20

Sê-ba dấy ngụy

1 Tại đó có một người gian tà, tên là Sê-ba, con trai của Biếc-ri, người Bên-gia-min; người thổi kèn lên và nói rằng: Chúng ta chẳng có phần nào cùng Đa-vít, cũng chẳng can thiệp gì nơi con trai Y-sai. Hỡi Y-sơ-ra-ên, mỗi người hãy trở về trại mình! 2 Hết thảy dân Y-sơ-ra-ên bèn phân rẽ Đa-vít, theo Sê-ba, con trai Biếc-ri; nhưng người Giu-đa vẫn trung tín cùng vua mình, theo người từ Giô-đanh cho đến Giê-ru-sa-lem.
3 Khi Đa-vít trở về cung mình tại Giê-ru-sa-lem rồi, thì bắt mười người cung phi vua đã để cho coi giữ đền, mà cầm trong một nhà riêng, cấp lương thực cho chúng nó dùng; nhưng không đi đến cùng chúng nó; chúng nó bị giam cầm, ở góa cho đến ngày chết.

A-ma-sa và Sê-ba bị giết

4 Kế đó, vua nói cùng A-ma-sa rằng: Trong ba ngày đây, hãy nhóm hiệp cho ta những người Giu-đa; và chính ngươi cũng phải có mặt đây. 5 Vậy, A-ma-sa đi đặng nhóm hiệp người Giu-đa; nhưng người chậm trễ quá hạn đã định. 6 Đa-vít bèn nói với A-bi-sai rằng: Bây giờ, Sê-ba, con trai Biếc-ri, sẽ làm hại chúng ta hơn Áp-sa-lôm. Vậy, ngươi hãy đem các chiến sĩ của chúa ngươi, đuổi theo Sê-ba, kẻo nó choán lấy thành nào kiên cố, và thoát khỏi chúng ta chăng. 7 Bấy giờ, đạo binh Giô-áp, người Kê-rê-thít và người Phê-lê-thít với các kẻ dõng sĩ hơn hết, đều đi theo A-bi-sai. Họ đi ra khỏi thành Giê-ru-sa-lem, đuổi theo Sê-ba, con trai Biếc-ri.
8 Khi chúng đến gần bên hòn đá lớn của Ga-ba-ôn, thì thấy A-ma-sa đi đến. Giô-áp mặc áo lính, ở ngoài có dây đeo gươm mình, thòng ở nơi hông và đút trong vỏ. Khi người xơm tới, gươm bèn tuột ra. 9 Giô-áp nói với A-ma-sa rằng: Hỡi anh, anh mạnh chăng? Rồi người lấy bàn tay hữu nắm râu A-ma-sa đặng hôn người. 10 A-ma-sa không coi chừng cây gươm ở nơi tay kia của Giô-áp. Giô-áp đâm một mũi trong bụng, ruột A-ma-sa đổ ra xuống đất, người chết, không phải đâm lại lần thứ nhì.
 Đoạn, Giô-áp và A-bi-sai, em người, lại đuổi theo Sê-ba, con trai Biếc-ri.
11 Một đứa trẻ trong bọn đầy tớ của Giô-áp đứng gần A-ma-sa mà nói rằng: Ai thương Giô-áp và thuộc về Đa-vít hãy theo Giô-áp. 12 Song A-ma-sa đẵm trong máu ở giữa đường; khi đứa trẻ thấy hết thảy dân chúng đều dừng lại gần thây A-ma-sa, thì xít thây người khỏi đường, đem đi trong một cánh đồng, đắp một cái áo choàng trên nó. 13 Khi thây đã cất khỏi đường cái rồi, thì hết thảy dân chúng đều đi qua theo Giô-áp đặng đuổi theo Sê-ba, con trai Biếc-ri.
