5
1 Hỡi em gái ta, tân phụ ta ơi, ta đã vào trong vườn ta rồi!
Ta có hái một dược và hương liệu ta,
Ăn tàng mật ong với mật ong ta,
Uống rượu với sữa ta.
Hỡi các bạn, hãy ăn; hỡi các ái hữu, khá uống cho nhiều!
2 Tôi ngủ nhưng lòng tôi tỉnh thức.
Ấy là tiếng của lương nhân tôi gõ cửa, mà rằng:
Hỡi em gái ta, bạn tình ta, chim bồ câu ta, kẻ toàn hảo của ta ơi, hãy mở cửa cho ta!
Vì đầu ta đầy sương móc,
Lọn tóc ta thấm giọt ban đêm. ---
3 Tôi đã cởi áo ngoài rồi, làm sao mặc nó lại? ---
Tôi đã rửa chân rồi, lẽ nào làm lấm lại? ---
4 Lương nhân tôi thò tay vào lỗ cửa,
Lòng dạ tôi cảm động vì cớ người.
5 Tôi bèn chỗi dậy đặng mở cửa cho lương nhân tôi;
Tay tôi nhỏ giọt một dược,
Và ngón tay tôi chảy một dược ròng trên nạm chốt cửa.
6 Tôi mở cửa cho lương nhân tôi,
Nhưng người đã lánh đi khỏi rồi.
Đương khi người nói lòng tôi mất vía.
Tôi tìm kiếm người, nhưng không gặp;
Tôi gọi người, song người chẳng đáp.
7 Kẻ canh tuần quanh thành gặp tôi,
Đánh tôi, và làm tôi bị thương;
Các kẻ canh giữ vách thành cất lấy lúp khỏi tôi.
8 Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem, ta ép nài các ngươi,
Nếu gặp lương nhân ta, khá nói với người rằng
Ta có bịnh vì ái tình.
9 Hỡi người xinh đẹp hơn hết trong các người nữ, lương nhân của chị có gì hơn lương nhân khác?
Lương nhân của chị có gì hơn lương nhân khác?
Mà chị ép nài chúng tôi dường ấy?
10 Lương nhân tôi trắng và đỏ,
Đệ nhứt trong muôn người.
11 Đầu người bằng vàng thật ròng;
Lọn tóc người quăn, và đen như quạ.
12 Mắt người như chim bồ câu gần suối nước,
Tắm sạch trong sữa, được nhận khảm kỹ càng.
13 Gò má người như vuông đất hương hoa,
Tợ khóm cỏ thơm ngát;
Môi người tỉ như hoa huệ ướm chảy một dược ròng.
14 Tay người như ống tròn vàng có nhận huỳnh ngọc:
Thân mình người khác nào ngà bóng láng cẩn ngọc xanh.
15 Hai chân người giống trụ cẩm thạch trắng,
Để trên táng vàng ròng;
Tướng mạo người tợ như núi Li-ban, xinh tốt như cây hương nam,
16 Miệng người rất êm dịu;
Thật, toàn thể cách người đáng yêu đương.
Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem, lương nhân tôi như vậy,
Bạn tình tôi dường ấy!
5
〔他〕
1我的妹子,我的新娘,
我進入我的園中,
採了我的沒藥和香料,
吃了我的蜂房和蜂蜜,
喝了我的酒和奶。
〔她們〕
我的朋友,請吃!
我親愛的,請喝,多多地喝!
第四首
〔她〕
2我身躺臥,我心卻醒。
這是我良人的聲音;
他敲門:
〔他〕
「我的妹子,我的佳偶,
我的鴿子,我完美的人兒,
請你為我開門;
因我的頭沾滿露水,
我的髮被夜露滴濕。」
〔她〕
3我脫了衣裳,怎能再穿上呢?
我洗了腳,怎可再弄髒呢?
4我的良人從門縫裏伸進他的手,
我便因他動了心。
5我起來,要為我的良人開門。
我的兩手滴下沒藥,
我的指頭有沒藥汁滴在門閂上。
6我為我的良人開了門,
我的良人卻已轉身走了。
他說話的時候,我魂不守舍。
我尋找他,竟尋不着,
我呼叫他,他卻不回答。
7城中巡邏的守衛遇見我,
打了我,傷了我,
看守城牆的人奪去我的披肩。
8耶路撒冷的女子啊,我囑咐你們:
若遇見我的良人,
要告訴他,我為愛而生病。
〔她們〕
9你這女子中最美麗的,
你的良人有甚麼勝過別的良人呢?
你的良人有甚麼勝過別的良人,
使你這樣囑咐我們?
〔她〕
10我的良人紅潤發亮,
超乎萬人之上。
11他的頭像千足的純金,
他的髮綹卷曲,黑如烏鴉。
12他的眼如溪水旁的鴿子,
沐浴在奶中,安得合式⚓。
13他的兩頰如香花園,
如香草臺⚓;
他的嘴唇像百合花,
滴下沒藥汁。
14他的雙手宛如金條,
鑲嵌水蒼玉;
他的身體如同雕刻的象牙,
周圍鑲嵌藍寶石。
15他的腿好比白玉石柱,
安在精金座上;
他的容貌如黎巴嫩,
佳美如香柏樹。
16他的口甘甜,
他全然可愛。
耶路撒冷的女子啊,
這是我的良人,
這是我的朋友。