51

Lời hứa cho tín đồ

1 Các ngươi là kẻ theo sự công bình, là kẻ tìm Đức Giê-hô-va, hãy nghe ta! Khá nhìn xem vầng đá mà các ngươi đã được đục ra, và cái lỗ của hang mà các ngươi đã được đào lên! 2 Hãy nghĩ đến tổ ngươi là Áp-ra-ham, cùng Sa-ra, là người đã sanh sản các ngươi; ta đã gọi Áp-ra-ham khi người chỉ có một mình; ta đã ban phước cho người nên nhiều. 3 Vì Đức Giê-hô-va đã yên ủi Si-ôn; Ngài đã yên ủi mọi nơi đổ nát của nó. Ngài đã khiến đồng vắng nên như vườn Ê-đen, nơi sa mạc nên như vườn Đức Giê-hô-va; giữa vườn ấy sẽ có sự vui vẻ, mừng rỡ, tạ ơn, và tiếng ca hát.
4 Hỡi dân ta, hãy chăm chỉ mà nghe ta; hỡi nước ta, hãy lắng tai cho ta! Vì sẽ có luật pháp ra từ ta, và ta sẽ lập sự công bình làm sự sáng cho các dân. 5 Sự công bình của ta đã gần; sự cứu rỗi của ta đã ra, cánh tay ta sẽ xét đoán các dân. Các cù lao sẽ trông đợi ta, và chúng nó sẽ nhờ cậy cánh tay ta.
6 Hãy ngước mắt lên các từng trời, và cúi xem dưới đất; vì các từng trời sẽ tan ra như khói, đất sẽ cũ như áo, dân cư trên đất sẽ chết như ruồi: nhưng sự cứu rỗi của ta còn đời đời, sự công bình của ta chẳng hề bị bỏ đi.
7 Hỡi dân biết điều công nghĩa, ghi luật pháp ta trong lòng, hãy nghe ta! Chớ e người ta chê bai, đừng sợ họ nhiếc móc. 8 Vì sâu sẽ cắn nuốt họ như cắn áo, mọt sẽ ăn họ như ăn lông chiên; nhưng sự công bình của ta sẽ còn mãi, sự cứu rỗi của ta còn đến muôn đời.
9 Hỡi cánh tay Đức Giê-hô-va, hãy thức dậy, thức dậy! Hãy mặc lấy sức mạnh đi! Hãy thức dậy như ngày xưa, như các đời thượng cổ! Há chẳng phải Ngài là Đấng đã phân thây Ra-háp và đâm con quái vật lớn sao? 10 Há chẳng phải Ngài là Đấng đã làm cạn biển, tắt nước vực lớn, làm cho biển sâu ra một con đường, hầu cho dân đã được chuộc đi qua sao?
11 Dân mà Đức Giê-hô-va đã chuộc sẽ trở về, sẽ hát mà đến Si-ôn. Sự hỉ lạc vô cùng sẽ đội trên đầu họ, họ sẽ được vui vẻ mừng rỡ; sự buồn bực than vãn sẽ tránh đi.
12 Ta, chính ta, là Đấng yên ủi các ngươi. Ngươi là ai, mà sợ loài người hay chết, sợ con trai loài người là kẻ sẽ trở nên như cỏ? 13 mà lại quên Đức Giê-hô-va, Đấng tạo ngươi, đã giương các từng trời và lập nền đất, và trọn ngày cứ run sợ về cơn giận của kẻ ức hiếp khi nó toan hủy diệt ngươi? Vậy thì bây giờ chớ nào cơn giận của kẻ ức hiếp ấy ở đâu? 14 Kẻ bị bắt đem đi sẽ chóng được tha ra; sẽ chẳng chết trong hầm, và cũng không thiếu lương thực. 15 Vì ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, tức là Đấng làm cho biển động, sóng bổ ầm ầm. Đức Giê-hô-va vạn quân là danh Ngài. 16 Ta đã để lời nói ta trong miệng ngươi, và cho ngươi núp dưới bóng bàn tay ta, đặng dựng các từng trời và lập nền đất, cùng nói với Si-ôn rằng: Ngươi là dân ta!
17 Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy thức dậy, thức dậy, và đứng lên! Ngươi đã uống chén thạnh nộ từ tay Đức Giê-hô-va; đã uống cạn chén xoàng ba, uống cho tới cặn. 18 Trong vòng các con trai mà Giê-ru-sa-lem đã sanh ra, chẳng một đứa nào để dắt nó; trong vòng các con trai nó đã nuôi, chẳng một đứa nào đến cầm lấy tay. 19 Hai sự nầy, tức là diệt vong và hủy phá, đói kém và gươm dao, đã đến cho ngươi, mà ai là kẻ sầu não vì ngươi? Ta sẽ lấy gì yên ủi ngươi? 20 Các con trai ngươi đều hao mòn, nằm ngổn ngang nơi ngã ba đường phố, như con nai mắc trong lưới, đầy cơn giận của Đức Giê-hô-va và sự quở trách của Đức Chúa Trời ngươi!
21 Vậy, bây giờ, hỡi ngươi là kẻ khốn nạn, là kẻ say nhưng không vì rượu, hãy nghe điều nầy. 22 Chúa Giê-hô-va ngươi, Đức Chúa Trời ngươi, là Đấng binh vực dân mình, phán như vầy: Nầy, ta đã lấy lại chén xoàng ba từ tay ngươi, tức là cặn của chén thạnh nộ ta, rày về sau ngươi sẽ không uống nó nữa. 23 Ta sẽ để chén ấy trong tay các kẻ hà hiếp ngươi, tức là các kẻ bảo ngươi rằng: Hãy cúi xuống, đặng chúng ta bước ngang qua! Rồi người cong lưng sát đất, như con đường cho người ta qua lại.