14 Giô-áp đi khắp các chi phái Y-sơ-ra-ên, cho đến A-bên-Bết-Ma-ca, và hết thảy những dõng sĩ đều nhóm hiệp lại và đi theo đạo quân người. 15 Vậy, họ đến vây phủ Sê-ba trong A-bên-Bết-Ma-ca, đắp lên một cái lũy cao hơn đồn thành, và cả đạo quân Giô-áp đào tường thành đặng làm cho nó ngã xuống. 16 Bấy giờ, có một người nữ khôn ngoan ở trên đầu đồn thành la lên cùng chúng rằng: Các ngươi hãy nghe, hãy nghe! Xin hãy nói cùng Giô-áp lại gần đây, tôi muốn nói chuyện cùng người. 17 Khi Giô-áp đã lại gần, người nữ hỏi rằng: Ông có phải Giô-áp chăng? Người đáp: Phải, ta. Nàng tiếp: Hãy nghe lời con đòi ông. Người đáp: Ta nghe. 18 Nàng bèn nói như lời nầy: Thuở xưa người ta có thói quen nói rằng: Hãy đi hỏi ý dân A-bên; rồi mới nên việc như thế. 19 Trong Y-sơ-ra-ên, thành chúng tôi là một thành hòa bình và trung hậu hơn hết, mà ông lại muốn diệt một thành, là chánh đô của Y-sơ-ra-ên sao? Nhân sao ông muốn phá hủy cơ nghiệp của Đức Giê-hô-va? 20 Giô-áp đáp rằng: Không, không phải vậy đâu! Ta quyết hẳn không muốn diệt, không muốn phá hủy! 21 Đó chẳng phải là ý ta. Nhưng có một người ở núi Ép-ra-im tên là Sê-ba, con trai của Biếc-ri, đã phản nghịch cùng vua, tức là Đa-vít. Hãy nộp một mình hắn thôi, thì ta sẽ dan ra khỏi thành. Người nữ nói cùng Giô-áp rằng: Người ta sẽ ném đầu hắn qua tường cho ông. 22 Vậy, người nữ ấy đến trước mặt cả dân chúng, và nói cho nghe lời ý luận khôn ngoan của nàng. Chúng chém đầu Sê-ba, con trai Biếc-ri, rồi ném cho Giô-áp. Giô-áp bèn thổi kèn lên; đạo quân dan ra khỏi thành và tản đi; ai nấy đều trở về nhà mình, còn Giô-áp trở về Giê-ru-sa-lem, gần bên vua.
23 Giô-áp tổng lãnh cả đạo binh của Y-sơ-ra-ên; Bê-na-gia, con trai Giê-hô-gia-đa, làm đầu trưởng các người Kê-rê-thít và Phê-lê-thít; 24 A-đô-ram được bầu cử coi về thuế khóa; Giô-sa-phát, con trai A-hi-lút, làm thủ bộ; 25 Sê-gia làm thơ ký; Xa-đốc và A-bia-tha làm thầy tế lễ. 26 Còn Y-ra, người Giai-rơ, làm tể tướng thân mật của Đa-vít.

