1 Gánh nặng⚓ về Ba-by-lôn, mà Ê-sai, con trai A-mốt, đã thấy.⚓ 2 Hãy dựng cờ trên núi trọi! Hãy cất tiếng kêu chúng nó, lấy tay mà ngoắt, cho người ta vào các cửa người sang trọng! 3 Chính ta đã truyền lịnh cho kẻ ta đã biệt riêng ra, và đã gọi những người mạnh mẽ của ta đến sự thạnh nộ, họ vui mừng vì cớ sự cao trọng của ta. 4 Có tiếng xôn xao của đoàn lũ trên các núi, dường như tiếng xôn xao của một dân đông! Ấy là tiếng ồn ào các nước của các dân tộc nhóm lại! Đức Giê-hô-va vạn quân điểm soát đạo quân mình để ra trận. 5 Chính Đức Giê-hô-va và những khí giới của sự thạnh nộ Ngài đến từ phương xa, từ nơi rất xa trên trời, để hủy diệt cả đất. 6 Các ngươi khá than khóc! Vì ngày của Đức Giê-hô-va đã gần: ngày đó đến như cơn tai nạn đến bởi Đấng Toàn năng.⚓7 Vậy nên mọi tay đều yếu đuối, lòng người đều tan chảy. 8 Chúng đều kinh hoàng, bị sự đau đớn thảm sầu bắt lấy, quặn thắt như đàn bà đương đẻ; hớt hơ hớt hải nhìn nhau, mặt như mặt ngọn lửa! 9 Nầy, ngày Đức Giê-hô-va đến, là ngày hung dữ, có sự thạnh nộ và nóng giận để làm đất nầy nên hoang vu, và diệt những kẻ có tội khỏi đó. 10 Vì các ngôi sao và các đám sao trên trời sẽ chẳng chiếu sáng nữa; mặt trời mọc lên thì mờ tối, mặt trăng không soi sáng đâu.⚓ 11 Ta sẽ phạt thế gian vì sự độc ác nó, phạt kẻ dữ vì tội lỗi chúng nó, làm cho kẻ kiêu hết kiêu, hạ sự tự cao của kẻ bạo ngược. 12 Ta sẽ làm cho loài người hiếm có hơn vàng quí, thật ta sẽ làm cho loài người hiếm có hơn vàng ròng xứ Ô-phia. 13 Vậy nên, ta sẽ khiến các tầng trời rung rinh, đất bị day động lìa khỏi chỗ mình, vì cơn thạnh nộ của Đức Giê-hô-va vạn quân, trong ngày Ngài nổi giận dữ. 14 Bấy giờ, ai nấy như con hươu bị đuổi, như bầy chiên không người nhóm lại, sẽ trở lại cùng dân mình, sẽ trốn về xứ mình. 15 Kẻ nào người ta gặp được sẽ bị đâm; kẻ nào bị bắt sẽ ngã dưới lưỡi gươm. 16 Con trẻ họ sẽ bị đập chết trước mắt họ, nhà bị cướp, vợ bị dâm hãm. 17 Nầy, ta sẽ xui người Mê-đi nghịch cùng họ, những người đó chẳng quí bạc, chẳng thích vàng; 18 dùng cung đập giập kẻ trai trẻ, chẳng thương xót đến thai trong lòng mẹ, mắt chẳng tiếc trẻ con. 19 Ba-by-lôn, là sự vinh hiển các nước, sự hoa mĩ của lòng kiêu ngạo người Canh-đê, sẽ giống như Sô-đôm và Gô-mô-rơ mà Đức Chúa Trời đã lật đổ.⚓20 Nó sẽ chẳng hề có người ở nữa, trải đời nọ sang đời kia không ai ở đó; người A-rập không đóng trại tại đó, những kẻ chăn cũng chẳng cầm bầy mình ở đó. 21 Song những thú rừng sẽ đến ở, và nhà cửa đầy những chim cú; chim đà choán làm chỗ mình, dê đực lấy làm nơi nhảy nhót.⚓22 Sài lang sủa trong cung điện, chó rừng tru trong đền đài vui sướng. Kỳ nó đã gần đến, ngày nó sẽ không được dài nữa.
13
Sứ Ðiệp Nghịch Lại Ba-by-lôn
1Sứ điệp về Ba-by-lôn mà I-sai-a con của A-mô đã thấy: 2“Trên một ngọn núi trọc, hãy dựng cờ báo hiệu; Hãy nói lớn lên, kêu gọi chúng lắng nghe; Hãy vẫy tay làm dấu cho chúng đi vào cổng của các nhà quyền quý. 3Chính Ta đã ra lịnh cho những người thánh của Ta; Ta đã triệu tập những dũng sĩ của Ta để thực hiện cơn giận của Ta; Ðó là những người vui mừng khi Ta được tôn cao.”
