1 Đức Giê-hô-va hiện ra cùng Áp-ra-ham nơi lùm cây dẻ bộp của Mam-rê, đương khi ngồi nơi cửa trại lúc trời nắng ban ngày. 2 Áp-ra-ham nhướng mắt lên, thấy ba người đứng trước mặt. Vừa khi thấy, bèn bắt từ cửa trại chạy đến trước mặt ba người đó, sấp mình xuống đất,⚓3 và thưa rằng: Lạy Chúa, nếu tôi được ơn trước mặt Chúa, xin hãy ghé lại nhà kẻ tôi tớ Chúa, đừng bỏ đi luôn. 4 Xin các đấng hãy cho phép người ta lấy chút nước rửa chân các đấng, và xin hãy nằm nghỉ mát dưới cội cây nầy. 5 Tôi sẽ đi đem một miếng bánh cho các đấng ăn vững lòng, rồi sẽ dời gót lên đường; vì cớ ấy, nên mới quá bộ lại nhà kẻ tôi tớ các đấng vậy. Các đấng phán rằng: Hãy cứ việc làm như ngươi đã nói. 6 Đoạn, Áp-ra-ham lật đật vào trại đến cùng Sa-ra mà rằng: Hãy mau mau lấy ba đấu bột lọc nhồi đi, rồi làm bánh nhỏ. 7 Áp-ra-ham bèn chạy lại bầy, bắt một con bò con ngon, giao cho đầy tớ mau mau nấu dọn; 8 rồi lấy mỡ sữa và sữa cùng con bò con đã nấu xong, dọn ngay trước mặt các đấng; còn người thì đứng hầu trước mặt, dưới cội cây. Vậy các đấng đó bèn ăn.
Đức Chúa Trời báo tin Y-sác sanh ra
9 Các đấng hỏi Áp-ra-ham rằng: Sa-ra, vợ ngươi, ở đâu? Đáp rằng: Kìa, nàng ở trong trại kia. 10 Một đấng nói rằng: Trong độ một năm nữa, ta sẽ trở lại đây với ngươi không sai, và chừng đó, Sa-ra, vợ ngươi, sẽ có một con trai. Sa-ra ở nơi cửa trại sau lưng đấng đó, nghe các lời nầy.⚓ 11 Vả, Áp-ra-ham cùng Sa-ra đã già, tuổi tác đã cao; Sa-ra không còn chi nữa như thế thường người đàn bà. 12 Sa-ra cười thầm mà rằng: Già như tôi thế nầy, dễ còn được điều vui đó sao? Còn chúa tôi cũng đã già rồi!⚓13 Đức Giê-hô-va phán hỏi Áp-ra-ham rằng: Cớ sao Sa-ra cười như vậy mà rằng: Có quả thật rằng tôi già đến thế nầy lại còn sanh sản chăng? 14 Há có điều chi Đức Giê-hô-va làm không được chăng? Đến kỳ đã định, trong một năm nữa, ta sẽ trở lại cùng ngươi, và Sa-ra sẽ có một con trai.⚓15 Vì Sa-ra sợ, nên chối mà thưa rằng: Tôi có cười đâu! Nhưng Ngài phán rằng: Thật ngươi có cười đó!