20

Sê-ba nổi loạn

1Lúc ấy có một người trong đám hạ cấp tên là Sê-ba (con của Bích-ri người Bên-gia-min) đứng ra thổi kèn kêu gọi người Y-sơ-ra-ên: "Chúng ta không có phần gì nơi Đa-vít, cũng chẳng hưởng gì nơi con của Giê-sê cả. Anh em Y-sơ-ra-ên ơi! Ai về trại nấy đi thôi!" 2Tất cả người Y-sơ-ra-ên bỏ Đa-vít, theo Sê-ba. Còn người Giu-đa cứ theo vua, hộ tống vua từ sông Giô-đan về Giê-ru-sa-lem.
3Về đến cung Giê-ru-sa-lem, vua bắt mười cung phi đã ở lại giữ cung trước kia, cầm giữ tại một nơi, cung cấp vật thực cần thiết, nhưng không đi lại với họ nữa. Vậy họ bị giam giữ như ở góa cho đến ngày chết.
4Vua ra lệnh cho A-ma-sa tập họp quân đội Giu-đa và trình diện vua trong hạn ba ngày. 5A-ma-sa lo việc triệu tập quân sĩ, nhưng quá ba ngày mà vẫn chưa hoàn tất sứ mệnh. 6Đa-vít bảo A-bi-sai: "Sê-ba có thể nguy hiểm hơn cả Áp-sa-lôm. Vậy ông dẫn anh em thuộc hạ của ta đuổi theo người ấy, đừng để nó rút vào trong một thành kiên cố thì tai hại lắm." 7Vậy A-bi-sai và Giô-áp từ Giê-ru-sa-lem ra đi, dẫn theo đoàn vệ binh người Kê-rết, Phê-lết và cả các dũng sĩ khác, đuổi theo Sê-ba. 8Đi đến Ga-ba-ôn, nơi có tảng đá lớn, họ gặp A-ma-sa. Lúc ấy Giô-áp mặc binh phục, đeo kiếm nơi đai lưng. Khi ông bước tới lưỡi kiếm tuột ra khỏi vỏ. 9Giô-áp nói: "Chào anh. Mọi việc bình an chứ?" Tay phải ông nắm lấy râu A-ma-sa để hôn; 10A-ma-sa không để ý đến lưỡi kiếm trong tay kia của Giô-áp, nên bị đâm một nhát vào bụng, ruột đổ ra, chết tại chỗ. Giô-áp không cần phải đâm lần thứ hai. Giô-áp và A-bi-sai tiếp tục cuộc săn đuổi Sê-ba. 11Một người của Giô-áp đứng bên xác của A-ma-sa, kêu gọi: "Ai chuộng Giô-áp, ai phò Đa-vít, xin tiến lên theo Giô-áp!" 12Nhưng xác của A-ma-sa đẫm máu nằm bên đường làm cho ai đến nơi, thấy đều dừng lại. Người của Giô-áp phải kéo xác khỏi đường cái, đem để trong đồng, rồi lấy áo đắp lại. 13Sau khi xác được dẹp khỏi đường, mọi người tiến lên theo Giô-áp, truy nã Sê-ba.
14Sê-ba đến A-bên Bết-ma-ca sau khi đi khắp các đại tộc Y-sơ-ra-ên. Những người Bê-ri đều theo Sê-ba. 15Quân đội Giô-áp đến, vây thành A-bên Bết-ma-ca, đắp một lũy đất ngoài thành, đối diện đồn phòng thủ. Họ bắt đầu phá thành. 16Có một người đàn bà khôn ngoan ở trong thành gọi lớn tiếng; "Nghe đây! Nghe đây! Xin mời tướng Giô-áp đến cho tôi thưa vài lời." 17Giô-áp đến, bà hỏi: "Ông là Giô-áp phải không?" Ông đáp: "Phải." Bà tiếp: "Xin nghe tôi thưa vài lời." Ông bảo: "Nói đi!" 18Người đàn bà nói: "Thuở xưa người ta thường nói: 'Phải hỏi ý kiến người A-bên mới nên việc được'. 19Tôi là một người dân của thành A-bên hiếu hòa và trung hậu ấy. Còn ông, ông đi triệt hạ một thành phố cổ kính của Y-sơ-ra-ên, tiêu hủy sản nghiệp của Chúa sao?" 20Giô-áp đáp: "Không phải thế! Ta không chủ tâm phá hủy. 21Nhưng, có một người tên là Sê-ba, gốc ở cao nguyên Ép-ra-im đang ở trong thành. Hắn dám nổi loạn chống vua Đa-vít. Đồng bào chỉ cần giao nạp Sê-ba là tôi sẽ rút quân ngay." Người đàn bà nói: "Chúng tôi sẽ ném đầu nó qua tường cho ông." 22Rồi bà khéo léo thuyết phục dân thành. Họ bắt Sê-ba chặt đầu, ném ra cho Giô-áp. Giô-áp thổi kèn lui quân. Tướng sĩ rời thành, quay về Giê-ru-sa-lem.
23Lúc ấy, Giô-áp làm tổng tư lệnh quân đội Y-sơ-ra-ên; Bê-na-gia, con Giê-hô-gia-đa chỉ huy đoàn vệ binh người Kê-rết và Phê-lết; 24A-đô-ram chỉ huy đoàn lao công. Giê-sa-phát, con A-hi-lút làm ngự sử, 25Sê-ra-gia làm tổng thư ký; Xa-đốc và A-bia tha làm thầy tế lễ 26và Y-ra người Giai-rơ làm tể tướng dưới triều Đa-vít.