51

Santoiq Aliam Vil Yaru-salem

1Yiang Sursĩ pai neq: “Anhia ca ễ táq ranáq tanoang o, cóq anhia tamứng cứq. Anhia la samoât cốc tamáu noau tốc aloŏh tễ côl. Chơ noau dững aloŏh cốc ki tễ ntốq noau dốq ĩt tamáu. Ngkíq cóq anhia chanchớm loah tễ léq anhia toâq. 2Cóq anhia sanhữ máh achúc achiac anhia A-praham cớp Sara, alới patŏ́ng tŏ́ng toiq yỗn anhia. Bo cứq arô A-praham, án ŏ́q con; ma cứq satốh ŏ́c bốn yỗn án bữn con clứng lứq. Chơ án cỡt achúc achiac clứng cũai.”
3Yiang Sursĩ lứq aliam loah máh cũai tâng cóh Si-ôn, cớp nheq tữh cũai ca ỡt tâng ntốq rúng ralốh ki. Tam cutễq ki khỗ ariang ntốq aiq, mŏ án táq yỗn cỡt ariang nưong Ê-dên án khoiq tễng dŏq. Chơ tâng ntốq ki bữn loah ŏ́c bũi óh, cớp bữn sưong ũat sa‑ỡn Yiang Sursĩ.
4Yiang Sursĩ pai neq: “Máh cũai proai cứq ơi! Cóq anhia tamứng cứq! Cóq anhia cayớm dŏq santoiq cứq pai neq: Cứq ễ arĩen nheq tữh cũai, cớp phễp rit cứq dững alới pỡq tâng ŏ́c poang. 5Tỡ bữn dũn noâng cứq toâq chuai amoong tỗp alới; tangái cứq riap khoiq cheq chơ. Cứq toâp cỡt sốt máh tỗp cũai, máh cruang yơng ỡt acoan cứq tê. Nheq tữh alới acoan tangái cứq toâq chuai amoong alới, cớp alới ngcuang ngŏ́h-rangŏ́h tháng. 6Cóq anhia tapoang chu paloŏng, cớp nhêng chu cloong cutễq! Nỡ‑ra paloŏng cỡt pứt samoât phĩac ũih; cớp cloong cutễq cỡt ranhóq ranhái samoât tampâc anhỗh. Nỡ‑ra cũai tâng cốc cutễq nâi cuchĩt samoât ruai, thréc nheq. Ma ŏ́c cứq chuai amoong la noâng níc, cớp ŏ́c tanoang o tễ cứq tỡ nai nheq. 7Anhia ca khoiq dáng tễ máh ranáq pĩeiq ơi! Anhia ca khoiq cayớm dŏq tâng mứt máh santoiq cứq patâp, cóq anhia tamứng nơ. Chỗi ngcŏh ntrớu toâq noau ayê ra‑ac tỡ la sieu anhia. 8Alới lứq cỡt pứt ariang tampâc lamooh cáiq cha yỗn cỡt rapúi nheq; cỡt samoât aroâiq táq toâq sóc charán cữu cumũar roauq cha. Ma ŏ́c cứq chuai amoong noâng mantái níc; ŏ́c cứq yỗn riap bữn níc dũ dỡi.”
9Yiang Sursĩ ơi, sễq anhia tamỡ rachuai hếq nứng! Sễq anhia ĩt bán rêng anhia toâq chuai hếq. Sễq anhia táq yỗn hếq samoât anhia khoiq táq tễ mbŏ́q, bo anhia cŏ́h ngưoc tuang ramứh Rahap tâng dỡq mưt cỡt sa‑ữi dỗt. 10Anhia toâp khoiq táq yỗn dỡq mưt cỡt khỗ, cớp táq rana tâng mpứng dĩ dỡq mut, dŏq yỗn cũai proai ca anhia ntôm chuai amoong têq tayáh yang ien khễ. 11Tỗp ca anhia khoiq chuai amoong, nỡ‑ra alới toâq pỡ vil Yaru-salem bũi ỡn lứq, dếh triau cupo ũat khễn hỡ. Tỗp alới bữn ŏ́c ien khễ níc, tỡ bữn túh ngua ntrớu noâng.
12Yiang Sursĩ pai neq: “Cứq la án ca táq yỗn anhia cỡt rêng loah tamái. Cỗ nŏ́q anhia ngcŏh cũai miat sâng, alới tỡ bữn mpha ntrớu tễ bát? 13Nŏ́q anhia khlĩr Yiang Sursĩ ca tễng anhia, án ca paliang paloŏng cớp táq tanang cốc cutễq? Nŏ́q anhia tamoong ma ỡt clơng ngcŏh níc alới ca ễ padâm cớp pupứt anhia? Ŏ́c alới nsóq mứt tỡ têq táq ntrớu noâng anhia. 14Tỡ bữn dũn noâng, máh cũai tũ lứq cỡt racláh; alới bữn ỡt cóng tamoong dũn, cớp bữn dũ tâc khám cha.
15“Cứq la Yiang Sursĩ, Ncháu anhia! Cứq yỗn dỡq mưt canoâq chanchưn hỗ ralông casang lứq; ramứh cứq la Yiang Sursĩ Sốt Toâr Lứq. 16Cứq paliang paloŏng cớp achúh tanang cutễq; cứq pai chóq cũai tâng vil Yaru-salem neq: ‘Anhia la cũai cứq bán curiaq, cớp cứq chiau yỗn anhia riang máh santoiq cứq atỡng.’”