Áp-ra-ham cầu thế cho dân thành Sô-đôm
16 Các đấng đều đứng dậy mà đi, ngó về phía Sô-đôm. Áp-ra-ham cũng theo để tiễn bước các đấng. 17 Đức Giê-hô-va phán rằng: Lẽ nào ta giấu Áp-ra-ham điều chi ta sẽ làm sao? 18 Vì Áp-ra-ham chắc sẽ được trở nên một dân lớn và cường thạnh; các dân tộc trên thế gian đều sẽ nhờ người mà được phước. 19 Ta đã chọn người đặng người khiến dạy các con cùng nội nhà người giữ theo đạo Đức Giê-hô-va, làm các điều công bình và ngay thẳng; thế thì, Đức Giê-hô-va sẽ làm cho ứng nghiệm lời Ngài đã hứa cùng Áp-ra-ham. 20 Đức Giê-hô-va phán rằng: Tiếng kêu oan về Sô-đôm và Gô-mô-rơ thật là quá, tội lỗi các thành đó thật là trọng. 21 Ta muốn ngự xuống, để xem xét chúng nó ăn ở có thật như tiếng đã kêu thấu đến ta chăng; nếu chẳng thật, thì ta sẽ biết. 22 Vậy, các đấng bèn từ đó đi qua hướng Sô-đôm; nhưng Áp-ra-ham hãy còn đứng chầu trước mặt Đức Giê-hô-va. 23 Áp-ra-ham lại gần và thưa rằng: Chúa sẽ diệt người công bình luôn với người độc ác sao? 24 Ngộ trong thành có năm mươi người công bình, Chúa cũng sẽ diệt họ hết sao? Há chẳng tha thứ cho thành đó vì cớ năm mươi người công bình ở trong sao? 25 Không lẽ nào Chúa làm điều như vậy, diệt người công bình luôn với kẻ độc ác; đến đỗi kể người công bình cũng như người độc ác. Không, Chúa chẳng làm điều như vậy bao giờ! Đấng đoán xét toàn thế gian, há lại không làm sự công bình sao? 26 Đức Giê-hô-va phán rằng: Nếu ta tìm được trong Sô-đôm năm mươi người công bình, vì tình thương bấy nhiêu người đó ta sẽ tha hết cả thành. 27 Áp-ra-ham lại thưa rằng: Mặc dầu tôi đây vốn là tro bụi, song tôi cũng dám cả gan thưa lại cùng Chúa. 28 Hoặc trong năm mươi người công bình rủi thiếu hết năm; vì cớ năm người thiếu Chúa sẽ diệt hết cả thành chăng? Ngài trả lời rằng: Nếu ta tìm được có bốn mươi lăm người, ta chẳng diệt thành đâu. 29 Áp-ra-ham cứ thưa rằng: Ngộ trong thành chỉ có bốn mươi người công bình, thì sẽ ra sao? Ngài phán rằng: Ta sẽ chẳng diệt đâu, vì tình thương bốn mươi người nầy. 30 Áp-ra-ham tiếp: Tôi xin Chúa đừng giận, thì tôi sẽ thưa: Ngộ trong đó chỉ có ba mươi người, thì sẽ ra sao? Ngài phán: Nếu ta tìm trong đó có ba mươi người, thì ta chẳng diệt đâu. 31 Áp-ra-ham thưa rằng: Tôi đây cũng cả gan thưa cùng Chúa: Nếu chỉ có hai mươi người, thì lại làm sao? Ngài rằng: Vì tình thương hai mươi người đó, ta sẽ chẳng diệt thành đâu. 32 Áp-ra-ham lại thưa: Xin Chúa đừng giận, để cho tôi thưa chỉ một lần nầy nữa: Còn ngộ chỉ có mười người, thì nghĩ làm sao? Ngài phán rằng: Ta cũng sẽ chẳng diệt thành đâu, vì tình thương mười người đó. 33 Khi Đức Giê-hô-va phán xong cùng Áp-ra-ham, thì Ngài ngự đi; còn Áp-ra-ham trở về trại mình.
