20

Người làm công trong vườn nho

1 Vả, nước thiên đàng giống như người chủ nhà kia, tảng sáng đi ra, để mướn người làm công cho vườn nho mình. 2 Khi người chủ đã định giá với người làm công, mỗi ngày một đơ-ni-ê, thì sai họ vào vườn nho mình. 3 Ước chừng giờ thứ ba, người chủ lại ra, thấy những kẻ khác rảnh việc đứng trong chợ, 4 thì nói cùng họ rằng: Các ngươi hãy đi vào vườn nho ta, và ta sẽ trả tiền công phải cho. 5 Họ liền đi. Ước chừng giờ thứ sáu và giờ thứ chín, người chủ lại ra, cũng làm như vậy. 6 Ước chừng giờ thứ mười một, chủ ra, lại thấy những kẻ khác đứng trong chợ, thì hỏi rằng: Sao các ngươi đứng đây cả ngày không làm gì hết? 7 Họ trả lời rằng: Vì không ai mướn chúng tôi. Người chủ nói với họ rằng: Các ngươi cũng hãy đi vào vườn nho ta.
8 Đến tối, chủ vườn nho nói với người giữ việc rằng: Hãy gọi những người làm công mà trả tiền công cho họ, khởi từ người rốt cho đến người đầu. 9 Những người làm công mướn từ giờ thứ mười một đến, lãnh mỗi người được một đơ-ni-ê. 10 Rồi tới phiên những người đầu đến, tưởng lãnh được nhiều hơn; song họ cũng lãnh mỗi người một đơ-ni-ê. 11 Khi lãnh rồi, lằm bằm cùng chủ nhà, 12 mà rằng: Những người rốt ấy chỉ làm một giờ, mà chủ đãi cũng như chúng tôi, là kẻ đã chịu mệt nhọc cả ngày và dan nắng. 13 Song chủ trả lời cho một người trong bọn rằng: Bạn ơi, ta không xử tệ với ngươi đâu; ngươi há chẳng đã định với ta một đơ-ni-ê sao? 14 Hãy lấy của ngươi mà đi đi; ta muốn trả cho kẻ rốt nầy bằng như đã trả cho ngươi vậy. 15 Ta há không có phép dùng của cải ta theo ý muốn ta sao? Hay là ngươi thấy ta ở tử tế mà lấy mắt ganh sao? 16 Đó, những kẻ rốt sẽ nên đầu và kẻ đầu sẽ nên rốt là như vậy.

Đức Chúa Jêsus phán trước về sự thương khó của Ngài

(Mac 10:32-34; Lu 18:31-34)

17 Trong khi Đức Chúa Jêsus đi lên thành Giê-ru-sa-lem, Ngài đem riêng theo mười hai môn đồ, dọc đường, phán cùng họ rằng: 18 Nầy, chúng ta đi lên thành Giê-ru-sa-lem, và Con người sẽ bị bắt nộp cho các thầy tế lễ cả và các thầy thông giáo, bọn đó sẽ luận giết Ngài. 19 Họ sẽ nộp Ngài cho dân ngoại hầu để nhạo báng, đánh đập, và đóng đinh trên cây thập tự; đến ngày thứ ba, Ngài sẽ sống lại.

Hai con trai của Xê-bê-đê

20 Bấy giờ, có mẹ của các con trai Xê-bê-đê cùng các con mình đến gần Đức Chúa Jêsus, lạy Ngài đặng hỏi một chuyện. 21 Ngài phán rằng: Ngươi muốn chi? Thưa rằng: Xin cho hai con trai tôi đây ngồi một đứa bên hữu Ngài, một đứa bên tả, ở trong nước Ngài. 22 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Các ngươi không hiểu điều mình xin. Các ngươi uống được chén mà ta hầu uống không? Hai người thưa rằng: Chúng tôi uống được. 23 Ngài phán rằng: Thật các ngươi sẽ uống chén ta; nhưng mà ngồi bên hữu hay bên tả ta, thì chẳng phải tự ta cho được; ấy là cho những người nào mà Cha ta đã sửa soạn cho.
24 Mười môn đồ kia nghe sự xin đó, thì giận hai anh em. 25 Nhưng Đức Chúa Jêsus gọi đến mà phán rằng: Các ngươi biết rằng các vua dân ngoại thì ép dân phải phục mình, còn các quan lớn thì lấy quyền thế mà trị dân. 26 Trong các ngươi thì không như vậy; trái lại, trong các ngươi, kẻ nào muốn làm lớn, thì sẽ làm đầy tớ các ngươi; 27 còn kẻ nào muốn làm đầu, thì sẽ làm tôi mọi các ngươi. 28 Ấy vậy, Con người đã đến, không phải để người ta hầu việc mình, song để mình hầu việc người ta, và phó sự sống mình làm giá chuộc nhiều người.

