2

1 Ta là hoa tường vi của Sa-rôn, bông huệ của trũng.
2 Bạn tình ta ở giữa đám con gái
 Như bông huệ ở giữa gai gốc.

3 Lương nhân tôi ở giữa đám con trai
 Như cây bình bát ở giữa những cây rừng.
 Tôi vui lòng ngồi dưới bóng người;
 Trái người ngọt ngào cho ổ gà tôi.
4 Người đưa tôi vào phòng yến tiệc,
 Ngọn cờ người phất trên tôi ấy là ái tình.
5 Hãy lấy bánh nho nâng đỡ lòng tôi;
 Dùng trái bình bát bổ sức tôi lại;
 Vì tôi có bịnh bởi ái tình.
6 Tay tả người kê dưới đầu tôi,
 Còn tay hữu người ôm lấy tôi.
7 Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem, ta ép nài các ngươi
 Bởi những con hoàng dương hay là con nai đồng nội,
 Chớ kinh động, chớ làm tỉnh thức ái tình ta
 Cho đến khi nó muốn.

8 Ấy là tiếng của lương nhân tôi!
 Kìa, người đến, nhảy qua các núi,
 Vượt qua các gò.
9 Lương nhân tôi giống như con hoàng dương hay là con nai tơ.
 Kìa, người đứng sau tường chúng tôi,
 Xem ngang qua cửa sổ,
 Ngó ngang qua chấn song.

10 Lương nhân tôi nói chuyện với tôi rằng:
 Hỡi bạn tình ta, người đẹp của ta ơi, hãy chỗi dậy và đến.
11 Vì kìa, mùa đông đã qua,
 Mưa đã dứt hết rồi;
12 Bông hoa nở ra trên đất;
 Mùa hát xướng đã đến nơi,
 Và tiếng chim cu nghe trong xứ;
13 Cây vả đương chín trái xanh tươi của nó,
 Và nho trổ hoa nực mùi hương.
 Hỡi bạn tình ta, người đẹp của ta ơi, hãy chỗi dậy và đến!
14 Hỡi chim bồ câu ta trong hóc đá,
 Tại chốn đụt của nơi hê hẩm,
 Hãy tỏ cho ta xem mặt mũi mình,
 Cho ta nghe tiếng mình,
 Vì tiếng mình êm dịu,
 Mặt mũi mình có duyên. ---

15 Hãy bắt cho chúng tôi những con chồn,
 Những con chồn nhỏ phá hại vườn nho;
 Vì vườn nho chúng tôi đương trổ bông. ---
16 Lương nhân tôi thuộc về tôi, và tôi thuộc về người;
 Người chăn bầy mình giữa đám bông huệ,
17 Cho đến hừng đông lố ra,
 Và bóng tối tan đi. ---
 Hỡi lương nhân tôi, hãy trở về,
 Khá giống như con hoàng dương hay là con nai tơ
 Trên hòn núi Bê-thẹt.

2

  1Em là hoa thủy tiên trong cánh đồng Sa-rôn,
   Là hoa sen nơi những thung lũng sâu.

Người nam

  2Em yêu dấu của anh giữa vòng các thiếu nữ
   Khác nào hoa sen giữa đám gai góc.

Người nữ

  3Người yêu của em giữa các thanh niên
   Khác nào cây táo giữa đám cây rừng.
  Em thích ngồi dưới bóng mát của chàng,
   Và trái của chàng ngọt lịm nơi miệng em.
  4Chàng đưa tôi vào phòng yến tiệc,
   Và phủ lên tôi lá cờ tình yêu.
  5Xin dùng bánh nho khô thêm sức cho tôi,
   Xin dùng trái táo tẩm bổ tôi,
   Vì tôi mắc bệnh ái tình.
  6Tay trái người luồn dưới đầu tôi,
   Tay phải người ôm sát tôi.
  7Hỡi các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, tôi nài xin các cô,
   Nhân danh đàn linh dương và nai cái đồng hoang,
  Xin chớ khuấy động, chớ đánh thức tình yêu,
   Cho đến khi tình yêu được thỏa nguyện.

Người Nữ Hồi Tưởng Lại Cuộc Viếng Thăm Của Người Yêu

Người Nữ

  8Nghe nầy: Người yêu tôi!
   Kìa, chàng đang đến,
  Nhảy qua các núi,
   Phóng qua các đồi!
  9Người yêu tôi khác nào linh dương, hoặc nai tơ.
   Kìa, chàng dừng lại sau vách nhà chúng tôi,
  Nhìn chăm qua cửa sổ,
   Ngó ngang qua mắt cáo.
  10Người yêu tôi mời gọi tôi:

Người nam

   Em yêu dấu của anh, người đẹp của anh,
   Hãy chổi dậy và đến!
  11Xem kìa, mùa đông đã qua,
   Mưa đã dứt hạt, đi khỏi rồi.
  12Hoa nở rộ khắp đất,
   Mùa ca hát đã đến,
  Tiếng chim gáy hót
   Vang khắp quê mình.
  13Vả trên cây đổi mầu sắp chín,
   Nho trổ nụ hương thơm ngào ngạt.
  Em yêu dấu của anh, người đẹp của anh.
   Hãy chổi dậy và đến!
  14Bồ câu của anh nơi hốc đá,
   Nơi sâu kín của vách đá,
  Cho anh ngắm nhìn mặt em,
   Cho anh nghe tiếng em,
  Vì tiếng em dịu dàng,
   Và mặt em xinh đẹp.

Người nữ

  15Hãy bắt giúp chúng tôi những con chồn,
   Những con chồn nhỏ
  Phá hại vườn nho,
   Vì vườn nho chúng tôi đang trổ hoa.
  16Người yêu tôi thuộc về tôi, và tôi thuộc về chàng.
   Chàng vui thỏa giữa khóm hoa sen.
  17Khi gió chiều hiu hiu thổi,
   Và bóng chiều trải dài trốn chạy,
  Anh yêu dấu của em, xin anh trở về,
   Giống như linh dương
  Hoặc nai tơ
   Trên dẫy núi Xẻ Đôi.