3

Loài người bị cám dỗ và sa vào tội lỗi

1 Vả, trong các loài thú đồng mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã làm nên, có con rắn là giống quỉ quyệt hơn hết. Rắn nói cùng người nữ rằng: Mà chi! Đức Chúa Trời há có phán dặn các ngươi không được phép ăn trái các cây trong vườn sao? 2 Người nữ đáp rằng: Chúng ta được ăn trái các cây trong vườn, 3 song về phần trái của cây mọc giữa vườn, Đức Chúa Trời có phán rằng: Hai ngươi chẳng nên ăn đến và cũng chẳng nên đá động đến, e khi hai ngươi phải chết chăng. 4 Rắn bèn nói với người nữ rằng: Hai ngươi chẳng chết đâu; 5 nhưng Đức Chúa Trời biết rằng hễ ngày nào hai ngươi ăn trái cây đó, mắt mình mở ra, sẽ như Đức Chúa Trời, biết điều thiện và điều ác.
6 Người nữ thấy trái của cây đó bộ ăn ngon, lại đẹp mắt và quí vì để mở trí khôn, bèn hái ăn, rồi trao cho chồng đứng gần mình, chồng cũng ăn nữa. 7 Đoạn, mắt hai người đều mở ra, biết rằng mình lõa lồ, bèn lấy lá cây vả đóng khố che thân. 8 Lối chiều, nghe tiếng Giê-hô-va Đức Chúa Trời đi ngang qua vườn, A-đam và vợ ẩn mình giữa bụi cây, để tránh mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời.
9 Giê-hô-va Đức Chúa Trời kêu A-đam mà phán hỏi rằng: Ngươi ở đâu? 10 A-đam thưa rằng: Tôi có nghe tiếng Chúa trong vườn, bèn sợ, bởi vì tôi lõa lồ, nên đi ẩn mình. 11 Đức Chúa Trời phán hỏi: Ai đã chỉ cho ngươi biết rằng mình lõa lồ? Ngươi có ăn trái cây ta đã dặn không nên ăn đó chăng? 12 Thưa rằng: Người nữ mà Chúa đã để gần bên tôi cho tôi trái cây đó và tôi đã ăn rồi. 13 Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán hỏi người nữ rằng: Ngươi có làm điều chi vậy? Người nữ thưa rằng: Con rắn dỗ dành tôi và tôi đã ăn rồi.
14 Giê-hô-va Đức Chúa Trời bèn phán cùng rắn rằng: Vì mầy đã làm điều như vậy, mầy sẽ bị rủa sả trong vòng các loài súc vật, các loài thú đồng, mầy sẽ bò bằng bụng và ăn bụi đất trọn cả đời. 15 Ta sẽ làm cho mầy cùng người nữ, dòng dõi mầy cùng dòng dõi người nữ nghịch thù nhau. Người sẽ giày đạp đầu mầy, còn mầy sẽ cắn gót chân người. 16 Ngài phán cùng người nữ rằng: Ta sẽ thêm điều cực khổ bội phần trong cơn thai nghén; ngươi sẽ chịu đau đớn mỗi khi sanh con; sự dục vọng ngươi phải xu hướng về chồng, và chồng sẽ cai trị ngươi. 17 Ngài lại phán cùng A-đam rằng: Vì ngươi nghe theo lời vợ mà ăn trái cây ta đã dặn không nên ăn, vậy, đất sẽ bị rủa sả vì ngươi; trọn đời ngươi phải chịu khó nhọc mới có vật đất sanh ra mà ăn. 18 Đất sẽ sanh chông gai và cây tật lê, và ngươi sẽ ăn rau của đồng ruộng; 19 ngươi sẽ làm đổ mồ hôi trán mới có mà ăn, cho đến ngày nào ngươi trở về đất, là nơi mà có ngươi ra; vì ngươi là bụi, ngươi sẽ trở về bụi.
20 A-đam gọi vợ là Ê-va, vì là mẹ của cả loài người.
21 Giê-hô-va Đức Chúa Trời lấy da thú kết thành áo dài cho vợ chồng A-đam, và mặc lấy cho.
22 Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán rằng: Nầy, về sự phân biệt điều thiện và điều ác, loài người đã thành một bực như chúng ta; vậy bây giờ, ta hãy coi chừng, e loài người giơ tay lên cũng hái trái cây sự sống mà ăn và được sống đời đời chăng. 23 Giê-hô-va Đức Chúa Trời bèn đuổi loài người ra khỏi vườn Ê-đen đặng cày cấy đất, là nơi có người ra. 24 Vậy, Ngài đuổi loài người ra khỏi vườn, rồi đặt tại phía đông vườn Ê-đen các thần chê-ru-bim với gươm lưỡi chói lòa, để giữ con đường đi đến cây sự sống.

