20

Người làm công trong vườn nho

1 Vả, nước thiên đàng giống như người chủ nhà kia, tảng sáng đi ra, để mướn người làm công cho vườn nho mình. 2 Khi người chủ đã định giá với người làm công, mỗi ngày một đơ-ni-ê, thì sai họ vào vườn nho mình. 3 Ước chừng giờ thứ ba, người chủ lại ra, thấy những kẻ khác rảnh việc đứng trong chợ, 4 thì nói cùng họ rằng: Các ngươi hãy đi vào vườn nho ta, và ta sẽ trả tiền công phải cho. 5 Họ liền đi. Ước chừng giờ thứ sáu và giờ thứ chín, người chủ lại ra, cũng làm như vậy. 6 Ước chừng giờ thứ mười một, chủ ra, lại thấy những kẻ khác đứng trong chợ, thì hỏi rằng: Sao các ngươi đứng đây cả ngày không làm gì hết? 7 Họ trả lời rằng: Vì không ai mướn chúng tôi. Người chủ nói với họ rằng: Các ngươi cũng hãy đi vào vườn nho ta.
8 Đến tối, chủ vườn nho nói với người giữ việc rằng: Hãy gọi những người làm công mà trả tiền công cho họ, khởi từ người rốt cho đến người đầu. 9 Những người làm công mướn từ giờ thứ mười một đến, lãnh mỗi người được một đơ-ni-ê. 10 Rồi tới phiên những người đầu đến, tưởng lãnh được nhiều hơn; song họ cũng lãnh mỗi người một đơ-ni-ê. 11 Khi lãnh rồi, lằm bằm cùng chủ nhà, 12 mà rằng: Những người rốt ấy chỉ làm một giờ, mà chủ đãi cũng như chúng tôi, là kẻ đã chịu mệt nhọc cả ngày và dan nắng. 13 Song chủ trả lời cho một người trong bọn rằng: Bạn ơi, ta không xử tệ với ngươi đâu; ngươi há chẳng đã định với ta một đơ-ni-ê sao? 14 Hãy lấy của ngươi mà đi đi; ta muốn trả cho kẻ rốt nầy bằng như đã trả cho ngươi vậy. 15 Ta há không có phép dùng của cải ta theo ý muốn ta sao? Hay là ngươi thấy ta ở tử tế mà lấy mắt ganh sao? 16 Đó, những kẻ rốt sẽ nên đầu và kẻ đầu sẽ nên rốt là như vậy.

Đức Chúa Jêsus phán trước về sự thương khó của Ngài

(Mac 10:32-34; Lu 18:31-34)

17 Trong khi Đức Chúa Jêsus đi lên thành Giê-ru-sa-lem, Ngài đem riêng theo mười hai môn đồ, dọc đường, phán cùng họ rằng: 18 Nầy, chúng ta đi lên thành Giê-ru-sa-lem, và Con người sẽ bị bắt nộp cho các thầy tế lễ cả và các thầy thông giáo, bọn đó sẽ luận giết Ngài. 19 Họ sẽ nộp Ngài cho dân ngoại hầu để nhạo báng, đánh đập, và đóng đinh trên cây thập tự; đến ngày thứ ba, Ngài sẽ sống lại.

Hai con trai của Xê-bê-đê

20 Bấy giờ, có mẹ của các con trai Xê-bê-đê cùng các con mình đến gần Đức Chúa Jêsus, lạy Ngài đặng hỏi một chuyện. 21 Ngài phán rằng: Ngươi muốn chi? Thưa rằng: Xin cho hai con trai tôi đây ngồi một đứa bên hữu Ngài, một đứa bên tả, ở trong nước Ngài. 22 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Các ngươi không hiểu điều mình xin. Các ngươi uống được chén mà ta hầu uống không? Hai người thưa rằng: Chúng tôi uống được. 23 Ngài phán rằng: Thật các ngươi sẽ uống chén ta; nhưng mà ngồi bên hữu hay bên tả ta, thì chẳng phải tự ta cho được; ấy là cho những người nào mà Cha ta đã sửa soạn cho.
24 Mười môn đồ kia nghe sự xin đó, thì giận hai anh em. 25 Nhưng Đức Chúa Jêsus gọi đến mà phán rằng: Các ngươi biết rằng các vua dân ngoại thì ép dân phải phục mình, còn các quan lớn thì lấy quyền thế mà trị dân. 26 Trong các ngươi thì không như vậy; trái lại, trong các ngươi, kẻ nào muốn làm lớn, thì sẽ làm đầy tớ các ngươi; 27 còn kẻ nào muốn làm đầu, thì sẽ làm tôi mọi các ngươi. 28 Ấy vậy, Con người đã đến, không phải để người ta hầu việc mình, song để mình hầu việc người ta, và phó sự sống mình làm giá chuộc nhiều người.

