnh mà say giấc dài.
8Này, em nghe tiếng chân ai
Nhảy qua khe núi, vượt vài đồi xanh
9Người yêu em chạy thật nhanh
Sơn dương thoăn thoắt về thành đêm khuya...
10Anh yêu đã đến kia kìa!
Đứng sau bức vách, nhìn tia nắng hồng
Rọi vào cửa sổ chấn song
Gọi em: "Vùng dậy, mình cùng đi xa!
Em yêu, người đẹp của ta!
11Mưa đông vừa dứt, mùa hoa đã về
12Cây nứt lộc, lá sum sê
Oanh ca, phượng múa bên lề rừng mai
13Em ơi, xuân đã lên ngai
Hoa nho thơm phức ca bài yêu đương
Em yêu, ta hãy lên đường!...

(Chờ đợi rồi ngạc nhiên)

14Sao em như hoàng yến nương trong
chuồng?
Rụt rè, e ấp, thẹn thuồng.
Cho anh nghe rõ tiếng chuông khánh vàng
Ngắm nhìn sắc đẹp khuôn trăng

(Lắng nghe)

Giọng em như giọng oanh vàng líu lo
Dung nhan, ôi đẹp không ngờ!"

(Thiếu nữ lo sợ)

15Ô kìa! chồn cáo lẻn vô rình mò!
Chúng mưu phá hoại vườn nho
Bắt ngay, kẻo chúng giở trò bẻ hoa!

(Cương quyết và thách thức)

Còn ai chia rẽ đôi ta?
Tình yêu son sắt giữa ta với người.
Dù cho đi trọn cuộc đời
Dù cho vật đổi sao dời không phai.
16Người yêu em mắc chăn bầy
Giữa miền đồng nội phủ đầy huệ thơm
17Mãi cho đến lúc chiều hôm
Trời cao lồng lộng, gió nồm hiu hiu.
Về ngay, em đợi, anh yêu!
Lội qua sông lớn, vượt nhiều đồi cao
Quay về tổ ấm trăng sao!
Để ai mong đợi, dạt dào yêu đương!