18
Sa Čô Ană Hơmâo Ƀuăn Kơ Abraham Hăng HʼSarah
1Yahweh hơmâo pơƀuh rai dơ̆ng kơ Abraham jĕ ƀơi kơyâo rơgoh hiam Mamre. Tơdang Abraham hlak dŏ be̱r ƀơi jơlan mŭt nao amăng sang khăn ñu ƀơi mông pơiă biă mă amăng hrơi anŭn, 2Abraham angak lăng ƀuh klâo čô đah rơkơi dŏ dơ̆ng pơanăp ñu. Tơdang ñu ƀuh ƀing gơ̆, ñu đuaĭ tơbiă nao čơkă ƀing gơ̆ laih anŭn akŭp akŏ ñu tơl sŏ̱ lŏn kiăng pơpŭ kơ ƀing gơ̆,⚓3ñu laĭ, “Ơ ƀing khua hơi, tơdah kâo hơmâo tơlơi mơak ƀơi anăp ƀing ih, anăm găn rơgao hĭ sang kâo ôh, samơ̆ kâo anai yơh či djru kơ ƀing ih. 4Brơi kâo ba rai bĕ ƀiă ia kiăng kơ ƀing ih rao tơkai laih anŭn pơdơi gah yŭ kơyâo anai. 5Brơi kâo ba rai ƀiă gơnam ƀơ̆ng kiăng kơ ƀing ih ƀơ̆ng; tui anŭn ƀing ih či dưi hơmâo pran ƀiă yơh amăng jơlan ƀing ih či rơbat nao dơ̆ng. Ƀing ih hơmâo pơyom kơ kâo yơh tơl mŭt rai amăng sang kâo, tui anŭn yơh, brơi kơ kâo djru kơ ƀing ih ƀiă bĕ.” Ƀing gơñu laĭ glaĭ, “Bơni kơ ih yơh, ngă bĕ tui hăng tơlơi ih dưi.” 6Abraham ječ ameč mŭt nao amăng sang khăn hăng laĭ kơ HʼSarah, “Tañ bĕ, ih mă bĕ klâo kơdŭng tơpŭng hiam hloh anŭn, laih anŭn pơkra hăng ŏm ƀañ tơpŭng bĕ.” 7Giŏng anŭn, ñu đuaĭ nao pơ war hlô mơnơ̆ng rong hăng ruah mă sa drơi ană rơmô rơmŏng laih anŭn brơi kơ sa čô ding kơna ñu, jing pô ječ ameč pơkra tañ. 8Ñu mă ia tơsâo rơmô, rơmuă ia tơsâo, añăm mơnơ̆ng laih anŭn pŭ̱ asơi añăm anŭn ƀơi anăp ƀing tuai anŭn. Tơdang ƀing gơñu hlak dŏ ƀơ̆ng, Abraham dŏ dơ̆ng jĕ ƀing gơ̆ gah yŭ kơyâo anŭn kiăng djru kơ ƀing gơ̆. 9Giŏng anŭn, ƀing gơ̆ tơña kơ Abraham, “Pơpă bơnai ih HʼSarah lĕ?” Ñu laĭ glaĭ, “Ñu dŏ amăng sang khăn adih.” 10Giŏng anŭn, Yahweh laĭ, “Kâo či wơ̆t glaĭ pơ anai thŭn anăp anai ăt ƀơi bơyan anai mơ̆n laih anŭn bơnai ih HʼSarah či hơmâo sa čô ană đah rơkơi yơh.” Hlak anŭn HʼSarah hlak dŏ gah rŏng kơ Abraham, ƀơi bah amăng sang khăn hăng hơmư̆ tơlơi anŭn.⚓11Abraham hăng HʼSarah tha biă mă laih, laih anŭn HʼSarah hơmâo rơgao hĭ laih thŭn ƀing đah kơmơi juăt hơmâo ană. 12Tui anŭn, HʼSarah klao kơ ñu pô hăng laĭ, “Ră anai kâo tha laih anŭn ƀu ai dơ̆ng tah, kâo ăt dŏ hơmâo tơlơi mơak anŭn mơ̆n hă? Laih dơ̆ng rơkơi kâo ăt tha laih mơ̆n.”⚓ 13Hơnŭn yơh Yahweh tơña kơ Abraham, “Yua hơget HʼSarah klao hăng laĭ, ‘Kâo dưi hơmâo sa čô ană biă mă hă tơdang kâo tha laih?’ 14Hơmâo mơ̆ tơlơi tơnap đơi tơl Yahweh ƀu dưi ngă ôh? Kar hăng Kâo hơmâo laĭ laih, Kâo či wơ̆t glaĭ kơ ih amăng thŭn pơanăp ƀơi mông Kâo hơmâo pơkơčah laih, laih anŭn HʼSarah či hơmâo sa čô ană đah rơkơi yơh.”⚓ 15Yuakơ HʼSarah huĭ, tui anŭn ñu hơngah hăng laĭ, “Kâo ƀu klao ôh.” Samơ̆ Yahweh laĭ, “Sĭt, ih hơmâo klao laih.”