4

Chuyện Ca-in và A-bên

1 A-đam ăn ở với Ê-va, là vợ mình; người thọ thai sanh Ca-in và nói rằng: Nhờ Đức Giê-hô-va giúp đỡ, tôi mới sanh được một người. 2 Ê-va lại sanh em Ca-in, là A-bên; A-bên làm nghề chăn chiên, còn Ca-in thì nghề làm ruộng.
3 Vả, cách ít lâu, Ca-in dùng thổ sản làm của lễ dâng cho Đức Giê-hô-va. 4 A-bên cũng dâng chiên đầu lòng trong bầy mình cùng mỡ nó. Đức Giê-hô-va đoái xem A-bên và nhận lễ vật của người; 5 nhưng chẳng đoái đến Ca-in và cũng chẳng nhận lễ vật của người; cho nên Ca-in giận lắm mà gằm nét mặt. 6 Đức Giê-hô-va phán hỏi Ca-in rằng: Cớ sao ngươi giận, và cớ sao nét mặt ngươi gằm xuống? 7 Nếu ngươi làm lành, há chẳng ngước mặt lên sao? Còn như chẳng làm lành, thì tội lỗi rình đợi trước cửa, thèm ngươi lắm; nhưng ngươi phải quản trị nó.
8 Ca-in thuật lại cùng A-bên là em mình. Vả, khi hai người đương ở ngoài đồng, thì Ca-in xông đến A-bên là em mình, và giết đi. 9 Đức Giê-hô-va hỏi Ca-in rằng: A-bên, em ngươi, ở đâu? Thưa rằng: Tôi không biết; tôi là người giữ em tôi sao? 10 Đức Giê-hô-va hỏi: Ngươi đã làm điều chi vậy? Tiếng của máu em ngươi từ dưới đất kêu thấu đến ta. 11 Bây giờ, ngươi sẽ bị đất rủa sả, là đất đã hả miệng chịu hút máu của em ngươi bởi chính tay ngươi làm đổ ra. 12 Khi ngươi trồng tỉa, đất chẳng sanh hoa lợi cho ngươi nữa; ngươi sẽ lưu lạc và trốn tránh trên mặt đất. 13 Ca-in thưa cùng Đức Giê-hô-va rằng: Sự hình phạt tôi nặng quá mang không nổi. 14 Nầy, ngày nay, Chúa đã đuổi tôi ra khỏi đất nầy, tôi sẽ lánh mặt Chúa, sẽ đi lưu lạc trốn tránh trên đất; rồi, xảy có ai gặp tôi, họ sẽ giết đi. 15 Đức Giê-hô-va phán rằng: Bởi cớ ấy, nếu ai giết Ca-in, thì sẽ bị báo thù bảy lần. Đức Giê-hô-va bèn đánh dấu trên mình Ca-in, hầu cho ai gặp Ca-in thì chẳng giết. 16 Ca-in bèn lui ra khỏi mặt Đức Giê-hô-va, và ở tại xứ Nốt, về phía đông của Ê-đen.

Dòng dõi Ca-in

17 Đoạn, Ca-in ăn ở cùng vợ mình, nàng thọ thai và sanh được Hê-nóc; Ca-in xây một cái thành đặt tên là Hê-nóc, tùy theo tên con trai mình. 18 Rồi, Hê-nóc sanh Y-rát; Y-rát sanh Mê-hu-da-ên; Mê-hu-da-ên sanh Mê-tu-sa-ên; Mê-tu-sa-ên sanh Lê-méc. 19 Lê-méc cưới hai vợ; một người tên là A-đa, một người tên là Si-la. 20 A-đa sanh Gia-banh; Gia-banh là tổ phụ của các dân ở trại và nuôi bầy súc vật. 21 Em người là Giu-banh, tổ phụ của những kẻ đánh đàn và thổi sáo. 22 Còn Si-la cũng sanh Tu-banh-Ca-in, là người rèn đủ thứ khí giới bén bằng đồng và bằng sắt. Em gái của Tu-banh-Ca-in là Na-a-ma. 23 Lê-méc bèn nói với hai vợ mình rằng:
 Hỡi A-đa và Si-la! hãy nghe tiếng ta;
 Nầy, vợ Lê-méc hãy lắng tai nghe lời ta:
 Ừ! Ta đã giết một người, vì làm thương ta,
 Và một người trẻ, vì đánh sưng bầm ta.
24 Nếu Ca-in được bảy lần báo thù,
 Lê-méc sẽ được bảy mươi bảy lần báo oán.