3

Tơlơi Mơnuih Ƀu Tui Gưt Kơ Ơi Adai

1Hlak anai ala jing sa hlô mơnơ̆ng thâo pơčeh biă mă amăng hơdôm hlô mơnơ̆ng Ơi Adai hơmâo hrih pơjing laih. Ala tơña kơ đah kơmơi, “Djơ̆ mơ̆ Ơi Adai laĭ: Ƀing gih ƀu dưi ƀơ̆ng boh čroh mơ̆ng djŏp kơyâo amăng đang ôh hă?”
2Đah kơmơi laĭ glaĭ. “Ƀing gơmơi dưi ƀơ̆ng boh čroh mơ̆ng djŏp mơta kơyâo amăng đang, 3samơ̆ Ơi Adai hơmâo pơtă laih, ‘Ƀing gih ƀu dưi ƀơ̆ng boh čroh mơ̆ng phŭn kơyâo dŏ ƀơi tŏng krah đang anŭn ôh, kŏn dưi tĕk djơ̆ lơi; tơdah ƀing gih ƀơ̆ng, ƀing gih či djai yơh.’ ”
4Samơ̆ ala anŭn laĭ glaĭ kơ đah kơmơi tui anai, “Sĭt ƀing gih ƀu či djai ôh. 5Ơi Adai laĭ tui anŭn yuakơ Ñu thâo krăn tơdah ƀing gih ƀơ̆ng boh kơyâo anŭn, mơta gih či pŏk, či jing hrup hăng Ñu laih anŭn či thâo krăn hơget tơlơi jing hiam jing sat yơh.”
6Tui anŭn, tơdang đah kơmơi anŭn ƀuh phŭn kơyâo anŭn hiam mơak kơ mơta lăng laih anŭn jơma̱n yơh kiăng kơ ƀơ̆ng, laih dơ̆ng ñu ăt pơmĭn boh kơyâo anŭn či ngă brơi kơ mơnuih jing rơgơi mơ̆n. Tui anŭn, ñu pĕ boh kơyâo anŭn hăng ƀơ̆ng hĭ yơh. Giŏng anŭn, ñu brơi ƀiă kơ rơkơi ñu, gơ̆ ăt ƀơ̆ng mơ̆n. 7Laih kơ ƀing gơñu ƀơ̆ng, mơta gơñu pŏk laih anŭn ƀing gơñu thâo krăn gơñu pô dŏ mơhlŭn; tui anŭn yơh ƀing gơñu sĭt mă khul hla kơyâo hra hăng pơgang gơñu pô.
8Klăm anŭn ƀing gơñu hơmư̆ dơnai Yahweh Ơi Adai rơbat amăng đang, laih anŭn mơnuih hăng bơnai ñu đuaĭ kơdŏp gơñu pô mơ̆ng anăp Yahweh Ơi Adai amăng khul kơyâo. 9Samơ̆ Yahweh Ơi Adai iâu mơnuih tui anai, “Ơ Adam, pơpă ih dŏ lĕ?”
10Mơnuih laĭ glaĭ, “Tơdang kâo hơmư̆ dơnai Ih amăng đang, kâo huĭ laih anŭn pơdŏp hĭ kâo pô mơ̆ng Ih, yuakơ kâo dŏ mơhlŭn.”
11Ơi Adai tơña, “Hlơi pô laĭ brơi kơ ih thâo ih dŏ mơhlŭn lĕ? Ih hơmâo ƀơ̆ng boh kơyâo Kâo khă ƀu brơi ƀơ̆ng anŭn hă?”
12Mơnuih laĭ glaĭ, “Pô đah kơmơi Ih brơi dŏ hăng kâo anai yơh jing pô brơi kơ kâo boh kơyâo anŭn, laih anŭn kâo ƀơ̆ng hĭ laih.”
13Tui anŭn, Yahweh Ơi Adai tơña kơ đah kơmơi, “Yua hơget ih hơmâo ngă laih tui anŭn lĕ?”
 Ñu laĭ glaĭ, “Ala plư kâo laih anŭn kâo ƀơ̆ng hĭ laih.”