Hai người mù thành Giê-ri-cô

29 Đương khi Đức Chúa Jêsus và môn đồ ra khỏi thành Giê-ri-cô, thì có một đoàn dân đông theo Ngài. 30 Nầy, có hai người mù ngồi bên đường, nghe nói Đức Chúa Jêsus qua đó, thì kêu lên rằng: Lạy Chúa, Con cháu vua Đa-vít, xin thương xót chúng tôi! 31 Chúng rầy hai người ấy, biểu nín đi; nhưng họ kêu lớn hơn nữa, rằng: Lạy Chúa, con cháu vua Đa-vít, xin thương xót chúng tôi! 32 Đức Chúa Jêsus dừng lại, gọi hai người mù đến, mà phán rằng: Các ngươi muốn ta làm chi cho? 33 Họ thưa rằng: Lạy Chúa, xin cho mắt chúng tôi được mở ra. 34 Đức Chúa Jêsus động lòng thương xót, bèn rờ đến mắt họ; tức thì hai người thấy được và đi theo Ngài.

20

Pơhơmutu Kơ Ƀing Mơnuih Mă Bruă Amăng Đang Boh Kơƀâo

1Yêsu pơtô dơ̆ng tui anai, “Tơlơi yom pơphan ƀing ană plei Dêh Čar Ơi Adai či jing hrup hăng sa čô khua đang boh kơƀâo anŭn tơbiă nao pơ anih sĭ mơnia mơ̆ng ưm mơguah kiăng kơ iâu apăh mơnuih nao mă bruă amăng đang boh kơƀâo ñu. 2Pô khua anŭn tŭ ư kla kơ ƀing gơñu tui hăng tơlơi arăng juăt apăh, jing sa prăk denarius sa hrơi, laih anŭn ñu pơkiaŏ ƀing gơ̆ nao mă bruă amăng đang boh kơƀâo ñu yơh.
3“Tơdang ƀơi mông yang hrơi đĭ glông laih, ñu tơbiă dơ̆ng pơ anih sĭ mơnia anŭn, ñu ƀuh đơđa mơnuih dŏ dơ̆ng pơ anŭn ƀu hơmâo bruă ngă ôh. 4Tui anŭn, ñu laĭ kơ ƀing gơñu tui anai, ‘Ƀing gih ăt nao mă bruă bĕ amăng đang boh kơƀâo kâo, kâo či kla kơ ƀing gih djơ̆ tui hăng nua arăng apăh yơh.’ 5Laih anŭn ƀing gơñu nao mă bruă mơtam yơh.
 “Tơdang ƀơi mông yang hrơi dơ̆ng laih anŭn ƀơi mông yang hrơi klăm ƀiă, pô khua anŭn ăt tơbiă nao ngă tui hăng anŭn dơ̆ng mơ̆n.
6Giŏng kơ anŭn, ƀơi mông jĕ truh kơ klăm laih, ñu tơbiă nao dơ̆ng pơ anih sĭ mơnia laih anŭn ăt ƀuh đơđa ƀing pơkŏn dơ̆ng dŏ pơ anŭn. Ñu ƀuăh kơ ƀing gơñu tui anai, ‘Yua hơget ƀing gih dŏ dơ̆ng pơ anai abih hrơi ƀu mă bruă ôh lĕ?’
7“Ƀing gơñu laĭ glaĭ kơ pô khua anŭn, ‘Yuakơ ƀu hơmâo hlơi apăh ƀing gơmơi kiăng kơ mă bruă ôh.’
 “Pô khua anŭn laĭ kơ ƀing gơñu, ‘Tơdah tui anŭn, ƀing gih ăt nao mă bruă bĕ amăng đang boh kơƀâo kâo.’
8“Tơdang truh pơ klăm laih, pô khua đang anŭn laĭ kơ pô wai đang ñu tui anai, ‘Iâu rai bĕ ƀing mă bruă laih anŭn kla brơi bĕ prăk kơ ƀing gơñu, samơ̆ ngă bĕ čơdơ̆ng mơ̆ng pô kâo iâu apăh hơnăl tuč hlŏng truh kơ pô kâo iâu apăh blung hlâo.’
9“Ƀing hơmâo mă bruă laih mơ̆ng mông jĕ truh kơ klăm rai laih anŭn rĭm čô ƀing gơñu tŭ mă sa prăk. 10Tui anŭn, ƀing hơmâo mă bruă laih mơ̆ng mơguah, ƀing gơñu pơmĭn gơñu pô či hơmâo lu hloh; samơ̆ rĭm čô ƀing gơñu ăt tŭ mă sa prăk kar hăng ƀing pơkŏn mơ̆n. 11Tơdang ƀing gơñu tŭ mă laih, ƀing gơñu čơdơ̆ng pơhiăp brŏk kơ khua đang anŭn laih anŭn laĭ tui anai, 12‘Ƀing anŭn kơnơ̆ng mă bruă sa mông đôč samơ̆ ih ƀơk brơi kơ ƀing gơñu pơdôm hăng ƀing gơmơi mơ̆n, jing ƀing hơmâo mă bruă gleh glan hăng pơiă amăng sa hrơi mơtam.’
13“Samơ̆ pô khua anŭn laĭ glaĭ kơ ƀing gơñu tui anai, ‘Ơ gơyut ăh, kâo ƀu pleč ƀlŏr kơ ƀing gih ôh. Hơnăl tuč, gih pô yơh pơtŭ ư laih hăng kâo mă bruă sa hrơi sa prăk. 14Tui anŭn, mă bĕ prăk apăh gih hăng glaĭ bĕ. Kâo kiăng ƀơk brơi kơ ƀing tơdơi kar hăng kâo ăt ƀơk brơi laih kơ ƀing gih mơ̆n. 15Hiư̆m ngă, kâo ƀu dưi yua prăk kâo tui hăng tơlơi kâo pô kiăng ôh hă? Ƀôdah ƀing gih ƀlah moăñ yuakơ kâo čơmah hă?’ ”
16“Hơnŭn yơh, pô jing đôč đač amăng rơnŭk anai či jing hĭ yom pơphan amăng rơnŭk tơdơi laih anŭn pô jing yom pơphan či jing hĭ đôč đač yơh.”

