1

I. Tiểu dẫn

(1:1-9)

Lời đạt và chào thăm

1 Phao-lô, theo ý Đức Chúa Trời, được gọi làm sứ đồ của Đức Chúa Jêsus Christ, cùng Sốt-then, anh em chúng ta, 2 gởi cho Hội thánh Đức Chúa Trời tại thành Cô-rinh-tô, tức là cho những người đã được nên thánh trong Đức Chúa Jêsus Christ, được gọi làm thánh đồ, lại cho mọi người bất luận ở nơi nào, cầu khẩn danh Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, là Chúa của những người ấy và của chúng ta: 3 Nguyền xin anh em được ân điển và sự bình an ban cho bởi Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, và bởi Đức Chúa Jêsus Christ!

Lời tạ ơn

4 Tôi hằng vì anh em tạ ơn Đức Chúa Trời, bởi cớ anh em đã được Đức Chúa Trời ban ơn trong Đức Chúa Jêsus Christ; 5 vì chưng anh em đã được dư dật về mọi điều ban cho, cả lời nói và sự hiểu biết, 6 như lời chứng về Đấng Christ đã được vững bền ở giữa anh em. 7 Anh em đang trông đợi kỳ Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta hiện đến, cũng chẳng thiếu một ơn nào. 8 Ngài sẽ khiến anh em được vững bền đến cuối cùng, để khỏi bị quở trách trong ngày của Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta. 9 Đức Chúa Trời là thành tín, Ngài đã gọi anh em được thông công với Con Ngài là Đức Chúa Jêsus Christ, Chúa chúng ta.

II. Sự phe đảng và gương xấu trong Hội thánh Cô-rinh-tô

(Từ 1:10 đến đoạn 6)

Khuyên phải hiệp làm một

10 Hỡi anh em, tôi nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, khuyên anh em thảy đều phải đồng một tiếng nói với nhau, chớ phân rẽ nhau ra, nhưng phải hiệp một ý một lòng cùng nhau. 11 Vì, hỡi anh em, bởi người nhà Cơ-lô-ê, tôi có được tin rằng trong anh em có sự tranh cạnh. 12 Tôi có ý nói rằng trong anh em mỗi người nói như vầy: Ta là môn đồ của Phao-lô; --- ta là của A-bô-lô; --- ta là của Sê-pha, --- ta là của Đấng Christ. 13 Đấng Christ bị phân rẽ ra sao? Có phải Phao-lô đã chịu đóng đinh trên cây thập tự thế cho anh em, hay là anh em đã nhân danh Phao-lô mà chịu phép báp-têm sao? 14 Tôi tạ ơn Đức Chúa Trời, vì ngoài Cơ-rít-bu và Gai-út, tôi chưa từng làm phép báp-têm cho ai trong anh em, 15 hầu cho chẳng ai nói rằng anh em đã nhân danh tôi mà chịu phép báp-têm. 16 Tôi cũng đã làm phép báp-têm cho người nhà Sê-pha-na; ngoài nhà đó, tôi chẳng biết mình đã làm phép báp-têm cho ai nữa.

Sự rồ dại về thập tự giá làm cho sự khôn ngoan thế gian bị thua

17 Thật vậy, Đấng Christ đã sai tôi, chẳng phải để làm phép báp-têm đâu, nhưng để rao giảng Tin lành, và chẳng dùng sự khôn khéo mà giảng, kẻo thập tự giá của Đấng Christ ra vô ích. 18 Bởi vì lời giảng về thập tự giá, thì những người hư mất cho là điên dại; song về phần chúng ta, là kẻ được cứu chuộc, thì cho là quyền phép của Đức Chúa Trời. 19 Cũng có lời chép rằng:
 Ta sẽ hủy phá sự khôn ngoan của người khôn ngoan,
 Tiêu trừ sự thạo biết của người thạo biết.
20 Người khôn ngoan ở đâu? Thầy thông giáo ở đâu? Người biện luận đời nay ở đâu? Có phải Đức Chúa Trời đã làm cho sự khôn ngoan của thế gian ra rồ dại không? 21 Vì, tại thế gian cậy sự khôn ngoan mình, chẳng nhờ sự khôn ngoan Đức Chúa Trời mà nhận biết Đức Chúa Trời, nên Ngài đành lòng dùng sự giảng rồ dại của chúng ta mà cứu rỗi những người tin cậy. 22 Vả, đương khi người Giu-đa đòi phép lạ, người Gờ-réc tìm sự khôn ngoan, 23 thì chúng ta giảng Đấng Christ bị đóng đinh trên cây thập tự, là sự người Giu-đa lấy làm gương xấu, dân ngoại cho là rồ dại; 24 song le, về những người được gọi, bất luận người Giu-đa hay người Gờ-réc, thì Đấng Christ là quyền phép của Đức Chúa Trời và sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời. 25 Bởi vì sự rồ dại của Đức Chúa Trời là khôn sáng hơn người ta, và sự yếu đuối của Đức Chúa Trời là mạnh hơn người ta.
26 Hỡi anh em, hãy suy xét rằng ở giữa anh em là kẻ đã được gọi, không có nhiều người khôn ngoan theo xác thịt, chẳng nhiều kẻ quyền thế, chẳng nhiều kẻ sang trọng. 27 Nhưng Đức Chúa Trời đã chọn những sự dại ở thế gian để làm hổ thẹn những kẻ khôn; Đức Chúa Trời đã chọn những sự yếu ở thế gian để làm hổ thẹn những sự mạnh; 28 Đức Chúa Trời đã chọn những sự hèn hạ và khinh bỉ ở thế gian, cùng những sự không có, hầu cho làm những sự có ra không có, 29 để chẳng ai khoe mình trước mặt Đức Chúa Trời. 30 Vả, ấy là nhờ Ngài mà anh em ở trong Đức Chúa Jêsus Christ, là Đấng mà Đức Chúa Trời đã làm nên sự khôn ngoan, sự công bình, sự nên thánh, và sự cứu chuộc cho chúng ta; 31 hầu cho, như có lời chép rằng: Ai khoe mình, hãy khoe mình trong Chúa.

