1 Cả dân Giu-đa đều lập Ô-xia làm vua thế cho A-ma-xia, cha người; tuổi người được mười sáu. 2 Sau khi vua cha đã an giấc với các tổ phụ, người xây cất Ê-lốt, và khôi phục nó cho Giu-đa. 3 Ô-xia được mười sáu tuổi, khi người lên làm vua: người cai trị năm mươi hai năm tại Giê-ru-sa-lem; mẹ người tên là Giê-cô-lia, quê ở Giê-ru-sa-lem. 4 Người làm điều thiện trước mặt Đức Giê-hô-va, y theo mọi điều A-ma-xia, cha người đã làm. 5 Trong đời Xa-cha-ri, là người thông hiểu các dị tượng của Đức Chúa Trời, thì Ô-xia rắp lòng tìm kiếm Đức Chúa Trời; và người tìm kiếm bao lâu, thì Đức Chúa Trời khiến cho người đặng may mắn bấy lâu. 6 Người kéo ra chiến tranh với dân Phi-li-tin, đánh đổ tường thành Gát, tường thành Giáp-nê, và tường thành Ách-đốt; người xây cất những thành trong địa hạt Ách-đốt và tại đất người Phi-li-tin. 7 Đức Chúa Trời giúp đỡ người được thắng dân Phi-li-tin, dân A-rập ở tại Gu-rơ-Ba-anh, và dân Ma-ôn. 8 Dân Am-môn cũng tiến cống cho Ô-xia: Danh tiếng người đồn đến cõi Ê-díp-tô, vì người đã trở nên rất cường thạnh. 9 Ô-xia cũng xây những tháp tại Giê-ru-sa-lem, trên cửa Góc, trên cửa Trũng, và trên góc tường, làm cho nó vững chắc. 10 Người cũng cất những tháp trong đồng vắng, đào nhiều giếng, vì có nhiều súc vật trong đất đồng bằng và trên đồng cao; cũng có những người làm ruộng, kẻ trồng nho trên núi và tại Cạt-mên, vì người thích việc canh nông. 11 Ô-xia có một đạo binh sẵn đi chinh chiến, kéo ra trận từng tốp, tùy số tu bộ mà thơ ký Giê-hi-ên, và quan giám thị Ma-a-xê-gia đã làm, có Ha-na-nia, đại thần của vua, cai quản. 12 Trọn số các trưởng tộc, tức là những người mạnh dạn, là hai ngàn sáu trăm người. 13 Chúng quản lãnh một đạo binh ba mươi vạn bảy ngàn năm trăm người, đều hay đánh giặc cách mạnh dạn, hầu giúp vua đối địch với cừu địch. 14 Ô-xia sắm sửa cho cả đạo binh những khiên, giáo, mũ, giáp, cung, và những đá trành. 15 Ở Giê-ru-sa-lem, người khiến tay kỹ sư chế tạo những máy dùng đặt trên các tháp, và trên chót đồn lũy, đặng bắn tên và đá lớn. Danh tiếng người đồn ra phương xa; bởi vì người được Chúa giúp đỡ cách lạ thường, cho đến trở nên cường thạnh.
Ô-xia bị bịnh phung
16 Song khi người được trở nên cường thạnh, lòng bèn kiêu ngạo, đến nỗi làm điều ác, phạm tội cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của người; vì người vào trong đền thờ Đức Giê-hô-va, xông hương trên bàn thờ xông hương. 17 Thầy tế lễ A-xa-ria vào sau người, có tám mươi thầy tế lễ, đều là người mạnh dạn, đồng đi theo. 18 Chúng cản cự vua Ô-xia mà rằng: Hỡi vua Ô-xia, chẳng phải phần vua xông hương cho Đức Giê-hô-va đâu, bèn là phần của những thầy tế lễ, con cháu A-rôn, đã được biệt riêng ra thánh đặng xông hương vậy. Hãy đi ra khỏi đền thánh, vì vua đã phạm tội; lại vì việc nầy Đức Giê-hô-va sẽ chẳng làm cho vua được vinh hiển đâu.⚓19 Ô-xia bèn nổi giận; người cầm nơi tay một cái bình hương toan xông hương; và đang khi người nổi giận cùng những thầy tế lễ, phung bèn nổi lên nơi trán người trước mặt những thầy tế lễ, tại trong đền của Đức Giê-hô-va ở gần bên bàn thờ xông hương. 20 A-xa-ria, thầy tế lễ thượng phẩm, và hết thảy thầy tế lễ khác ngó xem người, thấy người bị bịnh phung ở nơi trán, bèn đuổi người ra khỏi đó; và chính người cũng lật đật ra, vì Đức Giê-hô-va đã hành hại người. 21 Ô-xia bị bịnh phung cho đến ngày băng hà; và vì bị phung phải ở riêng ra trong một nhà khác, chẳng còn được vào đền của Đức Giê-hô-va nữa; Giô-tham, con trai người, quản lý cung vua, và xét đoán dân sự của nước.
