17

Lời tiên tri nghịch cùng Đa-mách

1 Gánh nặng về Đa-mách. Nầy, Đa-mách bị trừ ra, không kể làm thành nữa, và sẽ trở nên một đống đổ nát. 2 Các thành A-rô-e bị bỏ hoang, sẽ làm chỗ cho bầy chiên nằm nghỉ, chẳng ai kinh động. 3 Đồn lũy của Ép-ra-im sẽ chẳng còn, ngôi nước của Đa-mách và dân sót của Sy-ri cũng vậy, khác nào sự vinh hiển của con cái Y-sơ-ra-ên, Đức Giê-hô-va vạn quân phán vậy.
4 Xảy ra trong ngày đó, sự vinh hiển của Gia-cốp sẽ giảm đi, xác thịt mập mạp đổi ra gầy ốm. 5 Sẽ xảy ra như con gặt túm các ngọn lúa, rồi dùng cánh tay cắt lấy bông; lại như những gié lúa mót được ở nơi trũng Rê-pha-im vậy. 6 Nhưng sẽ còn sót lại như là của mót, khác nào khi người ta rung cây ô-li-ve, còn hai ba trái trên chót nhánh rất cao, hoặc bốn năm trái trên những nhành xa của cây sai trĩu. Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên phán vậy.
7 Trong ngày đó, người ta sẽ ngó về Đấng tạo mình, và mắt trông thẳng đến Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên. 8 Họ sẽ không còn xây mắt về các bàn thờ, là công việc của tay mình; và không còn ngó các đồ vật bởi ngón tay mình chế ra, hoặc các tượng Át-tạt-tê, hoặc các trụ mặt trời.
9 Trong ngày đó, các thành bền vững của nó sẽ giống như những nơi đổ nát, hoặc trong rừng, hoặc trên đỉnh núi, là những nơi đã bị bỏ hoang trước mặt con cái Y-sơ-ra-ên; xứ nầy sẽ bị bỏ hoang vậy. 10 Vì ngươi đã quên Đức Chúa Trời của sự cứu ngươi, chẳng nhớ đến vầng đá sức mạnh ngươi. Vậy nên người trồng cây tốt, lại trồng những gốc nho khác giống. 11 Đang ngày ngươi trồng thì rào giậu, vừa lúc ban mai làm cho hột giống nở hoa; nhưng trong ngày buồn bực rầu rĩ mùa màng mất ráo!
12 Ôi! các dân đông đảo làm xôn xao là dường nào, khác nào như biển gầm! Các dân tộc chạy xông tới như nhiều nước đổ mạnh! 13 Thật, các dân tộc chạy xông tới như nhiều nước đổ ầm ạc; nhưng Ngài sẽ quở trách họ, thì đều trốn xa, bị đùa đi như rơm rác trên núi khi gió thổi, như luồng bụi gặp cơn bão. 14 Đương buổi chiều, nầy, có sự sợ hãi; kíp trước khi ban mai đã thành ra hư không. Ấy là phần của kẻ đã bóc lột chúng ta, là số phận xảy đến cho kẻ cướp chúng ta vậy.

17

上帝要惩罚亚兰和以色列


1大马士革的默示。

  看哪,大马士革不再为城市,
  变为废墟。
  2亚罗珥的城镇被撇弃
  将成为牧羊之处,
  羊群在那里躺卧,
  无人使它们惊吓。
  3以法莲不再有堡垒,
  大马士革失去其王国,
  亚兰的百姓所剩无几,
  如以色列人的荣美消失一般;
  这是万军之耶和华说的。

  4到那日,雅各的荣美必失色,
  它肥胖的身躯渐渐消瘦;
  5像人收割成熟的禾稼,
  用手臂割取麦穗,
  又像人在利乏音谷拾取穗子;
  6其间所剩不多,好像人打橄榄树,
  在最高的树梢上只剩两、三颗橄榄,
  在多结果子的旁枝上只剩四、五颗;
  这是耶和华-以色列的上帝说的。
7当那日,人必仰望造他们的主,眼目看着以色列的圣者。 8他们必不仰望自己手所筑的祭坛,也不理会自己指头所造的亚舍拉和香坛。
9当那日,他们坚固的城必因以色列人的缘故,如同树林中和山顶上所撇弃的地方。这样,地就荒芜了。

  10因你忘记拯救你的上帝,
  忘记那保护你的磐石;
  所以,你虽栽上佳美的树苗,
  插上别样的枝子,
  11栽种的日子,你使它生长,
  栽种的早晨,你使它开花,
  但在愁苦、极其伤痛的日子,
  所收割的都归无有。

敌国都被击败

  12唉!万民闹哄,好像海浪澎湃,
  列邦喧闹,如同洪水滔滔,
  13列邦喧闹,如同大水滔滔;
  但上帝一斥责,他们就远远躲避,
  他们被追赶,如同山上风前的糠秕,
  又如暴风前的碎秸;
  14看哪,晚上有惊吓,未到早晨它就消失无踪。
  这是掳掠我们之人的厄运,是抢夺我们之人的报应。