Quyển sách đóng bảy ấn. – Chỉ Chiên Con đáng mở sách ấy
1 Rồi tôi thấy trong tay hữu Đấng ngồi trên ngôi một quyển sách viết cả trong lẫn ngoài, có đóng bảy cái ấn.⚓2 Tôi cũng thấy một vị thiên sứ mạnh mẽ cất tiếng lớn kêu rằng: Ai đáng mở quyển sách này và tháo những ấn này? 3 Dầu trên trời, dưới đất, bên dưới đất, không ai có thể mở quyển sách ấy hoặc nhìn xem nó nữa. 4 Vì không có ai đáng mở quyển sách ấy hoặc nhìn xem nó nữa, nên tôi khóc dầm dề. 5 Bấy giờ, một người trong các trưởng lão nói với tôi rằng: Chớ khóc, kìa, sư tử của chi phái Giu-đa, tức là Chồi của vua Đa-vít, đã thắng, thì có thể mở quyển sách ấy và tháo bảy cái ấn ra.⚓ 6 Tôi lại thấy chính giữa ngôi và bốn con sinh vật, cùng chính giữa các trưởng lão, có một Chiên Con ở đó như đã bị giết; Chiên Con có bảy sừng và bảy mắt, là bảy vị thần của Đức Chúa Trời sai xuống khắp thế gian.⚓7 Chiên Con bước tới, lấy sách ở tay hữu đấng ngự trên ngôi. 8 Khi lấy sách, bốn con sinh vật và hai mươi bốn trưởng lão bèn sấp mình xuống trước mặt Chiên Con, mỗi kẻ cầm một cây đàn và những bình vàng đầy hương; đó là những lời cầu nguyện của các thánh.⚓ 9 Chúng hát một bài ca mới rằng: Ngài đáng lấy quyển sách mà mở những ấn ra; vì Ngài đã chịu giết, lấy huyết mình mà chuộc cho Đức Chúa Trời những người thuộc về mọi chi phái, mọi tiếng, mọi dân tộc, mọi nước,⚓10 và Ngài đã làm cho những người ấy nên nước, và thầy tế lễ cho Đức Chúa Trời chúng ta; những người ấy sẽ trị vì trên mặt đất.⚓ 11 Đoạn, tôi nhìn xem, nghe bốn bên ngôi và các sinh vật cùng các trưởng lão, có tiếng của vô số thiên sứ; thiên sứ hàng muôn hàng ngàn,⚓12 đồng nói lên một tiếng lớn rằng: Chiên Con đã chịu giết đáng được quyền phép, giàu có, khôn ngoan, năng lực, tôn quí, vinh hiển và ngợi khen! 13 Tôi lại nghe mọi vật dựng nên trên trời, dưới đất, bên dưới đất, trên biển, cùng mọi vật ở đó đều nói rằng: Chúc cho Đấng ngồi trên ngôi cùng Chiên Con được ngợi khen, tôn quí, vinh hiển và quyền phép cho đến đời đời! 14 Rồi bốn con sinh vật đều nói: A-men. Và các trưởng lão sấp mình xuống mà thờ lạy.
5
Hdruôm Hră Klĭt leh anăn Êđai Biăp
1 Leh klei anăn kâo ƀuh hlăm kngan hnuă Pô dôk ti jhưng mtao sa pŏk hdruôm hră klĭt čih leh hlăm lam leh anăn ti êngao, arăng kđăm leh hŏng kjuh mnơ̆ng kđăm. 2Leh anăn kâo ƀuh sa čô dĭng buăl jăk myang hưn hŏng asăp kraih, “Hlei pô năng pŏk hdruôm hră klĭt leh anăn ruh mnơ̆ng kđăm ñu?” 3Ƀiădah amâo mâo ôh pô hlăm adiê, amâodah ti lăn ala, amâodah ti gŭ lăn ala dưi pŏk hră anăn amâodah dưi dlăng kơ ñu. 4Leh anăn kâo hia snăk kyuadah amâo mâo ôh pô năng pŏk hră amâodah dlăng kơ ñu. 5 Leh anăn sa čô hlăm phung khua mduôn lač kơ kâo, “Đăm hia ôh; nĕ anei, Êmông Gu găp djuê Yuđa, Kƀiêng Y-Đawit dưi leh, Ñu yơh dưi pŏk hdruôm hră klĭt anăn leh anăn ruh kjuh mnơ̆ng kđăm ñu.” 6 Ti plah wah jhưng mtao hŏng pă drei mnơ̆ng hdĭp, leh anăn ti krah phung khua mduôn, kâo ƀuh sa drei Êđai Biăp dôk dơ̆ng, msĕ si arăng bi mdjiê Ñu leh, mâo kjuh ƀĕ ki leh anăn kjuh boh ală, jing kjuh čô yang mngăt Aê Diê tiŏ nao leh tar ƀar lăn ala. 7Êđai Biăp nao mă hdruôm hră klĭt mơ̆ng kngan hnuă Pô dôk gŭ ti jhưng mtao. 8 Tơdah leh Ñu mă hdruôm hră klĭt anăn, pă drei mnơ̆ng hdĭp leh anăn phung dua pluh pă čô khua mduôn buôn ti anăp Êđai Biăp, grăp čô djă sa ƀĕ brô̆, leh anăn mâo êlŭ mah bŏ hŏng mnâo ƀâo mngưi, jing klei phung doh jăk wah lač. 9 Diñu mmuñ sa klei mmuñ mrâo snei, “Ih mâo klei năng mă hdruôm hră klĭt anăn leh anăn ruh mnơ̆ng kđăm, kyuadah arăng bi mdjiê ih leh, leh anăn hŏng êrah ih Pô ih bi tui leh phung mnuih kơ Aê Diê mơ̆ng jih jang krĭng, jih jang klei blŭ, jih jang ƀuôn sang, leh anăn jih jang găp djuê mnuih. 10 Ih mjing digơ̆ leh sa boh ƀuôn ala mtao leh anăn phung khua ngă yang kơ Aê Diê drei, leh anăn diñu srăng kiă kriê ti lăn ala.” 11 Kâo dlăng, leh anăn kâo hmư̆ asăp lu klăk klai leh anăn lu êbâo dĭng buăl jăk arăng amâo dưi yap ôh dôk jŭm dar jhưng mtao, mnơ̆ng hdĭp, leh anăn phung khua mduôn. 12Diñu mmuñ hŏng asăp kraih, “Êđai Biăp arăng bi mdjiê leh mâo klei năng mă tŭ klei myang, klei mdrŏng, klei thâo mĭn, klei ktang, klei mpŭ, klei guh kơang, leh anăn klei arăng mpŭ mni!” 13Leh anăn kâo hmư̆ jih jang mnơ̆ng hrih leh hlăm adiê, ti lăn ala, ti gŭ lăn ala, hlăm êa ksĭ, leh anăn jih jang mnơ̆ng hlăm anăn mmuñ, “Kơ Pô dôk gŭ ti jhưng mtao leh anăn kơ Êđai Biăp năng mâo klei arăng mpŭ mni, klei mpŭ, klei guh kơang, leh anăn klei ktang hlăm jih jang ênuk!” 14Pă drei mnơ̆ng hdĭp lač, “Amen!”, leh anăn phung khua mduôn buôn leh anăn kkuh mpŭ.