Hai người mù thành Giê-ri-cô

29 Đương khi Đức Chúa Jêsus và môn đồ ra khỏi thành Giê-ri-cô, thì có một đoàn dân đông theo Ngài. 30 Nầy, có hai người mù ngồi bên đường, nghe nói Đức Chúa Jêsus qua đó, thì kêu lên rằng: Lạy Chúa, Con cháu vua Đa-vít, xin thương xót chúng tôi! 31 Chúng rầy hai người ấy, biểu nín đi; nhưng họ kêu lớn hơn nữa, rằng: Lạy Chúa, con cháu vua Đa-vít, xin thương xót chúng tôi! 32 Đức Chúa Jêsus dừng lại, gọi hai người mù đến, mà phán rằng: Các ngươi muốn ta làm chi cho? 33 Họ thưa rằng: Lạy Chúa, xin cho mắt chúng tôi được mở ra. 34 Đức Chúa Jêsus động lòng thương xót, bèn rờ đến mắt họ; tức thì hai người thấy được và đi theo Ngài.

20

Yê-su Sacâm Tễ Cũai Táq Ranáq Tâng Nưong Palâi Nho

1“Yiang Sursĩ táq sốt la samoât riang cũai ncháu nưong nho. Tễ cláih lứq án pỡq chuaq cũai tuthễ táq ranáq tâng nưong án. 2Ncháu ki pruam yỗn cóng pỡ cũai tuthễ ki muoi tangái muoi ŏ́c práq. Chơ án ớn alới pỡq táq ranáq tâng nưong án. 3Toâq mandang cháh, án pỡq chuaq sĩa cũai tuthễ yỗn táq ranáq tâng nưong án. Án pỡq tâng dỗng, chơ án ramóh máh cũai tayứng ngki tỡ bữn táq ranáq ntrớu. 4Ngkíq án atỡng alới neq: ‘Anhia pỡq táq ranáq tâng nưong cứq. Cứq yỗn anhia bữn cóng tễ máh ranáq anhia táq.’
5“Ngkíq alới ki pỡq. Toâq mandang toâng cớp mandang priang, ncháu ki pỡq sĩa chuaq cũai tuthễ cớp ớn noau pỡq táq tâng nưong án. 6Cớp toâq moat mandang ralóh, ncháu ki pỡq sĩa pỡ dỗng. Án ramóh cũai canŏ́h ễn ca tỡ bữn táq ranáq ntrớu tê. Chơ án blớh máh cũai ki neq: ‘Nŏ́q nheq tangái anhia ỡt níc nnâi, tỡ bữn táq ntrớu?’
7“Alới ki ta‑ỡi neq: ‘Cỗ tỡ bữn noau arô hếq yỗn tuthễ.’
 “Ngkíq ncháu ki pai chóq alới neq: ‘Chơ, anhia pỡq táq tâng nưong cứq tê.’
8“Toâq tabữ khoiq cheq sadâu, ncháu ki ớn ranễng án neq: ‘Pỡq arô máh cũai tuthễ cớp yỗn práq cóng pỡ alới. Nhũang lứq, án yỗn alới ca toâq táq ntun. Moâm ki, yỗn alới ca toâq táq nhũang ễn.’
9“Alới ca táq ranáq bo mandang ralóh toâq pỡ ncháu; chơ ncháu yỗn alới bữn muoi noaq muoi ŏ́c práq. 10Ngkíq máh cũai ca toâq táq ranáq nhũang, alới chanchớm alới bữn práq sa‑ữi hỡn tễ cũai ca táq ntun. Ma tữ alới toâq pỡ ncháu, ncháu ki yỗn alới bữn muoi noaq muoi ŏ́c práq tê. 11Moâm alới ĩt práq, chơ alới rasuon cớp ncháu ki. 12Alới pai neq: ‘Máh cũai toâq táq ntun, alới táq mahỗi sâng. Ma hếq, ki hếq táq nhứp bữ. Hếq chĩuq tiang phũac cớp chĩuq lakéh nheq tangái. Ma nŏ́q ncháu yỗn práq cóng hếq machớng alới ki.’
13“Ma ncháu ki ta‑ỡi manoaq tễ alới ki neq: ‘Yớu ơi! Cứq tỡ bữn lôp anhia. Anhia khoiq pruam cớp cứq chơ, anhia táq muoi tangái, cứq yỗn anhia muoi ŏ́c práq. 14Ngkíq anhia ĩt práq cóng anhia, chơ anhia chu. Khân cứq ễ yỗn máh cũai ca toâq táq ntun lĩ-ralĩ cớp anhia, 15ki têq cứq táq ngkíq cớp práq cứq, ma tỡ bữn? Nŏ́q anhia sâng ngua toâq anhia hữm cứq táq ranáq o?’”
16“Ngkíq, alới ca ntun tháng, nỡ‑ra alới lứq bữn nhũang. Cớp alới ca nhũang sanua, nỡ‑ra alới ntun tháng.”