Ơi Adai Klă̱ Kơđi

14Tui anŭn, Yahweh Ơi Adai pơhiăp kơ ala anŭn,
   “Yuakơ ŏng hơmâo ngă laih tơlơi anŭn;
  ŏng či tŭ mă tơlơi hơtŏm păh anai yơh
   amăng tŏng krah hơdôm djuai hlô mơnơ̆ng rong laih anŭn hlô mơnơ̆ng glai:
  Čơdơ̆ng mơ̆ng ră anai,
   ŏng či rui hăng hlŭng ŏng
   laih anŭn či ƀơ̆ng ƀruih lŏn amăng abih hrơi ŏng dŏ hơdip.
  15Kâo či ngă brơi kơ ŏng laih anŭn đah kơmơi anŭn pơrơmut kơ tơdruă;
   kơnung djuai ñu hăng kơnung djuai ŏng či jing hĭ rŏh ayăt nanao yơh;
  ñu či pơrơka hĭ akŏ ŏng
   laih anŭn ŏng či kĕ kơđŭl tơkai ñu yơh.”
  16Laih anŭn Ñu pơhiăp kơ đah kơmơi anŭn,
   “Kâo či thim đĭ tơlơi tơnap ih amăng tơlơi pi kian;
   amăng tơlơi ruă nuă yơh ih či hơmâo rai ană bă.
  Kơđai glaĭ, tơlơi amoaih kluh ih či pơđi̱ng nao kơ rơkơi ih yơh,
   laih anŭn ñu yơh či git gai ih.”
17Laih anŭn Ñu pơhiăp kơ mơnuih,
   “Yuakơ ih hơmâo hơmư̆ tui hiăp bơnai ih hăng hơmâo ƀơ̆ng hĭ laih boh kơyâo Kâo hơmâo khă laih ƀu brơi kơ ih ƀơ̆ng anŭn,
   hơnŭn yơh lŏn tơnah či dŏ amăng tơlơi hơtŏm păh yuakơ ih yơh.
  Ih či mă bruă gleh glan amăng abih tơlơi hơdip ih
   kiăng kơ ngă kơ lŏn anŭn pơtơbiă rai gơnam ƀơ̆ng kơ ih.
  18Tơnah anŭn či hơmâo rai khul rơ̆k drơi laih anŭn phŭn hrĕ drơi,
   laih anŭn ih khŏm či ƀơ̆ng hơdôm añăm tăm glai yơh.
  19Ih khŏm či mă bruă gleh hăng ƀlĕ ia hâŏ kiăng kơ lŏn hơmâo rai djŏp mơta,
   tơl ih djai, ih či wơ̆t glaĭ kơ ƀruih lŏn jing anih hơmâo rai ih yơh.
  Ih hơmâo hrih pơjing rai mơ̆ng ƀruih lŏn,
   laih anŭn ih ăt či wơ̆t glaĭ pơ ƀruih lŏn mơ̆n.”
20Mơnuih anŭn anăn Adam pơanăn bơnai ñu HʼEwơ, yuakơ gơ̆ či jing amĭ kơ abih bang mơnuih mơnam hơdip. 21Laih anŭn Yahweh Ơi Adai mă khul klĭ hlô mơnơ̆ng pơkra jing ao kơ Adam hăng bơnai ñu, laih anŭn čut brơi kơ ƀing gơ̆.

Ơi Adai Puh Pơđuaĭ Adam Hăng HʼEwơ Mơ̆ng Đang Iden

22Giŏng anŭn, Yahweh Ơi Adai laĭ, “Anai nê, mơnuih hơmâo jing kar hăng ƀing ta laih, thâo krăn laih hơget tơlơi jing hiam jing sat. Ƀing gơñu ƀu dưi mă ƀơ̆ng boh čroh mơ̆ng kơyâo tơlơi hơdip laih anŭn hơdip hlŏng lar dơ̆ng tah.” 23Tui anŭn yơh, Yahweh Ơi Adai brơi ñu tơbiă đuaĭ mơ̆ng Đang Iden laih anŭn kiăng kơ Adam jik jăh lŏn tơnah jing anih hơmâo rai ñu yơh. 24Ơi Adai puh pơđuaĭ hĭ mơnuih, laih anŭn ƀơi gah ngŏ̱ kơ Đang Iden Ñu pioh ƀing ling jang gak hăng sa ƀĕ đao apui mơñar dar hyu amăng djŏp anăp kiăng kơ pơgăn hĭ hlơi pô kiăng nao pơ kơyâo tơlơi hơdip.