Yaru-salem Pứt Nheq Ŏ́c Túh Arức

17Vil Yaru-salem ơi, cóq tamỡ nơ cớp yuor! Anhia khoiq nguaiq dỡq tễ cachoc Yiang Sursĩ yỗn anhia roap tôt. Án khoiq yỗn anhia nguaiq ŏ́c ki la cỗ án sâng nsóq mứt. Anhia khoiq nguaiq chơ ŏ́c cutâu ki, cớp án táq yỗn anhia tayáh sarín sarêu. 18Lứq tỡ va manoaq loâng tễ máh con anhia mŏ têq ayông anhia; tỡ va manoaq loâng tễ máh con anhia ma têq tếc atĩ anhia pỡq. 19Bar ramứh ranáq rúng pứt khoiq toâq pỡ anhia, muoi la ranáq yúc talốh cruang cutễq anhia, cớp bar la ranáq panhieih khlac, táq yỗn anhia cuchĩt thréc nheq. Ma tỡ bữn noau sâng ễ ayooq táq anhia. 20Dũ ntốq canũt lakễng tâng rana bữn moang cũai cuchĩt cỗ tian alới khlac; tỗp alới cỡt samoât yỡt chuat alieiq niei prian; alới ramóh máh ŏ́c Yiang Sursĩ cutâu mứt. 21Cũai tễ vil Yaru-salem ca chĩuq túh ơi! Sanua cóq anhia tamứng nơ! Anhia sarín sarêu la cỗ anhia bũl, ma anhia tỡ bữn nguaiq blŏ́ng. 22Yiang Sursĩ anhia la Ncháu Nheq Tữh Cũai, án ca rabán curiaq anhia pai neq: “Cứq ntôm ĩt loah tễ anhia cachoc ca cứq yỗn anhia nguaiq cỗ cứq cutâu mứt chóq anhia. Lứq anhia tỡ bữn cóq nguaiq noâng tễ cachoc ca táq yỗn anhia tayáh sarín sarêu, la cachoc cứq cutâu mứt. 23Cứq ễ yỗn cachoc ki pỡ cũai padâm anhia ễn, alới ca táq yỗn anhia bếq tâng rana, cớp alới ca tĩn sarúq anhia samoât noau tĩn cutễq phốn.”