10

Na-đáp và A-bi-hu, con trai A-rôn, bị thiêu hóa trước mặt Đức Giê-hô-va

1 Hai con trai A-rôn, Na-đáp và A-bi-hu, mỗi người đều cầm lư hương mình, để lửa vào, bỏ hương lên và dâng một thứ lửa lạ trước mặt Đức Giê-hô-va; ấy là điều Ngài không phán dặn họ. 2 Một ngọn lửa từ trước mặt Đức Giê-hô-va lòe ra, nuốt tiêu họ và họ chết trước mặt Đức Giê-hô-va. 3 Môi-se bèn nói cùng A-rôn rằng: Ấy là điều Đức Giê-hô-va đã tỏ ra khi Ngài phán rằng: Ta sẽ nhờ những kẻ lại gần ta mà được tôn thánh và được vinh hiển trước mặt cả dân sự. A-rôn nín lặng. 4 Môi-se gọi Mi-sa-ên và Ên-sa-phan, hai con trai của U-xi-ên, chú của A-rôn, mà dạy rằng: Hãy lại gần khiêng thây hai anh em các ngươi khỏi trước nơi thánh, đem ra ngoài trại quân. 5 Vậy, họ đến gần khiêng thây còn mặc áo lá trong ra ngoài trại quân, y như lời Môi-se đã biểu.
6 Đoạn, Môi-se nói cùng A-rôn, Ê-lê-a-sa và Y-tha-ma, hai con trai người, mà rằng: Các ngươi chớ để đầu trần và chớ xé áo mình, e khi phải chết và Đức Giê-hô-va nổi giận cùng cả hội chúng chăng; nhưng anh em các ngươi, là cả nhà Y-sơ-ra-ên, phải nên khóc vì cớ lửa thiêu hóa mà Đức Giê-hô-va nổi phừng lên. 7 Đừng ra khỏi cửa hội mạc, e các ngươi phải chết chăng; vì dầu xức của Đức Giê-hô-va ở trên các ngươi. Họ bèn làm theo lời Môi-se.

Các phép và phận sự của những thầy tế lễ

8 Đoạn, Đức Giê-hô-va phán cùng A-rôn rằng: 9 Khi nào vào hội mạc, ngươi và các con trai ngươi chớ nên uống rượu hay là uống vật chi có tánh say, e phải chết chăng: --- ấy là một mạng lịnh đời đời, trải các thế đại, 10 hầu cho các ngươi được phân biệt điều thánh và điều chẳng thánh, sự khiết và sự chẳng khiết, 11 và dạy dân Y-sơ-ra-ên các mạng lịnh mà Đức Giê-hô-va đã cậy Môi-se truyền dặn cho.
12 Môi-se nói cùng A-rôn, Ê-lê-a-sa và Y-tha-ma, là hai con trai A-rôn còn lại, mà rằng: Hãy lấy của lễ chay còn dư lại về của lễ dùng lửa dâng cho Đức Giê-hô-va, và hãy ăn đi không pha men, gần bàn thờ, vì là một vật chí thánh. 13 Phải ăn của lễ nầy tại nơi thánh, vì là phần của ngươi và của các con trai ngươi trong những của lễ dùng lửa dâng cho Đức Giê-hô-va; Bởi vì đã phán dặn ta làm như vậy. 14 Còn cái o dâng đưa qua đưa lại, và cái giò dâng giơ lên, ngươi, các con trai, và các con gái ngươi hãy ăn tại một nơi tinh sạch, vì các điều đó đã ban cho làm phần riêng của ngươi và của các con trai ngươi, do những của lễ thù ân của dân Y-sơ-ra-ên. 15 Họ sẽ đem đến cái giò dâng giơ lên và cái o dâng đưa qua đưa lại với những mỡ định thiêu hóa, để dâng đưa qua đưa lại trước mặt Đức Giê-hô-va. Những điều đó sẽ thuộc về ngươi và các con trai ngươi chiếu theo luật lệ đời đời, y như Đức Giê-hô-va đã phán dặn vậy.
16 Vả, Môi-se tìm con dê đực dùng làm của lễ chuộc tội, thấy nó đã bị thiêu, bèn nổi giận cùng Ê-lê-a-sa và Y-tha-ma, hai con trai A-rôn còn lại, và nói rằng: 17 Sao các ngươi không ăn thịt con sinh tế chuộc tội trong nơi thánh? vì là một vật chí thánh mà Đức Giê-hô-va đã ban cho các ngươi, hầu gánh lấy tội của hội chúng, và làm lễ chuộc tội cho họ trước mặt Đức Giê-hô-va. 18 Nầy, huyết nó không có đem vào trong nơi thánh; quả đáng các ngươi ăn sinh lễ trong nơi thánh, y như lời ta đã dặn biểu. 19 Nhưng A-rôn đáp rằng: Kìa, ngày nay họ đã dâng của lễ chuộc tội và của lễ thiêu của mình trước mặt Đức Giê-hô-va; và sau khi việc rủi nầy xảy ra, nếu lại ngày nay tôi ăn của lễ chuộc tội, há có đẹp lòng Đức Giê-hô-va chăng? 20 Môi-se nghe lời đáp ấy, bèn nhận cho phải.

