1 Hi-ram, vua Ty-rơ, sai sứ giả đến Đa-vít, cùng gởi gỗ bá hương, thợ hồ, thợ mộc, đặng cất cho người một cái cung. 2 Đa-vít nhìn biết rằng Đức Giê-hô-va đã vững lập mình làm vua trên Y-sơ-ra-ên; vì cớ dân Y-sơ-ra-ên của Ngài, nước người được hưng vượng thêm. 3 Tại Giê-ru-sa-lem, Đa-vít lại còn lấy vợ khác, và sanh những con trai con gái. 4 Nầy là tên các con cái người sanh tại Giê-ru-sa-lem: Sa-mua, Sô-báp, Na-than, Sa-lô-môn, 5 Gi-ba, Ê-li-sua, Ên-bê-lết, 6 Nô-ga, Nê-phết, Gia-phia, 7 Ê-li-sa-ma, Bê-ên-gia-đa, và Ê-li-phê-lết.
Đa-vít đánh hơn dân Phi-li-tin hai lần
8 Khi dân Phi-li-tin hay rằng Đa-vít đã được xức dầu làm vua trên cả Y-sơ-ra-ên, thì hết thảy người Phi-li-tin đều đi lên đặng tìm người; Đa-vít hay điều đó, bèn đi ra đón chúng nó. 9 Vả dân Phi-li-tin đã loán đến, tràn ra trong trũng Rê-pha-im. 10 Đa-vít cầu vấn Đức Chúa Trời rằng: Tôi phải đi lên đánh dân Phi-li-tin chăng? Chúa sẽ phó chúng nó vào tay tôi chăng? Đức Giê-hô-va đáp lời cùng người rằng: Hãy đi lên; ta sẽ phó chúng nó vào tay ngươi. 11 Người Phi-li-tin kéo lên Ba-anh-Phê-rát-sim, rồi tại đó Đa-vít đánh chúng nó; đoạn, Đa-vít nói rằng: Đức Chúa Trời có dùng tay ta đã đánh phá các thù nghịch ta, như nước phá vỡ vậy; bởi cớ ấy người ta gọi chỗ đó là Ba-anh-Phê-rát-sim. 12 Người Phi-li-tin bỏ các thần tượng mình tại đó; Đa-vít truyền thiêu nó trong lửa. 13 Người Phi-li-tin lại bủa khắp trong trũng. 14 Đa-vít cầu vấn Đức Chúa Trời nữa; Đức Chúa Trời đáp với người rằng: Ngươi chớ đi lên theo chúng nó; hãy đi vòng chúng nó, rồi đến hãm đánh chúng nó tại nơi đối ngang cây dâu. 15 Vừa khi ngươi nghe tiếng bước đi trên ngọn cây dâu, bấy giờ ngươi sẽ kéo ra trận; vì Đức Chúa Trời ra trước ngươi đặng hãm đánh đạo quân Phi-li-tin. 16 Đa-vít làm y như lời Đức Chúa Trời đã phán dặn; họ đánh đuổi đạo quân Phi-li-tin từ Ga-ba-ôn cho đến Ghê-xe. 17 Danh của Đa-vít đồn ra trong khắp các nước; Đức Giê-hô-va khiến cho các dân tộc đều kính sợ Đa-vít.
14
Đa-vít chiến thắng dân Phi-li-tin
1Hi-ram, vua Ty-rơ sai sứ giả đem một đoàn thợ nề, thợ mộc, chở theo nhiều gỗ bá hương để giúp xây cất một cung điện cho vua Đa-vít. 2Đa-vít nhận thấy lý do Chúa đã lập mình làm vua dân Y-sơ-ra-ên và Ngài làm cho vương quốc mình cường thịnh, chính là để đem lại niềm hân hoan cho dân Chúa. 3Sau khi đóng đô tại Giê-ru-sa-lem, Đa-vít cưới thêm một số hoàng hậu và sinh thêm nhiều con trai, con gái. 4-7Đây là tên các con trai Đa-vít sinh tại Giê-ru-sa-lem: Sa-mua, Sô-báp, Na-than, Sa-lô-môn, I-ba, Ê-li-sua, Ên-phê-lết, Nô-ga, Nê-phát, Gia-phia, Ê-li-sa-ma, Bê-ên-gia-đa, và Ê-li-phê-lết. 8Nghe tin Đa-vít đã lên ngai làm vua nước Y-sơ-ra-ên, quân Phi-li-tin kéo toàn lực tiến công để bắt Đa-vít. Được tin tình báo, Đa-vít lập tức đem quân nghênh chiến. 9Thấy quân Phi-li-tin đang tiến kích thung lũng. Rê-pha-im, 10Đa-vít cầu hỏi Chúa: "Nếu con xuất quân tiến công, Chúa có cho con chiến thắng địch không?" Chúa đáp: "Con cứ tiến công, ta sẽ cho con chiến thắng!" 11Vậy, Đa-vít tiến công và tiêu diệt quân đội Phi-li-tin, nên ông hân hoan ca ngợi Chúa: "Thượng Đế đã dùng ta quét sạch địch quân như nước phá vỡ bờ đê." Đa-vít gọi địa điểm này là Ba-anh Phê-ra-xim (chỗ nước phá vỡ bờ). 12Quân Y-sơ-ra-ên thu được nhiều thần tượng mà quân Phi-li-tin bỏ lại; Đa-vít ra lệnh đem đốt sạch. 13Dân Phi-li-tin lại đem quân đánh vào thung lũng ấy một lần nữa. 14Đa-vít lại cầu hỏi Chúa. Chúa bảo: "Con hãy đi bọc quanh rừng dâu mà tiến công. 15Khi nào con nghe tiếng chân bước trên các ngọn dâu, con hãy xung phong vì Thượng Đế sẽ dẫn đường cho con và tiêu diệt địch quân." 16Đa-vít vâng lời Chúa, và đánh tan quân đội Phi-li-tin từ Ghi-bê-ôn đến Ghê-xe. 17Đa-vít nổi danh khắp nơi và Chúa khiến tất cả các quốc gia đều kính sợ người.