1

Tiểu dẫn

(Đoạn 1)

Trách dân bạn nghịch

1 Về đời Ô-xia, Giô-tham, A-cha và Ê-xê-chia, là các vua nước Giu-đa, thì Ê-sai, con trai A-mốt, có sự hiện thấy về nước Giu-đa và thành Giê-ru-sa-lem.
2 Hỡi các từng trời, hãy nghe; hỡi đất, hãy lắng tai; vì Đức Giê-hô-va có phán rằng: Ta đã nuôi nấng con cái, trưởng dưỡng chúng nó, song chúng nó dấy loạn nghịch cùng ta. 3 Bò biết chủ mình, lừa biết máng của chủ; song Y-sơ-ra-ên chẳng hiểu biết, dân ta chẳng suy nghĩ. 4 Ôi! nước mắc tội, dân mang lỗi nặng nề, tông giống độc dữ, con cái làm bậy bạ kia! Chúng nó đã lìa bỏ Đức Giê-hô-va, khinh lờn Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên, đã trở nên xa lạ và lui đi.
5 Các ngươi sao còn cứ bạn nghịch, để lại bị đánh nữa? Đầu đều đau đớn cả, lòng đều mòn mỏi cả. 6 Từ bàn chân cho đến đỉnh đầu, chẳng có chỗ nào lành: rặt những vết thương, vít sưng cùng lằn mới, chưa rịt, chưa quấn, cũng chưa bôi dầu cho êm. 7 Xứ các ngươi là nơi hoang vu, thành các ngươi bị lửa thiêu hủy; dân ngoại nuốt đất đai các ngươi trước mặt các ngươi, hoang vu như bị dân ngoại phá tán. 8 Con cái Si-ôn bị bỏ lại như lều vườn nho, như chòi ruộng dưa, như thành bị vây. 9 Ví bằng Đức Giê-hô-va vạn quân chẳng để chúng ta còn sót lại chút đỉnh, thì chúng ta sẽ giống thành Sô-đôm và như thành Gô-mô-rơ vậy!
10 Hỡi các quan trưởng Sô-đôm, hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va. Hỡi dân Gô-mô-rơ, hãy để tai vào luật pháp của Đức Chúa Trời chúng ta! 11 Đức Giê-hô-va phán: Muôn vàn của lễ các ngươi nào có can hệ gì đến ta? Ta đã chán chê của lễ thiêu bằng chiên đực và mỡ của bò con mập. Ta chẳng đẹp lòng về huyết của bò đực, chiên con và dê đực đâu. 12 Khi các ngươi đến chầu trước mặt ta, ai khiến các ngươi giày đạp hành lang ta?
13 Thôi, đừng dâng của lễ chay vô ích cho ta nữa! Ta gớm ghét mùi hương, ngày trăng mới, ngày sa-bát cùng sự rao nhóm hội; ta chẳng khứng chịu tội ác hội hiệp nơi lễ trọng thể. 14 Thật, lòng ta ghét những ngày trăng mới và kỳ lễ các ngươi, là nặng nề cho ta, ta lấy làm mệt mà gánh lấy. 15 Vậy nên, khi các ngươi giơ tay, thì ta che mắt khỏi các ngươi. Khi các ngươi cầu nguyện rườm rà, ta chẳng thèm nghe. Tay các ngươi đầy những máu. 16 Hãy rửa đi, hãy làm cho sạch! Hãy tránh những việc ác khỏi trước mắt ta. Đừng làm dữ nữa. 17 Hãy học làm lành, tìm kiếm sự công bình; hãy đỡ đần kẻ bị hà hiếp, làm công bình cho kẻ mồ côi, binh vực lẽ của người góa bụa.
18 Đức Giê-hô-va phán: Bây giờ hãy đến, cho chúng ta biện luận cùng nhau. Dầu tội các ngươi như hồng điều, sẽ trở nên trắng như tuyết; dầu đỏ như son, sẽ trở nên trắng như lông chiên. 19 Nếu các ngươi sẵn lòng vâng lời, sẽ ăn được sản vật tốt nhất của đất. 20 Nhược bằng các ngươi chẳng khứng và bạn nghịch, sẽ bị nuốt bởi gươm; vì miệng Đức Giê-hô-va đã phán.
21 Ôi! thành trung nghĩa đã hóa ra kỵ nữ, nó vốn đầy sự chánh trực, và sự công bình ở trong nó, mà bây giờ đầy những kẻ giết người! 22 Bạc ngươi biến thành cặn, rượu ngươi pha lộn nước. 23 Các quan trưởng của dân ngươi là đồ phản nghịch, làm bạn với kẻ trộm, mỗi người trong chúng đều ưa của hối lộ, đeo đuổi theo tài lợi; chẳng làm công bình cho kẻ mồ côi, vụ kiện của người góa bụa chẳng đến cùng chúng nó.
24 Vậy nên, Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn quân, Đấng Quyền năng của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Ôi! ta sẽ được thỏa lòng về kẻ đối địch ta, và báo trả kẻ cừu thù ta! 25 Ta sẽ lại tra tay trên ngươi, làm tan sạch hết cáu cặn ngươi, và bỏ hết chất pha của ngươi. 26 Ta sẽ lập lại các quan xét của ngươi như ngày trước, các mưu sĩ của ngươi như lúc đầu. Rồi sau người ta sẽ xưng ngươi là thành công bình, là ấp trung nghĩa. 27 Si-ôn sẽ được chuộc bởi sự chánh trực, còn kẻ nào trở lại đó thì được chuộc bởi sự công bình. 28 Song những kẻ bạn nghịch và mắc tội sẽ cùng bị hủy diệt, còn kẻ bỏ Đức Giê-hô-va sẽ bị diệt vong. 29 Vậy các ngươi sẽ hổ thẹn vì những cây thông mình ưa; mắc cỡ vì những vườn mình đã chọn. 30 Vì các ngươi sẽ giống như cây thông khô lá, như vườn không nước. 31 Người mạnh sẽ như bã gai, việc làm của nó như đóm lửa; cả hai sẽ cùng nhau cháy, chẳng có ai dập tắt.