Yê-su Atỡng Tễ Án Chĩuq Túh Coat

(Mac 10:32-34; Luca 18:31-34)

17Bo Yê-su chỗn chu vil Yaru-salem, án dững ống tỗp rien tễ án sâng pỡq cớp án. Bo alới pỡq tâng rana, Yê-su atỡng alới neq: 18“Anhia tamứng! Hái chỗn pỡ vil Yaru-salem. Ỡt ngki noau ễ chiau Con Yiang Cỡt Cũai pỡ atĩ máh cũai sốt tỗp tễng rit sang Yiang Sursĩ cớp máh cũai yống rit. Alới ki ễ anoat án cóq cuchĩt. 19Chơ alới ễ chiau án pỡ cũai tỡ cỡn cũai I-sarel hỡ. Cũai ki ayê ra‑ac án, proaih án, cớp téh án tâng aluang sangcáng. Ma catâm tangái pái, án yuor tamoong loah.”

Bar Lám Con Samiang Sê-badê

(Mac 10:35-45)

20Moâm ki, lacuoi Sê-badê cớp bar náq con samiang án toâq pỡ Yê-su. Mansễm ki sacốh racớl yáng moat Yê-su cớp sễq muoi ramứh tễ Yê-su. 21Yê-su blớh án neq: “Ramứh ntrớu mới yoc ễ bữn?”
 Mansễm ki ta‑ỡi neq: “Sễq thâi yỗn bar lám con cứq nâi tacu manoaq coah atoam, manoaq coah avêr thâi toâq thâi cỡt sốt.”
22Ma Yê-su ta‑ỡi alới pái náq ki neq: “Anhia tỡ dáng dếh ŏ́c anhia sễq! Rơi tỡ, anhia nguaiq muoi tangan cớp cứq?”
 Alới bar náq ki ta‑ỡi án neq: “Hếq rơi.”
23Chơ Yê-su atỡng loah alới neq: “Lứq nỡ‑ra anhia cóq nguaiq muoi tangan cớp cứq tê. Ma cứq tỡ têq yỗn anhia tacu coah atoam cớp coah avêr cứq. Ranáq nâi ống Mpoaq cứq toâp têq rưoh.”
24Tữ muoi chít náq canŏ́h tâng tỗp rien tễ Yê-su khoiq sâng ranáq nâi, alới ũan lứq chóq bar náq sễm ai ki. 25Ngkíq Yê-su arô tỗp ki toâq pỡ án. Cớp án atỡng alới neq: “Anhia khoiq dáng chơ cũai sốt tâng dỡi nâi, alới yoc cũai proai táq sũl alới; chơ alới padâm cớp táq túh coat lứq cũai proai. 26Ma anhia chỗi táq samoât ngkíq. Cũai aléq yoc ễ cỡt toâr tâng tỗp anhia, cóq án cỡt ayững atĩ anhia. 27Cớp cũai aléq ma yoc ễ cỡt toâr clữi nheq tễ canŏ́h tâng tỗp anhia, cóq án cỡt sũl anhia. 28Machớng ki tê, Con Yiang Cỡt Cũai khoiq toâq tỡ ễq noau hâu án, ma án yoc ễ hâu cũai canŏ́h. Cớp án pláih rangứh án chĩuq cuchĩt tang yỗn nheq tữh cũai têq bữn tamoong.”

Yê-su Táq Bán Bar Náq Cũai Sũt Moat

(Mac 10:46-52; Luca 18:35-43)

29Bo Yê-su cớp tỗp rien tễ án loŏh tễ vil Yê-ri-cô, bữn clứng cũai puai án. 30Bữn bar náq samiang sũt moat ỡt tacu kễng rana. Tữ alới sâng Yê-su pỡq pha cheq alới, alới sabau casang lứq neq: “Ncháu tễ tŏ́ng toiq Davĩt ơi! Sễq Ncháu sarũiq táq hếq nứng!”
31Máh cũai clứng ki nhôp alới bar náq cũai sũt ki, cớp atỡng alới neq: “Chỗi tabỗq!”
 Ma alới sabau casang lứq ễn: “Ncháu tễ tŏ́ng toiq Davĩt ơi! Sễq Ncháu sarũiq táq hếq nứng!”
32Ngkíq Yê-su tangứt. Án arô bar náq ki cớp blớh alới neq: “Ramứh ntrớu anhia yoc cứq táq yỗn anhia?”
33Alới ta‑ỡi neq: “Ncháu ơi! Sễq Ncháu táq yỗn moat hếq cỡt blang!”
34Yê-su sâng sarũiq táq alới, chơ án satoaq atĩ tâng moat alới. Bo ki toâp moat alới cỡt blang. Chơ alới puai Yê-su.