77

For the director of music. For Jeduthun. Of Asaph. A psalm.
  1I cried out to God for help;
   I cried out to God to hear me.
  2When I was in distress, I sought the Lord;
   at night I stretched out untiring hands,
   and I would not be comforted.

  3I remembered you, God, and I groaned;
   I meditated, and my spirit grew faint.
  4You kept my eyes from closing;
   I was too troubled to speak.
  5I thought about the former days,
   the years of long ago;
  6I remembered my songs in the night.
   My heart meditated and my spirit asked:

  7“Will the Lord reject forever?
   Will he never show his favor again?
  8Has his unfailing love vanished forever?
   Has his promise failed for all time?
  9Has God forgotten to be merciful?
   Has he in anger withheld his compassion?”

  10Then I thought, “To this I will appeal:
   the years when the Most High stretched out his right hand.
  11I will remember the deeds of the Lord;
   yes, I will remember your miracles of long ago.
  12I will consider all your works
   and meditate on all your mighty deeds.”

  13Your ways, God, are holy.
   What god is as great as our God?
  14You are the God who performs miracles;
   you display your power among the peoples.
  15With your mighty arm you redeemed your people,
   the descendants of Jacob and Joseph.

  16The waters saw you, God,
   the waters saw you and writhed;
   the very depths were convulsed.
  17The clouds poured down water,
   the heavens resounded with thunder;
   your arrows flashed back and forth.
  18Your thunder was heard in the whirlwind,
   your lightning lit up the world;
   the earth trembled and quaked.
  19Your path led through the sea,
   your way through the mighty waters,
   though your footprints were not seen.

  20You led your people like a flock
   by the hand of Moses and Aaron.

77

Trong cơn gian truân nhắc lại các công việc cả thể của Đức Chúa Trời, lòng bèn được an ủi

Thơ A-sáp làm. Cho thầy nhạc chánh theo điếu “Giê-đu-thun”
1 Tôi sẽ kêu cầu cùng Đức Chúa Trời,
 Phát tiếng hướng cùng Đức Chúa Trời; Ngài ắt sẽ lắng tai nghe.
2 Trong ngày gian truân tôi tìm cầu Chúa;
 Ban đêm tay tôi giơ thẳng lên không mỏi;
 Linh hồn tôi không chịu an ủi.
3 Tôi nhớ đến Đức Chúa Trời, bèn bồn chồn;
 Than thở, và thần linh tôi sờn mỏi. (Sê-la)
4 Chúa giữ mí mắt tôi mở ra;
 Tôi bị bối rối, không nói được.
5 Tôi suy nghĩ về ngày xưa,
 Về các năm đã qua.
6 Ban đêm tôi nhắc lại bài hát tôi;
 Tôi suy gẫm trong lòng tôi,
 Và thần linh tôi tìm tòi kỹ càng.
7 Chúa há sẽ từ bỏ đến đời đời ư?
 Ngài há chẳng còn ban ơn nữa sao?
8 Sự nhân từ Ngài há dứt đến mãi mãi ư?
 Lời hứa của Ngài há không thành đời đời sao?
9 Đức Chúa Trời há quên làm ơn sao?
 Trong cơn giận Ngài há có khép lòng thương xót ư? (Sê-la)
10 Tôi bèn nói: Đây là tật nguyền tôi;
 Nhưng tôi sẽ nhớ lại các năm về tay hữu của Đấng Chí Cao.
11 Tôi sẽ nhắc lại công việc của Đức Giê-hô-va,
 Nhớ đến các phép lạ của Ngài khi xưa;
12 Cũng sẽ ngẫm nghĩ về mọi công tác Chúa,
 Suy gẫm những việc làm của Ngài
13 Hỡi Đức Chúa Trời, con đường Chúa ở trong nơi thánh.
 Có thần nào lớn bằng Đức Chúa Trời chăng?
14 Chúa là Đức Chúa Trời hay làm phép lạ,
 Đã tỏ cho biết quyền năng Chúa giữa các dân.
15 Chúa dùng cánh tay mình mà chuộc dân sự Chúa,
 Tức là con trai của Gia-cốp và của Giô-sép. (Sê-la)
16 Hỡi Đức Chúa Trời, các nước đã thấy Chúa;
 Các nước đã thấy Chúa, bèn sợ;
 Những vực sâu cũng rúng động.
17 Các mây đổ ra nước,
 Bầu trời vang ra tiếng.
 Và các tên Chúa bay đây đó.
18 Tiếng sấm Chúa ở trong gió trốt;
 Chớp nhoáng soi sáng thế gian;
 Đất bèn chuyển động và rung rinh.
19 Con đường Chúa ở trong biển,
 Các lối Chúa ở trong nước sâu,
 Còn các dấu bước Chúa không ai biết đến.
20 Chúa cậy tay Môi-se và A-rôn
 Mà dẫn dắt dân sự Ngài như một đoàn chiên.