Yêsu Laĭ Lui Hlâo Tal Klâo Dơ̆ng Kơ Tơlơi Ñu Či Ruă Nuă Hăng Djai

(Markôs 10:32-34; Luk 18:31-34)

17Hơmâo sa wơ̆t, tơdang Yêsu hlak đĭ nao pơ plei Yerusalaim, Ñu djă̱ ba ƀing pluh-dua čô ding kơna Ñu amăng anih ƀing gơñu dưi dŏ hơjăn, laih anŭn pơhiăp hăng ƀing gơñu tui anai, 18“Hơmư̆ pơñen bĕ, ƀing ta hlak đĭ nao pơ plei Yerusalaim, laih anŭn arăng či pơblư̆ jao lui hĭ Kâo, jing Ană Mơnuih, kơ ƀing khua ngă yang hăng ƀing nai pơtô Tơlơi Juăt. Ƀing gơñu či klă̱ kơđi jao hĭ Kâo kiăng kơ pơdjai hĭ yơh. 19Giŏng anŭn, ƀing gơñu či jao lui hĭ Kâo kơ ƀing Tuai, jing ƀing Rôm, kiăng kơ ƀing gơñu djik djak, taih ama̱ng laih anŭn pŏng pơdjai hĭ pơ kơyâo bơrơkal. Samơ̆ ƀơi hrơi tal klâo, Ơi Adai či hơdip glaĭ Kâo dơ̆ng mơ̆ng ƀing djai yơh.”

Amĭ Yakơ Hăng Yôhan Rơkâo Tơlơi Yom Pơphan Kơ Dua Čô Ană Ñu

(Markôs 10:35-45)