Sết ra đời

25 A-đam còn ăn ở với vợ mình; người sanh được một con trai đặt tên là Sết; vì vợ rằng: Đức Chúa Trời đã cho tôi một con trai khác thế cho A-bên mà đã bị Ca-in giết rồi. 26 Sết cũng sanh được một con trai, đặt tên là Ê-nót. Từ đây, người ta bắt đầu cầu khẩn danh Đức Giê-hô-va.

4

Cain Murders Abel

1Now Adam knew Eve his wife, and she conceived and bore Cain, and said, “I have acquired a man from the Lord.” 2Then she bore again, this time his brother Abel. Now Abel was a keeper of sheep, but Cain was a tiller of the ground. 3And in the process of time it came to pass that Cain brought an offering of the fruit of the ground to the Lord. 4Abel also brought of the firstborn of his flock and of their fat. And the Lord respected Abel and his offering, 5but He did not respect Cain and his offering. And Cain was very angry, and his countenance fell.
6So the Lord said to Cain, “Why are you angry? And why has your countenance fallen? 7If you do well, will you not be accepted? And if you do not do well, sin lies at the door. And its desire is for you, but you should rule over it.”
8Now Cain talked with Abel his brother; and it came to pass, when they were in the field, that Cain rose up against Abel his brother and killed him.
9Then the Lord said to Cain, “Where is Abel your brother?”
 He said, “I do not know. Am I my brother’s keeper?”
10And He said, “What have you done? The voice of your brother’s blood cries out to Me from the ground. 11So now you are cursed from the earth, which has opened its mouth to receive your brother’s blood from your hand. 12When you till the ground, it shall no longer yield its strength to you. A fugitive and a vagabond you shall be on the earth.”
13And Cain said to the Lord, “My punishment is greater than I can bear! 14Surely You have driven me out this day from the face of the ground; I shall be hidden from Your face; I shall be a fugitive and a vagabond on the earth, and it will happen thatanyone who finds me will kill me.”
15And the Lord said to him, “Therefore, whoever kills Cain, vengeance shall be taken on him sevenfold.” And the Lord set a mark on Cain, lest anyone finding him should kill him.

The Family of Cain

16Then Cain went out from the presence of the Lord and dwelt in the land of Nod on the east of Eden. 17And Cain knew his wife, and she conceived and bore Ē´noch. And he built a city, and called the name of the city after the name of his son—Ē´noch. 18To Ē´noch was born Irad; and Irad begot Mehujael, and Mehujael begot Methushael, and Methushael begot Lamech.
19Then Lamech took for himself two wives: the name of one was Adah, and the name of the second was Zillah. 20And Adah bore Jabal. He was the father of those who dwell in tents and have livestock. 21His brother’s name was Jubal. He was the father of all those who play the harp and flute. 22And as for Zillah, she also bore Tubal-Cain, an instructor of every craftsman in bronze and iron. And the sister of Tubal-Cain was Naamah.
23Then Lamech said to his wives:
  “Adah and Zillah, hear my voice;
   Wives of Lamech, listen to my speech!
   For I have killed a man for wounding me,
   Even a young man for hurting me.
   24If Cain shall be avenged sevenfold,
   Then Lamech seventy-sevenfold.”

A New Son

25And Adam knew his wife again, and she bore a son and named him Seth, “For God has appointed another seed for me instead of Abel, whom Cain killed.” 26And as for Seth, to him also a son was born; and he named him Ē´nosh. Then men began to call on the name of the Lord.