1

1Đây là các khải tượng mà tiên tri I-sa, con trai A-mốt, thấy về Giu-đa và Giê-ru-sa-lem trong thời các vua Ô-xia, Giô-tham, A-cha và Ê-xê-chia của Giu-đa.
  2Hỡi các từng trời, hãy nghe, hỡi đất hãy lắng tai nghe.
   Vì CHÚA phán:
  “Ta đã nuôi nấng và trưởng dưỡng con cái,
   Nhưng chúng nó chống đối Ta.
  3Bò biết chủ mình,
   Lừa biết máng của chủ.
  Nhưng Y-sơ-ra-ên không biết,
   Dân ta không hiểu.”
  4Ôi, một nước tội lỗi,
   Một dân phạm tội nặng nề.
  Dòng dõi của những người gian ác,
   Con cái làm điều bại hoại.
  Họ đã từ bỏ CHÚA,
   Khinh bỉ Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên.
   Họ đã quay mặt đi; bước giật lùi.
  5Tại sao ngươi muốn bị đánh nữa?
   Ngươi vẫn tiếp tục phản loạn sao?
  Mọi đầu đều bị thương tích,
   Mọi lòng đều bị đau đớn.
  6Từ bàn chân đến đỉnh đầu,
   Không có chỗ nào lành.
  Chỉ toàn là vết bầm, lằn roi,
   Vết thương chảy máu;
  Chưa được rửa sạch, chưa băng bó
   Và chưa được xức dầu cho dịu.
  7Đất nước ngươi hoang tàn,
   Các thành bị lửa thiêu đốt.
  Người ngoại quốc ăn nuốt ruộng đất ngươi
   Ngay trước mặt ngươi.
   Nó sẽ bị hoang tàn như bị ngoại bang lật đổ.
  8Con gái Si-ôn bị bỏ lại
   Như chòi canh trong vườn nho,
  Như lều canh nơi ruộng dưa,
   Như thành bị vây.
  9Nếu CHÚA Vạn Quân
   Không chừa lại cho chúng ta một ít người sống sót,
  Thì chúng ta đã như thành Sô-đôm
   Và trở nên như Gô-mô-rơ rồi.
  10Hỡi giới lãnh đạo Sô-đôm,
   Hãy nghe lời CHÚA phán.
  Hỡi dân Gô-mô-rơ,
   Hãy lắng tai nghe Kinh Luật của Đức Chúa Trời chúng ta.
  11CHÚA phán: “Muôn vàn tế lễ của các ngươi
   Có nghĩa gì đối với Ta?
  Ta đã chán ngán các tế lễ thiêu
   Chiên đực, mỡ thú vật mập,
  Ta không vui về huyết của
   Bò đực, chiên con và dê đực.
  12Khi các ngươi đến hiện diện trước mặt Ta,
   Ai đòi hỏi thứ này từ tay các ngươi?
   Là người chà đạp các hành lang Ta.
  13Đừng dâng tế lễ chay vô ích cho Ta nữa;
   Ta ghét mùi hương;
  Ngày trăng mới, ngày Sa-bát, các lễ hội,
   Ta không chịu nổi các ngày lễ trọng thể cùng tội ác.
  14Linh hồn Ta ghét các ngày trăng mới
   Và các kỳ lễ hội của các ngươi.
  Các lễ ấy trở thành gánh nặng cho Ta,
   Ta lấy làm mệt mỏi để gánh chúng.
  15Khi các ngươi đưa tay lên cầu nguyện,
   Ta che mắt ta khỏi các ngươi;
  Dù khi các ngươi cầu nguyện nhiều,
   Ta sẽ chẳng nghe.
  Tay các ngươi đầy máu.
   16Hãy tắm rửa, hãy làm cho mình tinh sạch.
  Hãy loại bỏ những việc ác
   Khỏi trước mắt Ta.
  Đừng làm ác nữa.
   17Hãy học làm điều thiện,
  Tìm kiếm công bình,
   Sửa sai kẻ hà hiếp,
  Binh vực kẻ mồ côi,
   Biện hộ cho người góa bụa.”
  18CHÚA phán:
   “Bây giờ, chúng ta hãy đến, tranh luận với nhau:
  Dù tội lỗi ngươi đỏ như vải điều
   Sẽ trở nên trắng như tuyết.
  Dù đỏ như màu đỏ thẵm,
   Sẽ trắng như lông chiên.
  19Nếu các ngươi mong muốn và vâng lời,
   Các ngươi sẽ ăn sản vật tốt lành của đất.
  20Nhưng nếu các ngươi từ khước và phản loạn
   Các ngươi sẽ bị gươm ăn nuốt;”

