9

基遍人欺騙約書亞

1約旦河西,住山區、低地和沿大海一帶直到黎巴嫩的諸王,就是人、亞摩利人、迦南人、比利洗人、希未人、耶布斯人的諸王,聽見這事, 2就都聚集,同心合意要與約書亞以色列人作戰。
3基遍的居民聽見約書亞耶利哥艾城所做的事, 4就設詭計,假扮使者出去。他們拿舊布袋和破裂補過的舊皮酒袋馱在驢上, 5將補過的舊鞋穿在腳上,把舊衣服穿在身上,作食物的餅都又乾又長了霉 6他們到吉甲營中約書亞那裏,對他和以色列人說:「我們是從遠地來的,現在求你與我們立約。」 7以色列人對希未人說:「或許你是住在我附近的。若是這樣,我怎能和你立約呢?」 8他們對約書亞說:「我們是你的僕人。」約書亞對他們說:「你們是甚麼人?是從哪裏來的?」 9他們對他說:「你的僕人是因耶和華-你上帝的名從極遠之地來的。我們聽見他的名聲,他在埃及所做的一切, 10以及他向約旦河東的兩個亞摩利王,希實本西宏和在亞斯她錄巴珊所做的一切。 11我們的長老和我們當地所有的居民對我們說:『你們手裏要帶着路上用的乾糧去迎接以色列人,對他們說:我們是你們的僕人。現在求你們與我們立約。』 12我們出來要往你們這裏來的那日,這從我們家裏帶出來的餅是熱的;看哪,現在這餅又乾又長了霉。 13這些皮酒袋,我們盛酒的時候還是新的;看哪,現在已經破裂了。我們這些衣服和鞋,因為路途非常遙遠,也都穿舊了。」 14以色列人收下他們的一些食物,但是沒有求問耶和華的指示。 15於是約書亞與他們建立和好關係,與他們立約,讓他們存活;會眾的領袖也向他們起誓。
16以色列人與他們立約之後,過了三天才聽說他們是近鄰,住在附近。 17以色列人起行,第三天就到了他們的城鎮,他們的城鎮是基遍基非拉比錄基列‧耶琳 18因為會眾的領袖已經指着耶和華-以色列的上帝向他們起誓,所以以色列人不擊殺他們。全會眾就向領袖發怨言。 19眾領袖對全會眾說:「我們已經指着耶和華-以色列的上帝向他們起誓,現在我們不能碰他們。 20我們要這樣對待他們,讓他們存活,免得因我們向他們所起的誓而憤怒臨到我們。」 21領袖對會眾說:「讓他們活着吧。」於是他們照領袖所說的,為全會眾作劈柴挑水的人。
22約書亞召了他們來,對他們說:「你們為甚麼欺騙我們說:『我們離你們很遠』呢?其實你們就住在我們附近。 23現在你們當受詛咒!你們中間必不斷有人作奴僕,為我上帝的殿作劈柴挑水的人。」 24他們回答約書亞說:「因為確實有人告訴你的僕人,耶和華-你的上帝曾吩咐他的僕人摩西,把這全地賜給你們,並要在你們面前除滅這地所有的居民。我們因你們的緣故很怕自己喪命,就做了這事。 25現在,看哪,我們在你手中,你看怎樣待我們是好的,是對的,就這樣做吧!」 26於是約書亞就這樣對待他們,他救了他們脫離以色列人的手,以色列人沒有殺他們。 27那日,約書亞分派他們到耶和華選擇的地方,為會眾和耶和華的壇劈柴挑水,直到今日。

9

Các vua Ca-na-an hiệp đảng nghịch Giô-suê. – Người Ga-ba-ôn nhờ mưu kết ước cùng Y-sơ-ra-ên