1

祝福和感謝

1奉上帝旨意,蒙召作基督耶穌使徒的保羅,同弟兄所提尼 2寫信給在哥林多上帝的教會-就是在基督耶穌裏成聖、蒙召作聖徒的-以及所有在各處求告我主耶穌基督之名的人。基督是他們的主,也是我們的主。 3願恩惠、平安從我們的父上帝並主耶穌基督歸給你們!
4我常為你們感謝我的上帝,因上帝在基督耶穌裏所賜給你們的恩惠。 5因為你們在他裏面凡事富足,具有各種口才、各樣知識, 6正如我為基督作的見證在你們心裏得以堅固, 7以致你們在恩賜上一無欠缺,切切等候我們主耶穌基督的顯現。 8他也必堅固你們到底,使你們在我們主耶穌基督的日子無可指責。 9上帝是信實的,他呼召你們好與他兒子-我們的主耶穌基督-共享團契。

教會中的紛爭

10弟兄們,我藉我們主耶穌基督的名勸你們說話要一致。你們中間不可分裂,只要一心一意彼此團結。 11我的弟兄們,革來氏家裏的人曾對我提起你們,說你們中間有紛爭。 12我的意思是,你們各人說:「我是屬保羅的」;「我是屬亞波羅的」;「我是屬磯法的」;「我是屬基督的。」 13基督是分裂的嗎?保羅為你們釘了十字架嗎?你們是奉保羅的名受了洗嗎? 14我感謝上帝,除了基利司布該猶以外,我沒有給你們中的任何一個人施洗, 15免得有人說你們是奉我的名受洗的。 16我曾為司提法那家施過洗;此外我已記不清有沒有給別人施過洗。 17因為基督差遣我不是為施洗,而是為傳福音;並不是用智慧的言論,免得基督的十字架落了空。

基督是上帝的大能和智慧

18因為十字架的道理,在那滅亡的人是愚拙,在我們得救的人卻是上帝的大能。 19就如經上所記:
  「我要摧毀智慧人的智慧,
  廢棄聰明人的聰明。」
20智慧人在哪裏?文士在哪裏?這世上的辯士在哪裏?上帝豈不是已使這世上的智慧變成愚拙了嗎? 21既然世人憑自己的智慧不認識上帝,上帝就本着自己的智慧樂意藉着人所傳愚拙的話拯救那些信的人。 22猶太人要的是神蹟,希臘人求的是智慧, 23我們卻是傳被釘十字架的基督,這對猶太人是絆腳石,對外邦人是愚拙; 24但對那蒙召的,無論是猶太人、希臘人,基督總是上帝的大能,上帝的智慧。 25因為,上帝的愚拙總比人智慧;上帝的軟弱總比人強壯。
26弟兄們哪,想一想你們的蒙召,按着人的觀點,有智慧的不多,有能力的不多,有尊貴地位的也不多。 27但是,上帝揀選了世上愚拙的,為了使有智慧的羞愧;又揀選了世上軟弱的,為了使強壯的羞愧。 28上帝也揀選了世上卑賤的,被人厭惡的,以及那一無所有的,為要廢掉那樣樣都有的, 29使凡血肉之軀的,在上帝面前,一個也不能自誇。 30但你們得以在基督耶穌裏是本乎上帝,他使基督成為我們的智慧,成為公義、聖潔、救贖。 31如經上所記:「要誇耀的,該誇耀主。」