10

The Profane Fire of Nadab and Abihu

1Then Nadab and Abihu, the sons of Aaron, each took his censer and put fire in it, put incense on it, and offered profane fire before the Lord, which He had not commanded them. 2So fire went out from the Lord and devoured them, and they died before the Lord. 3And Moses said to Aaron, “This is what the Lord spoke, saying:
  ‘By those who come near Me
   I must be regarded as holy;
   And before all the people
   I must be glorified.’ ”
 So Aaron held his peace.
4Then Moses called Mishael and Elzaphan, the sons of Uzziel the uncle of Aaron, and said to them, “Come near, carry your brethren from before the sanctuary out of the camp.” 5So they went near and carried them by their tunics out of the camp, as Moses had said.
6And Moses said to Aaron, and to Eleazar and Ithamar, his sons, “Do not uncover your heads nor tear your clothes, lest you die, and wrath come upon all the people. But let your brethren, the whole house of Israel, bewail the burning which the Lord has kindled. 7You shall not go out from the door of the tabernacle of meeting, lest you die, for the anointing oil of the Lord is upon you.” And they did according to the word of Moses.

Conduct Prescribed for Priests

8Then the Lord spoke to Aaron, saying: 9“Do not drink wine or intoxicating drink, you, nor your sons with you, when you go into the tabernacle of meeting, lest you die. It shall be a statute forever throughout your generations, 10that you may distinguish between holy and unholy, and between unclean and clean, 11and that you may teach the children of Israel all the statutes which the Lord has spoken to them by the hand of Moses.”
12And Moses spoke to Aaron, and to Eleazar and Ithamar, his sons who were left: “Take the grain offering that remains of the offerings made by fire to the Lord, and eat it without leaven beside the altar; for it is most holy. 13You shall eat it in a holy place, because it is your due and your sons’ due, of the sacrifices made by fire to the Lord; for so I have been commanded. 14The breast of the wave offering and the thigh of the heave offering you shall eat in a clean place, you, your sons, and your daughters with you; for they are your due and your sons’ due, which are given from the sacrifices of peace offerings of the children of Israel. 15The thigh of the heave offering and the breast of the wave offering they shall bring with the offerings of fat made by fire, to offer as a wave offering before the Lord. And it shall be yours and your sons’ with you, by a statute forever, as the Lord has commanded.”
16Then Moses made careful inquiry about the goat of the sin offering, and there it was—burned up. And he was angry with Eleazar and Ithamar, the sons of Aaron who were left, saying, 17“Why have you not eaten the sin offering in a holy place, since it is most holy, and God has given it to you to bear the guilt of the congregation, to make atonement for them before the Lord? 18See! Its blood was not brought inside the holy place; indeed you should have eaten it in a holy place, as I commanded.”
19And Aaron said to Moses, “Look, this day they have offered their sin offering and their burnt offering before the Lord, and such things have befallen me! If I had eaten the sin offering today, would it have been accepted in the sight of the Lord?” 20So when Moses heard that, he was content.