1

1 Nhã ca trong các bài ca, mà Sa-lô-môn đã làm.
2 Nguyện người hôn tôi bằng cái hôn của miệng người.
 Vì ái tình chàng ngon hơn rượu.
3 Dầu chàng có mùi thơm tho;
 Danh chàng thơm như dầu đổ ra;
 Bởi cớ ấy các gái đồng trinh yêu mến chàng.
4 Hãy kéo tôi; chúng tôi sẽ chạy theo chàng. ---
 Vua đã dẫn tôi vào phòng Ngài. ---
 Chúng tôi sẽ vui mừng và khoái lạc nơi chàng;
 Chúng tôi sẽ nói đến ái tình chàng hơn rượu.
 Các gái đồng trinh yêu mến chàng cách chánh trực.

5 Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem, tôi đen, song xinh đẹp,
 Như các trại Kê-đa, như màn cháng của Sa-lô-môn.
6 Chớ dòm xem tôi, bởi vì tôi đen,
 Mặt trời đã giọi nám tôi.
 Các con trai của mẹ tôi giận tôi,
 Đã đặt tôi coi giữ vườn nho; Còn vườn nho riêng của tôi, tôi không coi giữ.
7 Hỡi người mà lòng tôi yêu mến, hãy tỏ cho tôi biết
 Chàng chăn bầy ở đâu,
 Ban trưa cho nó nằm nghỉ tại nơi nào;
 Vì cớ sao tôi phải như một người nữ che mặt.
 Ở bên bầy của các bạn chàng?
8 Hỡi người đẹp hơn hết trong các người nữ,
 Nếu ngươi chẳng biết, hãy ra theo dấu của bầy,
 Và chăn các dê con mình gần bên trại kẻ chăn chiên.

9 Hỡi bạn tình ta, ta sánh mình như ngựa cái của xe Pha-ra-ôn.
10 Đôi má mình đẹp với đồ trang sức;
 Cổ mình xinh với hột trân châu.
11 Chúng tôi sẽ làm cho mình chuyền vàng có vảy bạc.

12 Trong khi vua ngự bàn ăn,
 Cam tòng hương tôi xông mùi thơm nó ra.
13 Lương nhân tôi giống như bó hoa một dược cho tôi.
 Nằm ở giữa nương long tôi.
14 Lương nhân tôi giống như một chùm hoa phụng tiên cho tôi
 Trong vườn nho Ên-Ghê-đi.

15 Hỡi bạn tình ta, mình thanh lịch thay, mình thanh lịch thay!
 Con mắt mình như mắt của bồ câu

16 Hỡi lương nhân tôi, chàng là xinh tốt;
 Thật, hợp ý thay!
 Lại giường của chúng ta xanh xanh.
17 Rường nhà chúng ta bằng gỗ hương nam;
 Ván lá mái chúng ta bằng cây tòng.

1

1Nhã ca, bài ca tuyệt diệu về Sa-lô-môn

  2Ước gì chàng hôn em với nụ hôn từ miệng chàng!
   Vì tình anh nồng nàn hơn rượu.
  3Dầu của anh tỏa ngát hương nồng,
   Danh tiếng của anh như dầu thơm tuôn chảy;
   Thảo nào bao thiếu nữ mến yêu anh.
  4Xin kéo em theo anh, chúng ta cùng mau bước,
   — Vua đã đưa em về hoàng cung —
  Chúng ta cùng vui mừng hớn hở với anh,
   Cùng ca ngợi tình anh, nồng nàn hơn rượu.
   Các thiếu nữ làm sao mà không yêu anh được!

  5Hỡi các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem,
   Tôi đen nhưng xinh đẹp,
  Đen như các trại Kê-đa,
   Xinh đẹp như các bức màn của Sa-lô-môn.
  6Xin đừng nhìn chăm vào tôi vì tôi đen,
   Mặt trời đã làm sạm da tôi;
  Các con trai của mẹ tôi giận tôi,
   Đã giao tôi chăm sóc các vườn nho;
   Còn vườn nho riêng của tôi, tôi lại không chăm sóc!
  7Hỡi người yêu dấu của lòng em,
   Xin cho em biết anh chăn bầy ở đâu,
   Anh cho chúng nghỉ trưa tại nơi nào;
  Vì sao em phải như người nữ che mặt
   Bên bầy của các bạn anh?

  8Nầy người xinh đẹp nhất trong các người nữ,
   Nếu em không biết,
  Thì đi theo dấu của bầy,
   Dẫn đàn dê con đi ăn
   Cạnh trại các người chăn.

  9Người yêu dấu của anh ơi,
   Anh ví em như con tuấn mã kéo chiến xa của Pha-ra-ôn.
  10Đôi má em xinh đẹp với các vòng trang sức;
   Cổ em điểm thêm chuỗi hột trân châu.
  11Chúng ta sẽ làm cho em
   Vòng trang sức vàng đính hột bạc.

  12Trong khi vua ngự nơi nội cung,
   Dầu cam tùng của tôi tỏa ngát hương thơm.
  13Với tôi, người yêu của tôi như bó hoa mộc dược
   Nằm gọn trên ngực tôi.
  14Với tôi, người yêu tôi là bó hoa phụng tiên
   Trong vườn nho Ên Ghê-đi.

  15Người yêu dấu xinh đẹp của anh ơi,
   Em xinh đẹp và duyên dáng làm sao!
   Đôi mắt em như đôi mắt bồ câu.

  16Người yêu của em ơi, anh đẹp trai,
   Anh thật đáng yêu!
   Giường chúng ta là cánh đồng xanh ngát.
  17Những cây xà nhà chúng ta đều bằng gỗ bá hương,
   Ván ép tường bằng gỗ bá tùng.