  21Thế nào một thành trung nghĩa
   Đã trở thành gái điếm?
  Thành vốn đầy công bình
   Và công chính cư ngụ,
   Nhưng nay toàn những kẻ giết người.
  22Bạc của ngươi đã biến thành cặn bã,
   Rượu nho ngươi đã bị pha lẫn nước.
  23Các hoàng tử của ngươi là những kẻ phản loạn,
   Là bạn với phường trộm cướp.
  Mỗi người đều yêu của hối lộ,
   Chạy theo quà biếu.
  Họ không bênh vực kẻ mồ côi,
   Không xét duyên cớ cho người góa bụa.
  24Vì vậy, CHÚA Vạn Quân,
   Đấng Quyền Năng của Y-sơ-ra-ên phán:
  “Này, Ta sẽ rửa hận đối với những kẻ đối nghịch Ta
   Và báo thù các kẻ thù Ta.
  25Ta sẽ trở tay chống ngươi,
   Ta sẽ luyện lọc cặn bã ngươi như với nước tro.
   Và tinh luyện mọi tạp chất nơi ngươi.
  26Ta sẽ phục hồi các quan án của các ngươi như thuở xưa,
   Các cố vấn của các ngươi như lúc ban đầu.
  Bấy giờ, ngươi sẽ được gọi là
   Thành công chính,
   Thành trung nghĩa.”
  27Si-ôn sẽ được cứu chuộc bởi sự công bình,
   Và những người trong thành ăn năn nhờ sự công chính.
  28Nhưng những kẻ phản loạn cùng người tội lỗi sẽ bị đánh tan
   Và những kẻ từ bỏ CHÚA sẽ bị tiêu diệt.
  29“Vậy các ngươi sẽ hổ thẹn vì các cây sồi
   Mình ưa thích
  Và xấu hổ vì các vườn cây
   Mình đã chọn lựa.
  30Vì các ngươi sẽ như cây sồi lá khô héo,
   Như vườn cây không có nước.
  31Người mạnh mẽ sẽ trở nên vỏ khô,
   Công việc của nó như mồi lửa.
  Cả hai sẽ cùng nhau cháy,
   Không ai dập tắt được.”