16

Lời tiên tri nghịch cùng Mô-áp

1 Hãy gởi chiên con phải dâng cho quan cai trị đất nầy, từ Sê-la sang đồng vắng, đến núi của con gái Si-ôn. 2 Các con gái Mô-áp tại bến đò Ạt-nôn sẽ giống như chim bay tán loạn, và như một lứa chim con bị quăng ra ngoài ổ.
3 Ngươi hãy lập mưu, hãy làm sự công bình, đang lúc giữa trưa hãy phủ bóng ngươi như ban đêm; hãy che giấu kẻ bị đuổi; chớ bới móc kẻ trốn tránh! 4 Hãy cho phép những kẻ bị đuổi của ta trú ngụ nơi ngươi! Hãy làm nơi ẩn náu cho Mô-áp khỏi mặt kẻ tàn hại! Vì kẻ cướp giựt đã mất, sự tàn hại đã hết, kẻ giày đạp đã bị diệt khỏi đất nầy. 5 Ấy vậy, ngôi sẽ bởi sự nhân từ mà bền lập; và trong trại Đa-vít sẽ có một Đấng lấy lẽ thật ngồi lên, sẽ đoán xét, sẽ tìm sự ngay thẳng, và vội vàng làm sự công bình.
6 Chúng ta có nghe sự kiêu ngạo của Mô-áp, nó kiêu ngạo lắm, cũng nghe nó xấc xược, kiêu căng, giận dữ; sự khoe khoang của nó là vô ích. 7 Vậy nên Mô-áp sẽ than khóc vì Mô-áp, ai nấy đều than khóc; các ngươi hãy khóc, hãy thở than vì sự mất bánh trái nho của Kiệt-Ha-rê-sết! 8 Vì ruộng nương của Hết-bôn và cây nho của Síp-ma đều mòn mỏi; ngày trước nó dàn ra tới Gia-ê-xe, lan ra tới đồng vắng, chồi tượt đâm ra tới bên kia biển, mà bây giờ vua chúa các nước đã bẻ gãy nhánh tốt.
9 Vậy nên ta vì cây nho của Síp-ma mà khóc lóc như Gia-ê-xe. Hỡi Hết-bôn, hỡi Ê-lê-a-lê, ta sẽ tưới nước mắt ta trên các ngươi; vì đương lúc trái mùa hạ và mùa gặt thì có tiếng reo của giặc xảy đến. 10 Sự vui mừng hớn hở đã cất khỏi ruộng tốt; trong vườn nho chẳng còn hò hát, reo vui, kẻ đạp rượu chẳng còn đạp trong thùng; ta đã làm dứt tiếng reo vui. 11 Cho nên lòng ta vì Mô-áp kêu vang như đàn cầm, ruột ta vì Kiệt-Hê-re cũng vậy. 12 Ví dầu Mô-áp chịu mệt nhọc đặng đi đến nơi cao, dầu vào trong nơi thánh mình để cầu nguyện, cũng chẳng được nhậm!
13 Ấy là lời mà xưa kia Đức Giê-hô-va đã phán về Mô-áp. 14 Bây giờ thì Đức Giê-hô-va phán như vầy: Trong ba năm, kể như năm kẻ ở mướn, sự vinh hiển của Mô-áp với cả đoàn dân đông của nó sẽ bị khinh hèn; và số còn sót lại sẽ ít lắm, không kể ra gì.

16

摩押的难民逃到犹大

  1你们当将羔羊奉送给那地的掌权者,
  从西拉往旷野,送到锡安的山。
  2摩押的居民来到亚嫩渡口,
  如逃遁的飞鸟,被赶离鸟巢

  3求你赐谋略,行公平,
  使你的影子在正午如黑夜,
  掩护逃亡的人,不泄露逃难者的行踪。
  4愿我摩押逃亡的人寄居在你那里,
  你作他们的避难所,躲避灭命者的面。

  勒索的人消失,
  毁灭的事止息,
  欺压者从国中除灭,
  5大卫帐幕中必有宝座因慈爱坚立,
  必有一位君王凭信实坐在其上,
  施行审判,寻求公平,迅速行公义。

  6我们听闻摩押的骄傲,
  极其骄傲;
  它狂妄、骄傲、自大,
  它夸大的言词都是空的。
  7因此,摩押人必为摩押哀号,
  人人都要哀号。
  你们要为吉珥.哈列设的葡萄饼哀叹,
  极其忧伤。

  8因为希实本的田地
  和西比玛的葡萄树都衰残了,
  列国的君主折断它的枝干,
  这枝子曾长到雅谢,延伸到旷野,
  嫩枝向外伸出,直伸过海;
  9所以,我要为西比玛的葡萄树哀哭,
  像雅谢人一样哀哭。
  希实本以利亚利啊,
  我要以眼泪浇灌你,
  你因夏天果子和收割的庄稼,
  欢呼声已经止息了。
  10田园中不再有欢喜快乐,
  葡萄园里必无人歌唱,无人欢呼,
  在压酒池中踹酒的不再踹酒了,
  我使欢呼的声音止息了
  11因此,我的心肠为摩押哀鸣如琴,
  我的内心为吉珥.哈列设哀哭。
12摩押人出现在丘坛,筋疲力尽时,虽然到自己的圣所祈祷,却仍无济于事。
13这是耶和华曾论到摩押的话。 14但现在,耶和华说:“三年之内,按照雇工年数的算法,摩押的荣华必变为羞辱,人口虽曾众多,剩余的又少又弱。”