2

Dân Mô-áp

1Đây là lời CHÚA phán:
  “Vi phạm dân Mô-áp đã lên đến tột cùng,
   Ta chắc chắn sẽ trừng phạt chúng.
   Chúng nó đốt hài cốt vua Ê-đôm làm vôi.
  2Vì thế Ta sẽ giáng lửa xuống lãnh thổ Mô-áp,
   Và lửa sẽ thiêu nuốt các đền đài thành Kê-ri-giốt.
  Dân Mô-áp sẽ chết giữa cơn náo loạn,
   Giữa tiếng hò hét, tiếng tù và vang rền.
  3Ta sẽ diệt trừ vua khỏi vòng chúng nó,
   Ta sẽ giết luôn hết thảy các quan chúng nó,”

Dân Giu-đa

4Đây là lời CHÚA phán:
  “Vi phạm dân Giu-đa đã lên đến tột cùng,
   Ta chắc chắn sẽ trừng phạt chúng.
  Chúng nó khinh bỏ Kinh Luật của CHÚA,
   Không vâng giữ mạng lệnh Ngài.
  Chúng nó lầm lạc theo các thần giả dối
   Mà tổ tiên chúng nó thờ lạy.
  5Vì thế Ta sẽ giáng lửa xuống lãnh thổ Giu-đa,
   Và lửa sẽ thiêu nuốt các đền đài thành Giê-ru-sa-lem.”

Dân Y-sơ-ra-ên

6Đây là lời CHÚA phán:
  “Vi phạm dân Y-sơ-ra-ên đã lên đến tột cùng,
   Ta chắc chắn sẽ trừng phạt chúng.
  Chúng nó bán người chính trực vì bạc,
   Bán người khốn cùng vì một đôi dép.
  7Chúng giẫm lên đầu người nghèo
   Như giẫm lên bụi đất,
   Tước đoạt quyền lợi người nhu mì nghèo khó.
  Cha với con ăn nằm cùng một cô gái,
   Làm ô uế danh thánh Ta.
  8Chúng nằm dài trên mỗi bàn thờ,
   Trên áo quần xiết nợ.
  Chúng uống rượu mua bằng tiền phạt
   Ngay trong đền thờ của Đức Chúa Trời chúng nó.
  9Thế mà chính Ta đã vì chúng nó tuyệt diệt dân A-mô-rít,
   Là một dân cao lớn như cây tùng,
   Vạm vỡ như cầy sồi,
  Nhưng Ta đã tuyệt diệt dân ấy,
   Cả ngọn lẫn gốc.
  10Chính Ta đã đem các ngươi ra khỏi xứ Ai-cập,
   Dẫn dắt các ngươi suốt bốn mươi năm trong sa mạc,
   Đưa các ngươi vào chiếm đất A-mô-rít.
  11Ta đã lập con cái các ngươi làm tiên tri,
   Thanh niên các ngươi làm người Na-xi-rê,
  Có phải vậy không, hỡi dân Y-sơ-ra-ên?”

  12“Nhưng các ngươi bắt người Na-xi-rê uống rượu,
   Và ra lệnh cho các tiên tri;
   ‘Đừng nói tiên tri nữa.’
  13Này Ta sẽ đè bẹp các ngươi tại chỗ.
   Như chiếc xe gỗ bị đè bẹp xuống, vì chất đầy lúa.
  14Người nhanh nhẹn không trốn thoát được,
   Người mạnh sức không còn sức mạnh nữa,
   Người dũng cảm không cứu được mạng sống mình.
  15Người bắn cung không chống cự nổi,
   Người nhanh chân không thoát khỏi,
   Người cưỡi ngựa không cứu được mạng sống mình.
  16Trong ngày ấy, dũng sĩ can trường nhất
   Cũng quăng vũ khí bỏ chạy.”

2

Mô-áp

1Chúa phán: "Nhân dân Mô-áp phạm tội quá nhiều - gấp ba, gấp bốn lần khi trước - nên Ta phải đoán phạt, không dung thứ được nữa. Họ đã đào mả đốt xương các vua Ê-đôm làm vôi. 2Ta sẽ phóng hỏa đốt xứ Mô-áp, đốt luôn các đền đài, chiến lũy của Kê-ri-giốt. Mô-áp sẽ bị tiêu diệt giữa tiếng hò hét xung phong và tiếng kèn trận thúc quân. 3Vua quan nó sẽ bị giết chung với nhau." Chúa phán vậy.

Giu-đa

4Chúa phán: "Nhân dân Giu-đa phạm tội quá nhiều - gấp ba gấp bốn lần khi trước - nên Ta phải đoán phạt, không dung thứ được nữa. Họ đã khinh dể luật pháp Chúa không vâng giữ mạng lệnh Ngài. Họ lầm đường lạc lối vì nghe theo những luận điệu giả dối đã đánh lừa tổ phụ họ ngày xưa. 5Ta sẽ phóng hỏa đốt xứ Giu-đa, đốt luôn cả các đền đài, chiến lũy của Giê-ru-sa-lem."

Y-sơ-ra-ên

6Chúa phán: "Nhân dân Y-sơ-ra-ên phạm tội quá nhiều - gấp ba gấp bốn lần khi trước - nên Ta phải đoán phạt, không dung thứ được nữa. Chúng tham nhũng, nhận tiền hối lộ để kết án người công chính, bán dân nghèo làm nô lệ vì họ không trả nổi nợ nần, thậm chí đổi một người bần cố lấy một đôi dép. 7Chúng nhẫn tâm đạp lên đầu những người sa cơ thất thế, chà đạp họ xuống bùn đen và xua đuổi những người hiền từ bị áp bức. Hai cha con tranh nhau ăn nằm với một người con gái phục vụ trong Đền thờ, làm cho Danh thánh Ta bị xúc phạm. 8Chúng làm ra vẻ sùng đạo, vào nằm ngủ bên các bàn thờ, nhưng chúng đang tâm nằm ngủ trên lớp áo xống mà người túng ngặt đem cầm cố. Chúng vào Đền thờ dâng lễ quán bằng rượu chúng đã mua với tiền trộm cắp.
9Chúng quên rằng Ta đã tiêu diệt dân A-mô-rít để dọn đường cho chúng vào Đất hứa - đó là một dân khổng lồ, cao như cây tuyết tùng và mạnh như cây sồi, nhưng Ta đã hái hết trái và chặt hết rễ làm sức mạnh họ tiêu tan. 10Ta đã đem tổ phụ các ngươi ra khỏi ngục tù Ai-cập, dìu dắt họ 40 năm trong sa mạc, để cho họ vào chiếm đất của dân A-mô-rít. 11Ta đã dấy lên một số tiên tri giữa dân tộc các ngươi, chọn một số thanh niên làm người Na-xi-rê. Có phải đúng không, nhân dân Y-sơ-ra-ên?" Chúa hỏi. 12“Tuy nhiên, các ngươi quyến rũ người Na-xi-rê uống rượu và bảo các tiên tri: 'Im đi, đừng nói nữa!' 13Này, Ta sẽ đè bẹp các ngươi, như bị chiếc xe vận tải chở lúa cán bẹp dí. 14Lanh lẹ đến đâu cũng không chạy thoát; mạnh mẽ đến đâu cũng phải kiệt sức; anh dũng đến đâu cũng phải tử trận. 15Dùng tên đạn phòng thân cũng không đứng nổi. Chạy vắt giò lên cổ cũng không bảo tồn được mạng sống. 16Và kẻ can trường nhất trong quân đội cũng phải trần truồng trốn chui trốn nhủi trong ngày Ta đoán phạt." Chúa phán vậy.