20Giŏng anŭn, bơnai Zebedai hrŏm hăng dua čô ană đah rơkơi ñu rai pơ Yêsu. Ñu bon tŏ tơŭt ƀơi anăp Yêsu laih anŭn tơña rơkâo sa tơlơi ñu kiăng mơ̆ng Yêsu.
21Yêsu tơña kơ ñu, “Hơget tơlơi ih kiăng lĕ?”
 Ñu laĭ glaĭ kơ Yêsu, “Ơ Khua ăh, rơkâo kơ Ih ƀuăn hăng kâo pha brơi kơ dua čô ană đah rơkơi kâo anai, sa čô dŏ be̱r ƀơi gah hơnuă Ih laih anŭn sa čô dŏ be̱r ƀơi gah ieo Ih kiăng kơ git gai hrŏm hăng Ih tơdang Ih rai laih anŭn dŏ be̱r ƀơi grê pơtao amăng Dêh Čar Ih.”
22Samơ̆ Yêsu laĭ glaĭ kơ dua čô ayŏng adơi anŭn tui anai, “Ƀing gih ƀu thâo ôh tơlơi ƀing gih rơkâo. Ƀing gih dưi găn tơlơi ruă nuă kar hăng Kâo či găn anai mơ̆?” Ƀing gơñu laĭ glaĭ, “Ơ, ƀing gơmơi dưi.”
23Yêsu laĭ glaĭ kơ ƀing gơñu, “Sĭt biă mă yơh, ƀing gih ăt či găn tơlơi ruă nuă kar hăng Kâo mơ̆n, samơ̆ Kâo pô ƀu hơmâo ôh tơlơi dưi kiăng kơ ruah hlơi pô či dŏ ƀơi gah hơnuă laih anŭn ƀơi gah ieo Kâo. Hơdôm anih dŏ anŭn Ama Kâo hơmâo prap pre brơi hlâo laih kơ ƀing hlơi pô Ñu ruah.”
24Tơdang ƀing pluh čô ding kơna pơkŏn hơmư̆ kơ tơlơi anŭn, ƀing gơñu hil kơ dua čô ayŏng adơi anŭn. 25Samơ̆ Yêsu iâu rai ƀing gơñu hăng laĭ tui anai, “Ƀing gih thâo laih mơ̆n, ƀing khua djă̱ akŏ ƀing ană plei Tuai hơmâo tơlơi dưi hlo̱m ƀo̱m yơh laih anŭn ƀing khua moa gơñu kơtư̆ juă ƀing ană plei gơñu. 26Bơ kơ ƀing gih, ƀu djơ̆ hrup hăng anŭn ôh. Kơđai glaĭ kơ tơlơi anŭn, tơdah sa čô amăng ƀing gih kiăng kơ jing pô yom pơphan, brơi bĕ pô anŭn jing hĭ ding kơna kơ ƀing gih, 27laih anŭn hlơi pô kiăng kơ jing pô yom pơphan hloh, brơi kơ ñu anŭn jing bĕ hlŭn kơ ƀing gih. 28Ñu ăt khŏm jing hrup hăng Kâo mơ̆n, jing Ană Mơnuih; Kâo rai ƀu djơ̆ kiăng kơ arăng mă bruă brơi kơ Kâo ôh, samơ̆ Kâo mă bruă kơ arăng laih anŭn pơsăn tơlơi hơdip Kâo pô kiăng song mă lu mơnuih.”

Yêsu Pơsuaih Dua Čô Mơnuih Bum Mơta

(Markôs 10:46-52; Luk 18:35-43)

29Tơdơi Yêsu hăng ƀing ding kơna Ñu găn plei Yerêhô, hơmâo sa tơpul mơnuih lu đuaĭ tui Ñu. 30Anai nê, hơmâo dua čô mơnuih bum mơta dŏ be̱r ƀơi akiăng jơlan. Tơdang ƀing gơñu hơmư̆ kơ tơlơi Yêsu găn nao pơ anŭn, ƀing gơñu iâu kraih, “Ơ Khua ăh, Ană Tơčô pơtao Dawid hơi, pap mơñai brơi kơ ƀing gơmơi đa!”
31Ƀing mơnuih lu ƀuăh khă hĭ dua čô bum mơta anŭn kiăng kơ ƀing gơñu dŏ rơiăt, samơ̆ ƀing gơñu ur iâu kraih hloh dơ̆ng tui anai, “Ơ Khua ăh, Ơ Ană Tơčô pơtao Dawid hơi, rơkâo kơ Ih pap mơñai brơi kơ ƀing gơmơi đa!”
32Yêsu dơ̆ng glaĭ laih anŭn tơña kraih kơ ƀing gơ̆ tui anai, “Hơget tơlơi ƀing gih kiăng kơ Kâo ngă brơi kơ ƀing gih lĕ?”
33Ƀing gơ̆ laĭ glaĭ, “Ơ Khua ăh, ƀing gơmơi kiăng kơ Ih brơi kơ ƀing gơmơi dưi ƀuh rơđah.”
34Yêsu glưh pran jua kơ ƀing gơ̆ laih anŭn Ñu ruaih ƀơi mơta ƀing gơ̆. Ƀơi mông anŭn mơtam, ƀing gơ̆ dưi ƀuh rơđah laih anŭn đuaĭ tui Yêsu yơh.