4Hãy lắng nghe! Trên các núi đồi có tiếng ồn ào nhộn nhịp, Như tiếng của một đạo quân đông đúc sắp xuất quân. Hãy lắng nghe! Có tiếng thật huyên náo ồn ào giữa các vương quốc, Như các quốc gia đang tụ họp với nhau. CHÚA các đạo quân đang tập họp quân đội và duyệt binh để chuẩn bị ra trận. 5Chúng đến từ những xứ xa xăm, Từ những nơi ở cuối chân trời. CHÚA và những vũ khí biểu dương cơn thịnh nộ của Ngài kéo đến, Ðể hủy diệt toàn xứ ấy.
6Hãy khóc than rên siết, vì ngày của CHÚA đã gần; Ngày ấy đến như một cơn hủy diệt của Ðấng Toàn Năng. 7Vì thế, tất cả đều bủn rủn tay chân; Ai nấy đều sờn lòng nản chí. 8Chúng thảy đều kinh hoảng; Nỗi đau đớn và thống khổ bao trùm lấy chúng; Chúng quằn quại như sản phụ sắp sinh; Chúng nhìn nhau mà kinh hồn táng đởm; Mặt chúng đỏ bừng như bị lửa táp. 9Kìa, ngày của CHÚA đến; Ấy là ngày tàn khốc, Ngày biểu dương cơn thịnh nộ lôi đình, Ðể làm cho mặt đất tan hoang, Ðể diệt sạch phường tội đồ trên đất. 10Kìa ánh sáng của các vì sao và các chòm tinh tú sẽ không còn nữa; Mặt trời vừa mọc lên thì đã bị che khuất, nên mặt đất vẫn tối tăm mù mịt, Ánh sáng mặt trăng cũng chẳng còn thấy nơi đâu.
11Ta sẽ phạt thế giới, vì nó quá gian tà ác độc; Ta sẽ phạt những kẻ gian ác, vì tội ác chúng quá nhiều; Ta sẽ làm cho bọn kiêu ngạo chẳng có thể kiêu căng được nữa; Ta sẽ đánh hạ đến tận cùng tánh cao ngạo của quân cường bạo hung tàn. 12Ta sẽ làm cho những người còn sống sót quý hiếm hơn vàng ròng; Loài người trở nên quý hiếm hơn cả vàng Ô-phia. 13Vậy, Ta sẽ làm cho các tầng trời rúng động, Và đất rung chuyển mạnh đến nỗi gần trật ra khỏi quỹ đạo của nó, Vì cơn thịnh nộ của CHÚA các đạo quân, trong ngày Ngài nổi trận lôi đình. 14Như con linh dương đang bị săn đuổi, Như con chiên không có người chăn, Ai nấy đều lui về với bộ tộc của mình, Tất cả đều trốn về quê mình. 15Ai bị tìm thấy sẽ bị đâm chết; Kẻ nào bị bắt sẽ phải ngã gục dưới lưỡi gươm. 16Con thơ của chúng sẽ bị đập chết trước mắt chúng; Nhà cửa của chúng sẽ bị cướp sạch; Vợ của chúng sẽ bị hãm hiếp.
17Nầy Ta sẽ khích động quân Mê-đi kéo đến đánh chúng; Bạc quân ấy chẳng màng, vàng quân ấy chẳng muốn. 18Cung tên chúng bắn nát các thanh niên; Chúng không thương tiếc con cái của ai cả; Mắt chúng chẳng xót thương dù là trẻ thơ vô tội. 19Ba-by-lôn, vinh hiển của các vương quốc, Niềm tự hào và kiêu hãnh của người Canh-đê, Sẽ giống như Sô-đôm và Gô-mô-ra, khi Ðức Chúa Trời lật đổ chúng xuống. 20Nó sẽ không bao giờ có người cư ngụ nữa; Từ đời nầy sang đời kia sẽ không còn ai ở đó nữa; Người Ả-rập sẽ không dựng trại ở đó; Bọn chăn chiên cũng không cho đàn chiên nằm nghỉ ở đó. 21Nhưng các thú hoang sẽ nằm nghỉ ở đó; Các cú vọ sẽ ở đầy trong các nhà hoang; Các đà điểu sẽ sống trong đó; Các dê rừng sẽ nhảy nhót ở đó; 22Lang sói sẽ tru lên trong các dinh thự hoang tàn; Chó rừng sẽ hú gọi trong các lâu đài sang trọng. Thật vậy, kỳ hạn của nó đã đến gần; Ngày giờ của nó chẳng còn bao nhiêu nữa.