2

1 Vậy nên, chúng ta phải càng giữ vững lấy điều mình đã nghe, e kẻo bị trôi lạc chăng. 2 Vì nếu lời thiên sứ rao truyền đã vững chắc và sự trái phép nghịch mạng đã được báo ứng xứng đáng rồi, 3 mà nếu ta còn trễ nải sự cứu rỗi lớn dường ấy, thì làm sao tránh cho khỏi được? --- là sự cứu rỗi Chúa truyền ra trước hết, rồi có những kẻ nghe chứng nghiệm nó cho chúng ta, 4 Đức Chúa Trời cũng dùng những dấu kỳ sự lạ và đủ thứ phép mầu, lại dùng sự ban cho của Đức Thánh Linh mà Ngài đã theo ý muốn mình phát ra, để làm chứng với các kẻ đó.

Đức Chúa Jêsus Christ hạ mình xuống dưới các thiên sứ để cứu rỗi loài người

5 Vả, thế gian hầu đến mà chúng ta nói đó, Đức Chúa Trời chẳng từng khiến nó phục dưới quyền các thiên sứ. 6 Nhưng có kẻ đã làm chứng rằng:
 Loài người là gì, mà Chúa nhớ đến?
 Con người là ai, mà Chúa săn sóc đến?
7 Chúa đã đặt Người ở dưới thiên sứ một chút;
 Cho Người đội mão triều vinh hiển tôn trọng;
8 Và đặt mọi vật dưới chân Người.
 Đức Chúa Trời đã khiến mọi vật phục Đức Chúa Jêsus như vậy; thì chẳng để cho một vật nào chẳng phục Ngài; song hiện nay chúng ta chưa thấy mọi vật phục Ngài.
9 Nhưng Đức Chúa Jêsus nầy, mà đã ở dưới các thiên sứ một chút, chúng ta thấy Ngài, vì sự chết Ngài đã chịu được đội mão triều vinh hiển tôn trọng. Ấy vậy, bởi ân điển của Đức Chúa Trời, Đức Chúa Jêsus đã vì mọi người nếm sự chết.
10 Thật, Đấng mà muôn vật hướng về Ngài và bởi Ngài, vì muốn đem nhiều con đến sự vinh hiển, thì đã khiến Đấng làm cội rễ sự cứu rỗi của những con ấy, nhờ sự đau đớn mà nên trọn lành, là phải lắm. 11 Vì Đấng làm nên thánh và kẻ được nên thánh, đều bởi một Cha mà ra. Cho nên Ngài không thẹn mà gọi những kẻ đó là anh em, 12 khi Ngài có phán:
 Tôi sẽ truyền danh Chúa cho anh em tôi;
 Và ngợi khen Chúa ở giữa hội.
13 Ngài lại phán: Ta sẽ phó thác ta cho Chúa. Lại phán: Ta đây, ta với các con cái mà Đức Chúa Trời đã ban cho ta.
14 Vậy thì, vì con cái có phần về huyết và thịt, nên chính Đức Chúa Jêsus cũng có phần vào đó, hầu cho Ngài bởi sự chết mình mà phá diệt kẻ cầm quyền sự chết, là ma quỉ, 15 lại cho giải thoát mọi người vì sợ sự chết, bị cầm trong vòng tôi mọi trọn đời. 16 Vì quả thật không phải Ngài đến vùa giúp các thiên sứ, bèn là vùa giúp dòng dõi của Áp-ra-ham, 17 Nhân đó, Ngài phải chịu làm giống như anh em mình trong mọi sự, hầu cho đối với Đức Chúa Trời, trở nên thầy tế lễ thượng phẩm, hay thương xót và trung tín, đặng đền tội cho chúng dân. 18 Vả, vì chính mình Ngài chịu khổ trong khi bị cám dỗ, nên có thể cứu những kẻ bị cám dỗ vậy.

2

Do Not Neglect Salvation

1Therefore we must give the more earnest heed to the things we have heard, lest we drift away. 2For if the word spoken through angels proved steadfast, and every transgression and disobedience received a just reward, 3how shall we escape if we neglect so great a salvation, which at the first began to be spoken by the Lord, and was confirmed to us by those who heard Him, 4God also bearing witness both with signs and wonders, with various miracles, and gifts of the Holy Spirit, according to His own will?

The Son Made Lower than Angels

5For He has not put the world to come, of which we speak, in subjection to angels. 6But one testified in a certain place, saying:
  “What is man that You are mindful of him,
   Or the son of man that You take care of him?
   7You have made him a little lower than the angels;
   You have crowned him with glory and honor,
   And set him over the works of Your hands.
   8You have put all things in subjection under his feet.”
 For in that He put all in subjection under him, He left nothing that is not put under him. But now we do not yet see all things put under him.
9But we see Jesus, who was made a little lower than the angels, for the suffering of death crowned with glory and honor, that He, by the grace of God, might taste death for everyone.

Bringing Many Sons to Glory

10For it was fitting for Him, for whom are all things and by whom are all things, in bringing many sons to glory, to make the captain of their salvation perfect through sufferings. 11For both He who sanctifies and those who are being sanctified are all of one, for which reason He is not ashamed to call them brethren, 12saying:
  “I will declare Your name to My brethren;
   In the midst of the assembly I will sing praise to You.”
13And again:
  “I will put My trust in Him.”
 And again:
  “Here am I and the children whom God has given Me.”
14Inasmuch then as the children have partaken of flesh and blood, He Himself likewise shared in the same, that through death He might destroy him who had the power of death, that is, the devil, 15and release those who through fear of death were all their lifetime subject to bondage. 16For indeed He does not give aid to angels, but He does give aid to the seed of Abraham. 17Therefore, in all things He had to be made like His brethren, that He might be a merciful and faithful High Priest in things pertaining to God, to make propitiation for the sins of the people. 18For in that He Himself has suffered, being tempted, He is able to aid those who are tempted.