Ô-xia băng hà
22 Đấng tiên tri Ê-sai, con trai của A-mốt, đã biên chép các công sự khác của Ô-xia từ đầu đến cuối. 23 Ô-xia an giấc cùng tổ phụ người, và người ta chôn người chung với tổ phụ người tại ruộng lăng tẩm của các vua; vì người ta nói rằng: Người bị phung. Giô-tham, con trai người, cai trị thế cho người.⚓
26
Uzziah Reigns in Judah
1Now all the people of Judah took Uzziah, who was sixteen years old, and made him king instead of his father Amaziah. 2He built Elath and restored it to Judah, after the king rested with his fathers. 3Uzziah was sixteen years old when he became king, and he reigned fifty-two years in Jerusalem. His mother’s name was Jecholiah of Jerusalem. 4And he did whatwas⚓right in the sight of the Lord, according to all that his father Amaziah had done. 5⚓He sought God in the days of Zechariah, who ⚓had understanding in the visions of God; and as long as he sought the Lord, God made him ⚓prosper. 6Now he went out and ⚓made war against the Philistines, and broke down the wall of Gath, the wall of Jabneh, and the wall of Ashdod; and he built cities around Ashdod and among the Philistines. 7God helped him against ⚓the Philistines, against the Arabians who lived in Gur Baal, and against the Meunites. 8Also the Ammonites ⚓brought tribute to Uzziah. His fame spread as far as the entrance of Egypt, for he became exceedingly strong. 9And Uzziah built towers in Jerusalem at the ⚓Corner Gate, at the Valley Gate, and at the corner buttress of the wall; then he fortified them. 10Also he built towers in the desert. He dug many wells, for he had much livestock, both in the lowlands and in the plains; healsohad farmers and vinedressers in the mountains and in Carmel, for he loved the soil. 11Moreover Uzziah had an army of fighting men who went out to war by companies, according to the number on their roll as prepared by Jeiel the scribe and Maaseiah the officer, under the hand of Hananiah, one of the king’s captains. 12The total number of chief officers of the mighty men of valor was two thousand six hundred. 13And under their authority was an army of three hundred and seven thousand five hundred, that made war with mighty power, to help the king against the enemy. 14Then Uzziah prepared for them, for the entire army, shields, spears, helmets, body armor, bows, and slings tocast stones. 15And he made devices in Jerusalem, invented by ⚓skillful men, to be on the towers and the corners, to shoot arrows and large stones. So his fame spread far and wide, for he was marvelously helped till he became strong.
The Penalty for Uzziah’s Pride
16But ⚓when he was strong his heart was ⚓lifted up, to his destruction, for he transgressed against the Lord his God ⚓by entering the temple of the Lord to burn incense on the altar of incense. 17So ⚓Azariah the priest went in after him, and with him were eighty priests of the Lord—valiant men. 18And they withstood King Uzziah, and said to him, “It⚓is not for you, Uzziah, to burn incense to the Lord, but for the ⚓priests, the sons of Aaron, who are consecrated to burn incense. Get out of the sanctuary, for you have trespassed! You shallhave no honor from the Lord God.” 19Then Uzziah became furious; and he had a censer in his hand to burn incense. And while he was angry with the priests, ⚓leprosy broke out on his forehead, before the priests in the house of the Lord, beside the incense altar. 20And Azariah the chief priest and all the priests looked at him, and there, on his forehead, he was leprous; so they thrust him out of that place. Indeed he also ⚓hurried to get out, because the Lord had struck him. 21⚓King Uzziah was a leper until the day of his death. He dwelt in an ⚓isolated house, because he was a leper; for he was cut off from the house of the Lord. Then Jotham his son was over the king’s house, judging the people of the land. 22Now the rest of the acts of Uzziah, from first to last, ⚓the prophet Isaiah the son of Amoz wrote. 23⚓So Uzziah rested with his fathers, and they buried him with his fathers in the field of burial which belonged to the kings, for they said, “He is a leper.” Then Jotham his son reigned in his place.