1 Khi hay được việc nầy, hết thảy các vua ở bên nầy sông Giô-đanh, hoặc ở trong núi, dưới đồng bằng, hay là dọc bãi biển lớn đối ngang Li-ban, tức là các vua dân Hê-tít, dân A-mô-rít, dân Ca-na-an, dân Phê-rê-sít, dân Hê-vít và dân Giê-bu-sít, 2 đều rập một ý hiệp với nhau đặng giao chiến với Giô-suê và Y-sơ-ra-ên.
3 Khi dân Ga-ba-ôn đã hay điều Giô-suê làm cho Giê-ri-cô và A-hi, 4 bèn tính dùng mưu kế. Chúng nó giả bộ đi sứ, lấy bao cũ chất cho lừa mình, và bầu chứa rượu cũ rách vá lại, 5 dưới chân mang giày cũ vá, và trên mình quần áo cũ mòn; hết thảy bánh về lương bị họ đều khô và miếng vụn. 6 Chúng nó đi đến gần Giô-suê tại trại quân Ghinh-ganh, mà nói cùng người và dân Y-sơ-ra-ên rằng: Chúng tôi ở xứ xa đến; vậy bây giờ, hãy lập giao ước cùng chúng tôi. 7 Dân Y-sơ-ra-ên đáp cùng dân Hê-vít rằng: Có lẽ các ngươi ở giữa chúng ta chăng; vậy làm thế nào lập giao ước đặng? 8 Nhưng chúng nó nói cùng Giô-suê rằng: Chúng tôi là tôi tớ của ông. Giô-suê hỏi: Các ngươi là ai, ở đâu đến? 9 Đáp rằng: Tôi tớ của ông ở từ xứ rất xa đến để tôn trọng danh Giê-hô-va là Đức Chúa Trời của ông; vì chúng tôi có nghe nói về Ngài, và mọi điều Ngài đã làm trong xứ Ê-díp-tô; 10 lại cũng nghe về mọi điều Ngài đã làm cho hai vua A-mô-rít ở bên kia sông Giô-đanh, là Si-hôn, vua Hết-bôn, và Óc, vua Ba-san, ở tại Ách-ta-rốt. 11 Các trưởng lão và hết thảy dân sự ở xứ chúng tôi có nói cùng chúng tôi rằng: Hãy lấy lương thực dùng dọc đường, đi đến trước mặt dân đó, mà nói rằng: Chúng tôi là tôi tớ các ông: và bây giờ, hãy lập giao ước cùng chúng tôi. 12 Kìa, bánh của chúng tôi: ngày chúng tôi ra khỏi nhà đặng đi đến các ông, chúng tôi lấy nó đem theo làm lương thực vẫn nóng hổi, mà ngày nay đã khô và bể vụn. 13 Những bầu rượu nầy chúng tôi đổ đầy rượu hãy còn mới tinh, kìa nay đã rách; còn quần áo và giày chúng tôi đã cũ mòn, bởi vì đi đường xa. 14 Người Y-sơ-ra-ên bèn nhậm lương thực chúng nó, không cầu hỏi Đức Giê-hô-va. 15 Giô-suê lập hòa cùng chúng nó, và kết ước cho chúng nó sống; rồi các trưởng lão của hội chúng bèn thề cùng chúng nó.
16 Nhưng ba ngày sau khi đã lập giao ước cùng chúng nó, dân Y-sơ-ra-ên hay rằng các người nầy vốn lân cận mình, và ở tại giữa mình. 17 Dân Y-sơ-ra-ên lên đường, và ngày thứ ba đến thành chúng nó. Vả, các thành của chúng nó là Ga-ba-ôn, Kê-phi-ra, Bê-ê-rốt, và Ki-ri-át-Giê-a-rim. 18 Dân Y-sơ-ra-ên không giao chiến cùng dân đó, vì cớ các trưởng lão của hội chúng đã chỉ danh Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên mà thề cùng dân đó; nhưng cả hội chúng lằm bằm cùng các quan trưởng. 19 Các quan trưởng bèn nói cùng cả hội chúng rằng: Chúng ta đã chỉ danh Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên mà thề cùng dân đó; vậy, từ bây giờ chúng ta không thế hại chúng nó được. 20 Chúng ta phải đãi dân đó như vầy: Phải để cho chúng nó sống, hầu cho chớ vì cớ lời thề đã lập, mà chúng ta khiến cơn thạnh nộ của Đức Giê-hô-va giáng trên chúng ta. 21 Vậy, các quan trưởng tỏ rằng chúng nó được sống, nhưng phải bị dùng để đốn củi xách nước cho cả hội chúng, y như các quan trưởng đã nói cùng chúng nó.
22 Giô-suê bèn gọi dân đó mà nói như vầy: Sao các ngươi đã gạt chúng ta, nói rằng: Chúng tôi ở rất xa các ông, té ra các ngươi ở giữa chúng ta? 23 Vậy bây giờ, các ngươi bị rủa sả, không dứt làm tôi mọi, cứ đốn củi và xách nước cho nhà của Đức Chúa Trời ta. 24 Chúng nó bèn thưa cùng Giô-suê rằng: Ấy là điều kẻ tôi tớ ông có hay rõ ràng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của ông đã phán dặn Môi-se, tôi tớ Ngài, biểu ban toàn xứ cho các ông, và diệt hết thảy dân ở trước mặt mình: ấy vậy, chúng tôi vì cớ các ông lấy làm rất sợ hãi cho sự sống mình, nên mới làm như vậy. 25 Bây giờ chúng tôi ở trong tay ông, hãy đãi chúng tôi tùy ý ông cho là tốt lành và công bình. 26 Giô-suê bèn làm như người đã nói, và giải cứu chúng nó khỏi bị tay dân Y-sơ-ra-ên giết. 27 Trong ngày đó, người cắt chúng nó làm kẻ đốn củi và xách nước cho hội chúng và cho bàn thờ của Đức Giê-hô-va tại trong nơi Ngài chọn lựa: ấy là điều dân đó hãy còn làm đến ngày nay.